Qua một hồi khá lâu sau khi Eevee ăn xong Salac Berry.
Phương Duyên đoán chừng thời gian bọn họ tiến vào bí cảnh thế nào cũng đã qua sáu giờ, không khỏi thở phào.
Hẳn là không bao lâu nữa, sẽ có người tới cứu bọn họ.
Trong thời gian này, Phương Duyên và Eevee cẩn thận từng li từng tí tránh dưới táng cây, không tiếp tục gặp phải Pokemon tập kích.
Bất quá làm Phương Duyên phiền muộn là, Eevee sau khi ăn xong Salac Berry, căn bản không có phát sinh biến hóa gì.
Không phải nói là bảo bối mê người ẩn chưa lực lượng bầu trời sao?
Làm sao chỉ giống như ăn quả táo vậy...
"Có thể là cần phải từ từ tiêu hóa đi."
Salac Berry miêu tả ở trong game Phương Duyên vẫn còn có ấn tượng, Pokemon mang theo loại quả khi HP thấp hơn mức 1/4 liền phát động, tốc độ tăng lên một cấp.
Có lẽ nói không chừng còn yêu cầu kinh nghiệm chiến đấu của Eevee đạt tới mức nào đó mới hấp thu dinh dưỡng của Salac Berry được.
"Chờ sau khi ra ngoài, cường độ huấn luyện tăng thêm một chút, nhìn xem có thể hay không kích phát hiệu quả của Salac Berry." Phương Duyên nói với Eevee: "Chắc không bao lâu nữa chúng ta liền an toàn."
"I vy..." Eevee ngẩn ra.
Tuy sắp thoát khỏi nguy hiểm rất đáng để vui mừng, nhưng nghe đến cường độ huấn luyên tăng thêm, nó làm sao cũng không vui mừng nổi.
Hơn nữa...
Eevee đột nhiên trừng to mắt, ngay lúc Phương Duyên nói là bọn họ một lát nữa liền an toàn được mấy giây, một tiếng rít dài vang lên.