• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Áo sơ mi bông vẻ mặt ' tôi đã nhìn thấu hết cả ', đắc ý mở miệng nói "Người kia là tiểu bạch kiểm cô đang bao dưỡng sao? Tôi đứng bên cạnh cô hơn hai mươi phút, hắn ngay cả mặt cũng không nhăn, thậm chí vừa rồi cũng không cùng cô nói chuyện, cô chân trước vừa đi, sau lưng hắn liền cùng mỹ nữ khác thông đồng, hắn chính là muốn tiền của cô, dưa hái xanh không ngọt, nếu không cô bao tôi, hai ta thử xem?"

Tạ Tinh Tinh thu hồi tầm mắt, nhìn về phía áo sơ mi bông, bình tĩnh hỏi "Được, bao anh bao nhiêu tiền?"

Áo sơ mi bông cảm giác chính mình đang chiếm tiện nghi, hẳn là người có tiền, trên mặt cũng khó nén hưng phấn "Cô ra giá, tôi đều làm."

"Một trăm tệ, mười phút."

Áo sơ mi bông cười hề hề "Mười phút...... Có đủ không?"

Tạ Tinh Tinh "Đủ rồi."

Áo sơ mi bông cười gật gật đầu, trước nắm tới tay, đến lúc đó nhiều hay ít thời gian còn không phải do hắn định đoạt sao?

"Được, vậy chúng ta đi đâu?"



Tạ Tinh Tinh trực tiếp ngồi xuống bờ cát dưới mặt trời chói chang, đạm nhiên mà nói "Ở chỗ này."

Áo sơ mi bông trợn mắt cứng họng "Nhiều người như vậy...... Không tốt lắm đâu?"

Tạ Tinh Tinh "Không có gì không tốt, ngồi đi người anh em, ngồi xuống im lặng ngắm biển với tôi, nếu hài lòng, tôi sẽ suy xét bao anh thêm một lát."

Phỏng chừng cũng không có người đàn ông nào chấp nhận một người phụ nữ tùy tiện như vậy?

Cảm ơn Cận tiên sinh nhắc nhở.

Bằng không cô cũng không thể nghĩ được chủ ý tốt như vậy.

Áo sơ mi bông ngồi xuống, đáp lời "Mỹ nữ, cô tên gì?"

"Im lặng chút, mười phút lúc sau lại nói."

.....

"Anh đẹp trai, có được không?" Đại mỹ nữ bikini gợi cảm đứng cạnh Cận Thừa Diên ngượng ngùng, chờ một câu của anh, tùy lúc liền có thể dán lên người anh.

"Không thể." Cận Thừa Diên nhìn cô gái tóc xanh lục bắt mắt đang đứng không xa, lại tiếp tục mở miệng "Một ngàn tệ, đứng đây năm phút, đừng nói chuyện, có làm được không?"



Mỹ nữ bikini cảm thấy tai của mình có vấn đề, nhíu mày "Có ý gì?"

Cận Thừa Diên lại nhắm mắt, chậm rãi như đại gia "Ý trên mặt chữ, không làm được thì quên đi."

Có tiền mà không lấy có phải bị ngốc không?

Mỹ nữ bikini cảm thấy rất thích hợp, năm phút một ngàn tệ, còn có thể quang minh chính đại ngắm trai đẹp, cho dù không có WeChat cũng đáng.

Nhưng mà, trai đẹp lại mở miệng "Đừng nhìn tôi, nhìn biển."

Mỹ nữ Bikini:??

Ước chừng năm phút qua đi, Cận Thừa Diên mở mắt, ánh mắt nhanh chóng tìm được bóng dáng của Tạ tiểu thư, lại đột nhiên thấy bên cạnh lại nhiều thêm một bóng dáng của đàn ông.

"Thêm năm phút, quy tắc cũ." Cận Thừa Diên nói xong lại tiếp tục nhắm mắt.

Mỹ nữ bikini: Tên này chắc chắn có bệnh! Có tiền cũng không điều trị hết cái bệnh này.

Tuyệt thế đại mĩ nữ như cô hắn cũng không liếc một cái, để cô đứng qua một bên như công cụ hình người.

Nếu không phải được trả tiền, thật sự muốn một chân đá bay cái ghế của hắn.

Lại năm phút sau.

Tạ Tinh Tinh bên này đã hết thời gian.

Áo sơ mi bông yêu cầu thêm WeChat chuyển khoản.

Tạ Tinh Tinh chỉ muốn quét mã trả tiền, nếu không sẽ từ chối giao dịch.

Cuối cùng, Tạ Tinh Tinh thông qua phương thức ngang ngược vô lý, làm áo sơ mi bông bất đắc dĩ phải đưa mã thanh toán, được chuyển cho một trăm tệ.

Cận Thừa Diên bên này, mỹ nữ bikini nhìn thấy liền buôn dưa mở miệng: "Anh đẹp trai, bạn gái của anh thêm WeChat người khác, đang quét mã ở bên kia, anh nói anh để một mỹ nữ như tôi đứng đây mười phút có đáng không?"

- -------------------------

Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK