Nhạc Ly thu dọn đồ, đi xe buýt đến trường mẫu giáo, vừa đến nơi đã thấy Nhạc Duệ đang ngoan ngoãn đứng chờ trước cổng trường.
Trong nháy mắt nàng tâm mềm đến rối tinh rối mù, chạy đến ôm chầm lấy Nhạc Duệ, hôn lên má hắn, cầm lấy hai chiếc má bánh bao của y.
- Tiểu Duệ chờ có lâu không? Chúng ta đi về nhé.
Nhạc Ly nói với Nhạc Duệ xong, lại cúi chào tạm biệt với cô giáo đang đứng cùng.
Mấy năm nay nàng cũng coi như tích góp được một số tiền, đủ để trang trải sinh hoạt.
Sắp tới còn phải chuẩn bị đưa Nhạc Duệ đi học tiểu học.
Nhạc Ly thuê phòng ở khu chung cư, nơi này gần khu chợ, gần trường tiểu học, nhưng lại cách trường mẫu giáo một khoảng cách.
Mỗi sáng nàng đều phải dậy sớm nấu thức ăn đi bán, nàng bán đồ ăn sáng, đến buổi chiều lại bán đồ ăn chiều, buổi tối phải đi chợ mua nguyên liệu.
Cả ngày bận rộn, nhưng vẫn phải chăm sóc Nhạc Duệ, nàng thế mới biết được những người mẹ đã phải vất vả như thế nào.
- Hôm nay thế nào? Có chuyện gì vui xảy ra không? Kể cho a di nghe nhé.
Nhạc Ly vừa xách cặp cho Nhạc Duệ đặt lên tủ, vừa hỏi.
- A di, Tiểu Bao Tử lại tè dầm, con mới không ngốc thế đâu.
Tiểu Bao Tử là biệt danh của Trương Chí, cậu bé học cùng lớp mẫu giáo với Nhạc Duệ.
Ban đầu Nhạc Duệ cũng có biệt danh là Bánh Bao, hắn cũng rất thích, nhưng một hôm đi ra ngoài chơi cùng với những đứa trẻ trong khu thì hắn trở về nói không thích biệt danh này.
Bảo sau này nên gọi thẳng tên thì hơn.
Nhạc Ly tuy không tận mắt nhìn thấy nhưng cũng có thể đoán được là vì sao? Mấy năm nay nàng một mình nuôi nấng Nhạc Duệ, khó tránh khỏi bị người ta xì xào bàn tán, nàng tuy không để ý, nhưng như thế sẽ ảnh hưởng đến Nhạc Duệ.
Nên khoảng một năm nàng lại đổi nhà.
Lần này Nhạc Duệ sắp học tiểu học, không thể thường xuyên đổi tới đổi lui như trước nữa.
Nàng lần này cắn răng đi vay ngân hàng lấy tiền, chuyển đến khu chung cư hoàn cảnh tốt hơn.
Ở đó mọi người bận rộn công việc, cũng ít soi mói hơn.
Nàng còn dùng số tiền đó để thuê lại cửa hàng, không phải đẩy xe hàng đi khắp nơi bán nữa.
- A di.
Nhạc Duệ thấy Nhạc Ly ngẩn người liền lên tiếng nhắc nhở.
- À, Tiểu Duệ là thông minh nhất, đi rửa mặt với tay sạch sẽ, nhớ là dùng nước rửa kháng khuẩn nhé.
A di gọt hoa quả cho con.
Nhạc Ly hồi thần trở lại, nói với Nhạc Duệ xong, chính mình cũng rửa sạch tay bổ hoa quả.
- Lát nữa con học bài xong, xem ti vi, chờ a di làm cơm tối cho con, hôm nay có món con thích đó.
- Hoan hô.
Nhạc Duệ vui vẻ hoan hô, chạy nhanh vào phòng học bài, Nhạc Ly vì muốn dinh dưỡng cân bằng nên sẽ hạn chế không cho Nhạc Duệ ăn quá nhiều một loại thức ăn.
Nên Nhạc Duệ thỉnh thoảng mới được ăn món mình thích.
Đông Phương Dật là thiếu gia cưng của gia tộc Đông Phương, đó là gia tộc vô cùng lớn mạnh, giàu có, có một cuộc sống sung sướng.
Họ là một tập đoàn đa quốc gia, kinh doanh theo phong cách gia tộc.
Những người nắm giữ trong tập đoàn Phương Đông đều là nhà họ Phương Đông.
Là một tập đoàn kinh doanh với nhiều ngành khác nhau, từ ăn uống, đi lại, cho đến các thiết bị gia đình.
Đều có thương hiệu Đông Phương, đó là hình một con phượng hoàng đang niết bàn trùng sinh.
Đông Phương Dật từ nhỏ sống cẩm y ngọc thực, trong một lâu đài được xây dựng từ những thế kỷ trước.
Nhà họ Đông Phương dòng chính đều ở tại nơi đây.
Đây là một ngoại ô thành phố kinh thành nước X, tính cả lâu đài, sân vườn cũng rộng đến hàng ngàn mẫu héc ta.
Có thể thấy được sự giàu sang của gia tộc Đông Phương.
Những dòng phụ của gia tộc Đông Phương ở khắp mọi nơi, từ trong nước đến ngoài nước, cũng có đủ ngành nghề.
Vào mỗi dịp năm mới, các dòng phụ đó mới tụ tập tại dòng chính.
Báo cáo một năm phát triển và hướng đi mới.
Sự hưng thịnh của gia tộc Đông Phương mang đến cho họ rất nhiều kẻ thù, nhưng từ trước giờ họ vẫn lấy làm tự hào về sự đoàn kết của mình.
Nhưng giờ đây gia chủ của Đông Phương đang lo lắng, bước qua bước lại, tâm thần không ổn.
Danh Sách Chương: