-Đi đâu mà giờ này mới về?
Hắn đứng khoanh tay cách cổng ký túc xá một đoạn, chắc ngại mọi người nhìn thấy. Sao hắn cứ hay xuất hiện bất ngờ trước mặt nó vậy không biết. Vẫn còn ấm ức chuyện lúc sáng, nó không thèm nhìn hắn
-Thầy đâu phải chú bảo vệ nên em không cần trả lời.
-Coi bộ em càng ngày càng lỳ lợm rồi đó.
-Cũng nhờ thầy ngày nào cũng hành hạ.
-Cho đến khi em biết nghe lời thì thôi.
-Đáng ghét.
Nói xong nó bước thật nhanh đi, hắn kéo tay nó lại.
-Sao sáng nay lại đau đầu? Ốm sao? Hắn áp tay lên mặt nó kiểm tra.
Cứ mỗi lần nhìn thấy ánh mắt quan tâm này của hắn là tim nó mềm nhũn cả ra, có cố gắng cứng rắn cách mấy cũng không được, không thể hiểu nổi chính mình nữa.
-Không, chỉ là hơi mệt thôi. Nó không dám ngước mặt lên nhìn hắn.
-Nhớ tự chăm sóc mình cho tốt biết chưa? 8h sáng chủ nhật anh đợi ở góc đường nhé. Hắn tự nhiên hôn lên trán nó rồi mỉm cười đi về.
Còn nó thì khỏi phải nói, cứ như người mất hồn. Cái gì mà 8h sáng chủ nhật, có phải là hắn đang hẹn hò mình không nhỉ? Không được, phải lấy lại tinh thần thôi, không bận tâm mấy chuyện vớ vẩn này nữa, việc đầu tiên lúc này là đánh một giấc đến sáng thôi.
………
Chủ nhật, nó từ chối đi chơi với lớp trưởng vì cuộc hẹn với hắn, không hiểu sao trong lòng lại háo hức gặp hắn như thế. Đúng giờ, nó đi bộ ra chỗ hẹn, hôm nay nó mặc bộ đồ yếm jean, chân mang giày thể thao trông rất xì tin.
-Quái lạ, sao giờ này hắn vẫn chưa đến nhỉ? Đừng nói là cho bà leo cây à nha.
Nó đưa tay lên xem đồng hồ, rồi nhìn xung quanh tìm kiếm. Chợt mắt nó dừng lại ở khách sạn sang trọng bên kia đường, là hắn, chính xác là hắn, nhưng còn cô gái xinh đẹp bên cạnh là ai? Sao họ lại đứng trước cửa khách sạn, phải chăng là……?
Nhìn thấy hai người họ thân mật nói cười vui vẻ, trước khi đi cô ta còn hôn lên má hắn một cái làm tim nó đau nhói, dường như không thở được, nó ngồi phịch xuống đất, nước mắt rơi lã chã. Hắn thật độc ác, hẹn nó ra để nhìn thấy cảnh tình tứ của hai người họ sao? Để nó nhìn thấy người của hắn xinh đẹp như thế nào sao?
-Thiên Anh, sao lại ngồi đây? Khó chịu chỗ nào nói anh nghe. Giọng hắn lo lắng. Vừa chia tay với cô gái kia xong, hắn chạy nhanh qua chỗ hẹn đã thấy nó ngồi gục mặt khóc ở đây rồi.
-Không liên quan đến thầy, thầy đi đi. Nó vừa lau nước mắt vừa đẩy hắn đi.
Chẳng hiểu chuyện gì, hắn dỗ dành:
-Sao lại đi? Chẳng phải hôm nay mình hẹn đi chơi sao?
-Không đi nữa, thầy muốn thì đi chơi với chị gái lúc nãy đi.
À, thì ra nhóc này đang ghen, hắn mỉm cười khoái trá.
- Ghen hả cô bé?
- Ai rảnh rỗi mà đi ghen với người không liên quan.
Nhìn cái mặt không quan tâm của nó mà hắn buồn cười, để xem em còn như vậy được bao lâu.
-Không đi chơi thật hả? Vậy để thầy đưa em về.
Đúng là cái đồ mau thay đổi, lúc trước tán tỉnh thì anh anh an hem em ngọt xớt, đến khi có người khác là thầy trò rồi. Nó bực mình khoát tay
-Không cần.
Đã nói vậy mà hắn vẫn lẽo đẽo đi theo.
-Em thấy cô gái lúc nãy đẹp không? Thầy mới quen hôm qua đó.
-Mới quen hôm qua mà đã thân mật vậy hả? Đã vậy còn đi vào khách sạn với nhau nữa hả? Nó vặn volume hết cỡ làm những người xung quanh quay lại nhìn hai người với ánh mắt quái dị. Hắn cũng há hốc mồm ngạc nhiên, không ngờ nó lại hiểu lầm tai hại vậy, biểu sao không tức giận cho được.
-Có sao đâu, ai biểu em không đồng ý thì thầy phải đi tìm người khác thôi.
-Em không đồng ý hồi nào hả?
Nói xong mới phát hiện ra mình bị hố, sao lại có lúc mất tập trung thế này cơ chứ. Mặt nó đỏ như quả gấc chín, còn hắn thì sung sướng ra mặt.
-Vậy có nghĩa là em đồng ý đúng không?
-Em….em……
-Nói nhanh đi không thôi mất cơ hội đó. Hắn giả vờ nghiêm túc.
-Cơ hội gì nữa, thầy với chị ấy đã lên giường với nhau rồi mà. Nhắc đến chuyện này làm nó buồn kinh khủng, nước mắt lại chuẩn bị tuôn.
-Vậy nếu tôi với chị ấy không có gì em đồng ý chứ? Hắn hồ hởi, cá sắp cắn câu rồi.
Nó vô thức gật đầu, cũng chẳng phải suy nghĩ gì nhiều căn bản là nó chẳng còn cơ hội gì rồi.
Hắn lấy tay nhẹ lau nước mắt cho nó, nói thật nhỏ nhẹ vào tai
-Thật ra người đó là em họ của anh từ Mỹ sang chơi, anh giúp nó đặt phòng khách sạn thôi.
-Hả???????????????
Mặt nó ngu ngơ chưa hiểu ra vấn đề, hắn lặp lại lần nữa
-Người em thấy là em họ anh, hoàn toàn không có gì hết. Vậy bây giờ chính thức làm bạn gái anh rồi nhé.
-Ơ? Sao loạn xạ cả lên thế này? Hai người là anh em thật sao?
Nó nghe tin này mà vui phải biết, vậy là hắn vẫn còn thích mình rồi.
-Trời ạ, hỏi gì lắm thế? Không tin tôi dẫn cô đi gặp em ấy.
-Không cần đâu, ngại lắm. Không giấu được niềm vui trong lòng, nó cười hạnh phúc.
-Vậy giờ đi chơi được chưa girlfriend? Hắn bẹo má nó.
-Ơ, ai thèm làm girlfriend của thầy chứ?
-Cấm cãi, không muốn cũng phải làm.
Vừa nói hắn vừa kéo tay nó đi, cảm giác ngọt ngào lan tỏa, thì ra làm người yêu của hắn cũng không tệ lắm. Tia nắng ấm áp buổi sáng chiếu vào cặp tình nhân đang mỉm cười dắt nhau đi, không cần biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng chỉ cần được ở bên nhau lúc này là đủ..
……….