Mục lục
Bị Đánh Liền Mạnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc nửa đêm!

"Các vị, đi thong thả."

Âm thanh của tú bà ở trong màn đêm có chút đặc sắc.

Lâm Phàm trong bóng đêm chờ đợi nhíu mày, trong lòng thì thầm, cái tên này không phải là qua đêm ở thanh lâu chứ?"

Lúc này.

Âm thanh tú bà truyền đến.

Hắn thấy được bóng người Lý Thái.

Sắc mặt Lý Thái ửng đỏ, uống chút rượu, được cô nương nâng đỡ, phất phất tay rời khỏi.

Tú bà trở lại trong thanh lâu.

Lý Thái quay người nhìn xem gác cao hết sức xa hoa này, cảm thán, quả thật là kẻ có tiền mới có thể cảm nhận được vui sướng ở nơi này, hắn được Hùng Bảo mang tới, vốn dĩ Hùng Bảo nên bồi bạn với hắn, ai có thể nghĩ tới, Hùng Bảo bởi vì thân thể lão nương có chút không thoải mái, đã vội vàng rời khỏi, khiến cho một mình hắn chơi đùa ở bên trong.

Phí ở thanh lâu rất cao, tìm cô nương bình thường hoàn toàn chính xác không quý, nhưng mà khó vào mắt hắn, bất kể nói thế nào, Lý Thái hắn đã từng xông xáo qua giang hồ, gặp qua rất nhiều kiều nữ trong giang hồ.

Tuy nói chỉ có thể đứng xa nhìn, nhưng trong lòng hắn,cũng lưu lại ấn tượng sâu đậm.

Tuy hồng bài ở thanh lâu thật là không tệ, chỉ là giá cả quá đắt, ngân lượng mà Hùng Bảo cho không đủ, quả nhiên, chỉ có một thân võ nghệ là không được, không có tiền tài, thì không thể trở thành người trên người.

Đi qua chuyện đêm nay.

Hắn quyết định, nhất định phải làm một phiên việc lớn ở Thiết Quyền Bang, giang hồ không thích hợp với ta, đám thường dân kia khẳng định thích hợp với ta.

Hành tẩu trên đường đi được anh trăng chiếu rọi.

Chung quanh rất an tĩnh.

Cửa hàng ven đường đóng cửa tương đối sớm.

Lý Thái cúi đầu trầm tư cũng không nhận thấy được Lâm Phàm đang đi tới trước mặt.

Lúc gặp thoáng qua.

"Uy."

Lâm Phàm không nghĩ tới Lý Thái vậy mà cúi đầu bỏ qua hắn, mượn nhờ ánh trăng, phát hiện đối phương cau mày, giống như là đang trầm tư suy nghĩ, vậy mà như thế, khẳng định phải cắt ngang trầm tư của đối phương.

Lý Thái cúi đầu trầm tư nghe được âm thanh rất nghi hoặc.

Hắn tới Thiên Bảo Thành không được bao lâu, không có gì người quen nào nha.

Quay người, mượn nhờ ánh trăng.

Chỉ có thể mơ mơ hồ hồ thấy rõ.

Ồ!

Giống như có chút quen thuộc.

Hắn chưa kịp mở miệng.

"Ánh mắt ngươi nhìn ta là có ý gì?" Giọng điệu của Lâm Phàm không có ý tốt, giống như rất chảnh.

Lý Thái nhíu mày, "Ta không có nhìn ngươi."

"Ta nói ngươi nhìn thì là ngươi nhìn, làm sao, còn muốn đánh à, tới đây, ngươi có gan thì đánh ta đi."

Lâm Phàm đi tới trước mặt Lý Thái, xô đẩy đối phương.

Áp sát quá gần, Lý Thái liếc mắt liền nhìn ra đối phương là ai, không phải là gia hỏa mà hôm qua bị hắn đánh tơi bời sao, không nghĩ tới vậy mà gặp gỡ ở nơi này, nghĩ đến tình huống ngày hôm qua, một bụng lửa giận trong lòng hắn cũng bởi vì hắn dây dưa, còn làm cho hắn không có đạt được coi trọng vốn có ở trước mặt Trần đường chủ.

"Là ngươi, tiểu tử ngươi muốn làm gì, hôm qua đánh ngươi còn chưa đủ nặng sao?"

Lâm Phàm không nói nhảm với Lý Thái, cứ tiếp tục xô đẩy, "Ngươi là ai vậy, ta hỏi ngươi nhìn ta làm gì? Muốn đánh ta sao, vậy đến đi, chả lẽ ngươi cho rằng ta lại sợ ngươi."

Lý Thái hận đến nghiến răng nghiến lợi, nắm đấm nắm chặt kẽo kẹt rung động.

"Ngươi lại đẩy ta thử một chút xem."

"Thử một chút thì thử một chút."

"Ngươi lại đẩy ta thử một chút nữa xem."

"Xem một chút thì xem một chút..."

Lúc này.

Phảng phất có một ngọn núi lửa sắp bùng nổ, tựa như một đầu mãnh thú đang gào thét, thanh âm trầm muộn đè nén đến cực hạn.

"Khốn kiếp, lão tử nhịn ngươi rất lâu rồi."

Lý Thái ra tay ngang tàng, phật đều có lửa giận, lại càng không cần phải nói đến hắn.

Nén giận đấm ra một quyền.

Ầm!

【 Tiến độ tăng lên tới 80%! 】

【 Thiên phú thần binh được tăng cường, kháng độc dược 80%! 】

Một quyền này trực tiếp đánh ở trên mặt Lâm Phàm trên mặt, lực đạo rất mạnh, đánh cho Lâm Phàm kém chút chân đứng không vững, thân thể đều có chút nghiêng, nhưng hắn ổn định lại được.

"Ngươi thật sự dám đánh ta sao?"

Lâm Phàm giả vờ nổi giận, trở tay cũng là một quyền, nhưng một quyền này mềm nhũn, không có sức mạnh, chỉ như mỹ nữ sờ lấy mặt của ngươi, mềm mại không xương, chỉ thiếu một câu, da của đại gia ngươi rất bóng loáng nha.

Giống hệt như thế.

"CMN, xem lão tử làm sao đánh ngươi." Lý Thái uống một chút rượu, lửa giận công tâm, huy quyền quả quyết, khai cung trái phải, mãnh liệt đánh một trận về mặt của Lâm Phàm.

Phảng phất như là đem toàn bộ lửa giận không thể chơi đến cùng với cô nương lửa phát tiết ở trên thân Lâm Phàm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK