• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi bọn hắn tới nơi tập hợp, sắc trời cũng đã tối đen. Những người khác đều đến, hơn nữa sớm đã tự dựng lều trại.

Cừu nhân kiến diện phân ngoại nhãn hồng – Khang Đức cảm thấy những lời này quả thực là dùng cho Thiên Lăng.

gặp gỡ kẻ địch mắt đều long lên.

“Uy! Ngươi sao không chịu ngủ trong nhà bảo bối của ngươi a! Chạy đến làm gì!” Phượng Thiên Lăng tức giận đối Long Diễn Dực khiêu khích.

“Không có hứng thú.”

“Ha ha ha! Những lời này từ miệng ngươi nói ra thật đúng là hiếm thấy!” Phượng Thiên Lăng vẻ mặt khinh thường.

“Hừ, chúng ta quan hệ hình như không được tốt lắm a.” Long Diễn Dực lạnh lùng sâu kín nói. Ngụ ý: Ai mượn ngươi xen vào việc của người khác!

“Không phải đâu, ta nhớ rõ chúng ta là đồng bọn đồng sinh cộng tử mà?”

Nói đến đây, Phượng Thiên Lăng khóe miệng co lại, không tự chủ nghĩ tới này lần tao ngộ bi thảm đó.

Phượng Thiên Lăng mười một tuổi không cẩn thận xông nhầm vào lãnh địa thần long tộc. Lúc hắn phân không rõ đông tây nam bắc thì vừa vặn trông thấy tiểu oa Long Diễn Dực tại cái đàm trong hồ vù vù ngủ.

Vì vậy hắn khó khăn có được can đảm, tiến lên hỏi đường, kết quả đổi lấy ánh mắt coi thường triệt để của Long Diễn Dực.

Nghĩ cũng biết, tính tình nguyên bản không tốt như Phượng Thiên Lăng tất nhiên nổi giận. Bị kích động, phun hỏa đem nước trong hồ bốc hơi hết.

Long Diễn Dực không có chỗ ngủ, cũng nổi giận.

Hai cái tiểu hài nhi cứ như vậy đánh.

Lại nói, đây cũng không phải là ngươi một quyền ta một cước như mấy tiểu hài tử bình thường đánh nhau, mà là quyết đấu pháp lực kinh thiên địa quỷ thần khiếp.

Mà pháp lực của bọn hắn phát ra, đem phạm vi trong vòng năm trăm dặm, phàm là yêu ma đạo hạnh 500 năm trở lên đều bị hấp dẫn tới.

Dù sao hai cái thần thú còn nhỏ, sao có thể sánh bằng lưỡng chính thần thú trăm năm nên này rất dễ đối phó.

Cuối cùng, hai tiểu thí hài rơi vào cái kết cục bị chúng ma đuổi giết chật vật không thôi.

Lúc vạn phần nguy cấp, hoàn hảo bọn họ gặp được phụ thân Long Diễn Dực – đương nhiệm Long vương, cứu hai người một mạng.

Càng làm cho Phượng Thiên Lăng cảm thấy buồn bực chính là, sau, Long vương chẳng những không trách cứ bọn họ đánh nhau đưa tới yêu ma, còn rất mừng rỡ cảm tạ Phượng Thiên Lăng, nói là cuối cùng có người có thể khiến Long Diễn Dực chịu động thủ……

Rồi sau đó, Phượng Thiên Lăng phát hiện, mỗi lần hắn gặp Long Diễn Dực, bất luận là ngẫu nhiên gặp hay hai tộc giao lưu gặp mặt, đều xảy ra chuyện. Cho nên trong nội tâm Phượng Thiên Lăng, sớm đã đem Long Diễn Dực coi như ôn dịch, tránh càng xa càng tốt.

“Được rồi Thiên Lăng, trời đã tối rồi, chúng ta nhanh đi tìm lều để nghỉ a.” Khang Đức gượng cười kéo Phượng Thiên Lăng rời đi, để lại một đám vô tội ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cuối cùng sờ sờ mũi xem như không có gì.

“Thiên Lăng, ngươi không cần mặc thêm quần áo ngủ sao?” Khang Đức nhìn Phượng Thiên Lăng đem quần áo dày đặc trên người nhất nhất cởi, cuối cùng chỉ còn lại một kiện áo đơn.

“Không a! Mặc nhiều quần áo như vậy ngủ không thoải mái.” Phượng Thiên Lăng vừa nói, một bên tăng cao nhiệt độ thân thể của mình.

“Ách……” Khang Đức nhìn Phượng Thiên Lăng toàn thân chậm rãi phát ra hồng quang, sau đó đã cảm thấy một cổ nhiệt khí hướng trước mặt hắn vọt tới……

“…… Thiên Lăng, khuya hôm nay chúng ta mỗi người ngủ trong một túi ngủ a.”

“Cái gì! Chẳng lẽ ngươi không muốn cùng ta ngủ?” Phượng Thiên Lăng con mắt đột nhiên trợn to, tức giận mười phần.

“……”= =b

Cupid vừa ra tới nơi cắm trại, không biết lại chạy tới chỗ nào ngoạn.

Bất quá cũng tốt.

Qua loa xong bữa tối, Phượng Thiên Lăng cùng Khang Đức nằm trong túi ngủ sưởi ấm lẫn nhau, hưởng thụ thế giới hai người.

Phượng Thiên Lăng đem nhiệt độ cơ thể mình nâng cao, Khang Đức cảm giác mình giống như là ôm một cái noãn lô (bếp sưởi), thoải mái cực kỳ.

“Thiên Lăng.”

“Làm làm làm làm gì vậy?” Đang hết sưc hưởng thụ cái ôm của Khang Đức, Phượng Thiên Lăng giống tiểu hài tử làm chuyện xấu bị phát hiện như đà điểu đem đầu chôn sâu trong ngực Khang Đức, không muốn đi ra.

“Ngày mai chúng ta đi leo núi, sau đó ở trên đỉnh núi ngủ một đêm, buổi sáng đứng xem mặt trời mọc, ngươi cảm thấy thế nào?”

“A…… Rất tốt a.” thanh âm Phượng Thiên Lăng theo lòng ngực của Khang Đức bay ra.

“Thiên Lăng, ta đột nhiên cảm thấy rất hạnh phúc.” Khang Đức mỉm cười đem thân thể Phượng Thiên Lăng xiết chặt lại, “Đáp ứng ta, ngàn vạn lần không cần đột nhiên biến mất, đến địa phương ta không tìm được.”

“Điều này sao có thể!” Phượng Thiên Lăng vội vàng từ trong ngực Khang Đức chui cái đầu nhỏ ra.

“Ha ha…” Khang Đức hôn hôn gương mặt của hắn, sau đó, ánh mắt trở nên xa xăm.

“Năm sáu tuổi, ta đã từng nhặt được một tiểu động vật rất đáng yêu.”

“A……” vừa nghe đến, Phượng Thiên Lăng lỗ tai dựng lên, nín thở ngưng thần.

“Ta thật sự vô cùng yêu mến hắn. Mẹ nói, hắn là một tiểu gà tây chạy trốn, nhưng lại chưa từng thấy loại gà nào như vậy.”

“Vậy ngươi cảm thấy hắn là cái gì?” Phượng Thiên Lăng cười tủm tỉm hỏi. Quả nhiên là người ta chọn, ánh mắt chính là không nhau a! Ha ha – lúc trước, khi Phượng Thiên Lăng biết mình đường đường phượng hoàng bị người coi như gà tây, trong nội tâm rối rắm không biết bao lâu.

“Ta cũng không biết. Dù sao hắn là một động vật phi thường xinh đẹp. Rất bướng bỉnh rất tùy hứng, nhưng lại vô cùng đáng yêu. Hắn chỉ thích đứng ở bên cạnh ta, thích dùng mỏ mổ tay ta, nhưng chưa từng đả thương ta.”

“Ân…… về sau?” ngươi còn nhớ rõ a……

“Về sau, đột nhiên có một ngày ta tan học về nhà, hắn cứ như vậy không thấy.” nghĩ đến đây, Khang Đức biểu tình trở nên bi thương rất nhiều, “Ta tìm hắn thật lâu, sợ hắn bị người bắt lấy, sợ hãi hắn đã…… nhưng vẫn không tìm được. Có thể, hắn đã sớm bị người bắt giết a…… Ta thật rất hối hận, vì cái gì lúc trước không hảo hảo bảo vệ hắn? Ta cảm thấy được chính mình rất vô năng…… Luôn bảo vệ không được thứ trọng yếu nhất.”

“A Đức! Kỳ thật……” Phượng Thiên Lăng thốt ra.

“Cho nên Thiên Lăng… ” cắt đứt lời Phượng Thiên Lăng, Khang Đức chăm chú nghiêm túc nhìn hắn nói, “Ngàn vạn lầm không cần phải đột nhiên biến mất, ngàn vạn lần đừng rời khỏi tầm mắt ta.”

“…… Ta tuyệt đối sẽ không rời đi ngươi……” Phượng Thiên Lăng hốc mắt hồng hồng.

“Ngủ đi.” lần nữa hôn hôn môi người yêu, Khang Đức cười nói.

“Ân.”

Tuyết dạ (đêm) nơi núi rừng thật tĩnh lặng…… Mới là lạ.

“A – xem ra có con mồi tới cửa.”

Trong rừng cây, truyền ra thanh âm nữ nhân, băng lãnh thấu xương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK