• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lần này đột nhiên không còn như vậy nữa, trong lòng ta có chút mất mát và buồn bã kỳ lạ.

Nhưng ta nhanh chóng gạt bỏ những suy nghĩ kỳ lạ này, cười nói: "Hôm nay ta mua cửa tiệm rồi! Còn làm cả lộ dẫn và khế đất của riêng ta nữa.

"
Tư Mã Túc cười nói: "Cố huynh, là ta giới thiệu người bán cho Hạnh Hoa cô nương, huynh cứ yên tâm, tuyệt đối không bị thiệt.

"
Cố Yến Thanh nhìn ta, lại nhìn Tư Mã Túc, biểu cảm trên mặt có chút trống rỗng, chợt hiểu ra nói: "Vậy ra hai người cùng đến nha môn làm việc rồi mới về.

"
Giọng hắn không được tự nhiên lắm, có chút căng thẳng, nhưng lại cố tỏ ra vui vẻ, hơi kỳ lạ.

Ta cuối cùng cũng nhớ ra vì sao ta không nói với hắn chuyện vui này, chuyện vô cùng quan trọng với ta.

Là bởi vì lần đầu tiên ta kiếm được nhiều tiền, ta muốn nói với hắn, nhưng hắn lại lạnh lùng với ta, không thèm để ý.

Sau đó ta rất ít khi nói với hắn những chuyện khiến ta vui nhưng đối với hắn lại chẳng có ý nghĩa gì.

Ta vừa sợ làm phiền hắn, lại vừa sợ hắn dội nước lạnh vào ta.

Cố Yến Thanh thật là thất thường.

Tư Mã Túc cười gật đầu, chúc mừng ta: "Hạnh Hoa cô nương, đợi đến ngày cô khai trương chuyển nhà, ta sẽ mang lễ vật đến chúc mừng.

Trước tiên xin chúc cô buôn may bán đắt, tiền vào như nước.

"
Ta rất vui.

Cố Yến Thanh cũng cười, Tư Mã Túc cũng rất vui.

Ăn cơm xong, dọn dẹp bàn, Cố Yến Thanh và Tư Mã Túc tiếp tục trò chuyện, ta đi đun nước tắm.

Tắm xong, vắt tóc cho khô đi một nửa, đang tỉ mỉ xem lộ dẫn và khế đất của mình dưới ánh nến thì có tiếng gõ cửa.

"Là ta.

"
Là Cố Yến Thanh.

Ta mở cửa.

Hắn nhìn ta một lúc, rồi mới nói: "Từ khi nào thì muội thân thiết với Tư Mã Túc vậy?"
Ta ngẩn người một chút, nói: "Không phải ta thân thiết với hắn, chẳng phải là hắn nể mặt huynh mới giúp ta sao? Hắn là người tốt lắm.

"
"! "
Hắn lại nói: "Ngày mai ta cùng muội đến xem cửa tiệm đó.

"
Trong lòng ta cảm thấy ấm áp.

Ta có thể đi đến ngày hôm nay, phần lớn là nhờ hắn.

Ta gật gật đầu.

Hắn lại nói: "Đưa lộ dẫn và khế đất cho ta xem nào.

"
Hắn bước vào, dù sao trước đây chúng ta cũng ở chung một phòng trong ngôi miếu đổ nát, cũng chẳng có nhiều lễ nghi gì.

Ta cầm nến cho hắn, hắn xem qua một lượt, rồi nói: "Muội còn đổi cả họ của mình sao?"
Ta có chút xấu hổ, nói: "Chỉ là muốn có một khởi đầu mới cho riêng mình.

"
Hắn gật đầu, nói: "Cũng tốt.

".


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK