- Anh có lạnh không??.
- Không, chẳng phải có chăn sao.
- Nhưng mà em sợ, anh lên đây nằm đi.
- Sợ gì.
- Tháng này là tháng cô hồn, biết đâu có con ma bắt em đi thì sao.
- Thì càng tốt chứ sao.
- Anh...
Cô chưa kịp nói đến từ thứ hai thì anh đã nhảy lên giường nằm cạnh cô.
- Anh sợ ma bắt em bán đi cho ai không phải anh.
- Nếu không phải anh thật thì sao??.
- Không có chuyện đó đâu, đi ngủ đi.
- Nhưng....
-...
- Lại sao nữa.
- Anh nhìn đằng kia.
Anh đánh mắt ra phía cô chỉ, có một người mặc áo đen trùm kín người, cầm con dao chĩa về anh với cô.
- Ôi mẹ ơi, ai đấy.
- Em trêu anh thôi, hình nôm em đặt vào phòng đấy.
- Làm anh giật cả mình.
- Hi hi.
- Anh còn biết sợ.
- Sao không.
- Em kiểm chứng thay bọn báo lá cải thôi, vậy mà họ nói anh đã từng học võ không sợ cái gì hết.
- Toàn lừa nhau cả.
- Anh có học mà.
- Họ có dạy anh phải tinh thần thép trước đối thủ không.
- Không, giờ em dạy anh mới biết.
- Nếu mà gặp cướp thật thì em sẽ bảo vệ anh.
- Ờ, bảo vệ anh nhé.
- Ngủ đi, mai kiểm tra đấy.
- Aizz, ước gì có bài kiểm tra trình độ yêu e nhỉ.
- Anh đừng có được nước mà lấn tới.
- Được được, anh thua, đi ngủ đi.
- Lần này anh được chạm rồi nhé.
- Nếu em bảo không thì...
- Không có chuyện không đâu nha.
-...
-...
- Làm cái gì vậy.
Thì ra là anh ôm cô.
- Anh mới ôm thôi mà.
- Không cho.
- Sao lại không.
- Em cho ăn đạp bây giờ.
- Anh chỉ ôm thôi, đã làm gì đâu, em không thấy người ta yêu nhau, còn làm nhiều thứ hơn anh đấy à.
- Làm gì.
- Thì là làm....
-...
Cô ngủ mất tiêu rồi.
- Em ơi...
- Đàm An Nhiên.
-....
- Hự, em ngủ rồi.
- Vậy thôi chúc em ngủ ngon, yêu em.