Mục lục
Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 243

Cả người Hứa Nhược Phi đổ một tầng mồ hôi lạnh.

Một điểm liên kết cũng không có, một chút khuyết điểm để trong chuyện này cũng không thấy đâu, tình hình bây giờ của cô có thể nói là tiến không được mà lùi cũng không xong.

“Cậu bị sao thế Nhược Phi?” Tô Vân Nhi phát hiện sắc mặt của Hứa Nhược Phi có chút không ổn, vội vàng mở miệng hỏi.

Hứa Nhược Phi lắc đầu, cô cố gắng giữ mình thật bình tĩnh, rồi ngẩng mặt nhìn Tô Vân Nhi, bờ môi cô run lẩy bẩy.

Cô nói: “Vân Nhi, có thể mẹ Vương đã bị người nhà họ Hứa hại rồi không? Hết lần này đến lần khác, mẹ Vương là người duy nhất có thể chứng mình ai là người cứu mạng Lệ Đình Nam, nhưng sau khi tớ bị Hứa Nhược Mộng hãm hại thì mẹ Vương cũng lập tức biến mất khỏi Lâm Xuyên…”

Hứa Nhược Phi nói xong, lại ngay lập tức tự mình bác bỏ suy nghĩ của mình.

“Không phải thế, có lẽ mẹ Vương vẫn còn sống. Nếu không thì sao Hứa Nhược Mộng không tìm được nước hoa mà mẹ Vương và tớ điều chế được chứ”

“Nhưng mà mẹ Vương bây giờ đang ở đây mới được chứ?

Bà ấy tại sao phải rời khỏi Lâm Xuyên chứ?”

Hứa Nhược Phi nói xong, lại chìm vào im lặng.

Mẹ Vương mang lên người rất nhiều câu hỏi, chỉ có những ngày bà ấy bên cạnh dạy cô điều chế hương liệu mới là thật.

Tô Vân Nhi nhẹ nhàng vươn tay ra đặt lên lưng của Hứa Nhược Phi, an ủi cô: “Cậu đừng suy nghĩ nhiều quá làm gì, chỉ cần mẹ Vương còn sống thì tớ nhất định sẽ giúp cậu tìm được bà ấy mà”

Tô Vân Nhi cũng không phải là người tự kiêu, quyền thế của nhà họ Tô muốn tìm một người thì cũng không nói là khó khăn.

“Nhưng bây giờ tớ không thể nói sự thật về sáu năm trước cho Lệ Đình Nam biết rồi” Hứa Nhược Phi thở dài, rồi đứng dậy đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh ra. Sau khi suy nghĩ đắn đo một hồi, cuối cùng cô không lấy rượu cốc-tai mà đổi thành lấy ra hai lon nước trái cây.

Tô Vân Nhi uống rượu rất tệ, nên cô không thể uống rượu với Vân Nhi được.

Hứa Nhược Phi đưa lon nước trái cây cho Tô Vân Nhị, rồi nói: “Tiếp theo là chuyện cậu định ở lại Lâm Xuyên bao lâu?

Công ty bên đó thì sao?”

Tô Vân Nhi dễ dàng khui lon nước ép ra, rồi uống một ngụm, nói: “Tớ định tới thăm hoàn cảnh sống của cậu ở Lâm Xuyên một chút thế nào, bố mẹ cũng rất lo lắng cho cậu đấy.

Họ còn nói, lỡ như cậu ở Lâm Xuyên bị người nhà họ Hứa bắt nạt thì tớ phải giúp cậu xả giận đấy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK