Hoàng Linh chống cằm nhìn cặp đôi ngứa mắt trước mặt .
Thật khốn nạn ! Tên thúi Tuấn Vỹ cư nhiên lại quay về thân thiết với nó như vậy .
- “ E hèm , Quyên à , làm gì thì làm nhanh rồi tiễn khách về lớp đi nhá . Khoa với Minh Khánh sắp vô lớp rồi đấy nhé !”
Linh hạ giọng , giống như muốn tống cổ Vỹ đi
- “ Ừm ! ... Bài này đúng chưa anh .” - Nó chăm chú nhìn vào vở bài tập hỏi Vỹ
- “ Để anh xem ..”
Cô nàng Hoàng Linh điên tới cực điểm , thật tình nể nó lắm mới không nhảy xổ ra đập tên khốn đó một trận .
Lạy trời Khoa với hắn khoan hãy vào lớp , nhìn thấy cảnh này chắc Khoa với nó chia lìa tình bạn luôn quá !
- “ Bảo Quyên ..” - Linh gằn giọng thật to
- “ Im đi Linh , tuần sau thi học kì rồi . Còn mấy chỗ tao không hiểu .” - Nó quay xuống liếc cô nàng một cái rồi quay lên lại
- “ Hứ ! Tao mặc kệ mày . Làm sao thì làm đừng để Khoa buồn” - Linh bước ra hỏi chỗ ngồi , hướng cửa mà bước đi - “ À , còn nữa , coi chừng Minh Khánh ghen đấy nhé ! Mới yêu đừng để vì một chuyện nhỏ nhặt này mà cãi nhau .”
Vỹ vì lời nói này mà buông cây bút trong tay , nhanh như vậy đã có người yêu mới rồi à ?
- “ Minh Khánh là người yêu Quyên à ?”
- “ Đâu có , anh đừng nghe nhỏ Linh bịa chuyện .”
Nó khẽ thở dài một hơi , Hoàng Linh đáng ghét lại đi vẽ chuyện giữa nó và hắn . Hừ ! Tên lạnh lùng đó à ! Không có cửa đâu .
------------