–—————
Hải Lan xuyên vào thế giới này rất nhanh đã qua bốn tháng, tới cuối năm.
Lúc ăn tết cũng không có ở Khang Thành, mà một nhà bốn người đều đến nhà bà ngoại của Hải Lan để ăn tết, lão nhân gia 90 tuổi, vô cùng thích náo nhiệt.
Chờ lúc ăn tết trở về, cũng tới ngày vào Lăng thị làm việc.
Cuối cùng Hải Lan vẫn đồng ý với đề nghị của ba mẹ còn có mẹ của Lăng Việt.
Đến Lăng thị làm.
Bất quá cũng chỉ là làm mấy tháng cho thấy thái độ của cô mà thôi, lo lắng cái gì chứ, cô cũng không tin, chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, cô sẽ nảy sinh ý nghĩ hoang đường với Lăng Việt.
Qua mấy tháng nữa xem Lăng Việt còn có thể làm gì được cô.
Mỗi năm vào mùa xuân và mùa thu Lăng thị sẽ có đợt tuyển dụng nhân viên mới, chỉ còn hơn nửa tháng nữa là đến tết, cho nên Hải Lan quyết định vào thời gian tuyển dụng của năm sau mới vào Lăng thị, với tư cách nhân viên mới, chỉ có nhân viên ở tầng của Lăng Việt, đã gặp qua Hải Lan, cũng uống không ít cà phê của cô đưa đến, không cần che dấu thân phận, khi vào chính là bà chủ, không chừng còn được cung phụng, không một ai dám sai bảo cô.
Đây cũng là hiệu quả mà Hải Lan mong muốn, cô đi làm công cho người khác, cũng không phải là vì chứng minh năng lực của bản thân, tốt nhất đừng chọc đến cô.
Mà hiện tại, nữ chính còn là một ẩn số.
Hải Lan là người duy nhất vào Lăng thị bằng cửa sau, nên cô không cần trải qua vòng phỏng vấn, trực tiếp trở thành nhân viên chính thức ở tầng 28.
Mà chức vị của Hải Lan, năm trước đã được sắp xếp xong, nhân viên của phòng nghiên cứu thị trường ở tầng 28, công việc ngày thường chính là xem báo cáo, nếu cảm thấy không có gì khác, thì đem kết quả báo cáo lên tầng cao hơn, cũng chính là Lăng Việt.
Có thể nói chức vị này của Hải Lan, tuy rằng chỉ là một chức vị bình thường, nhưng nếu nói đến cấp bậc, vị trí này cũng có thể coi như là một vị trí lãnh đạo.
Hải Lan vẫn như cũ mặc một bộ đồ thời trang, trang điểm xinh đẹp xuất hiện ở tầng 28 của Lăng thị, mặt khác nhân viên nhìn thấy Hải Lan, đều thẳng sống lưng, mắt nhìn thẳng làm việc, thật giống như là đối mặt với lãnh đạo đang đi thị sát.
Hải lãnh đạo:……
Hải Lan nhìn xung quanh văn phòng tràn ngập sự nghiêm túc, không giống với môi trường thoải mái năng động mà cô luôn nghĩ.
Nghiêm túc hoàn thành công việc, đột nhiên cô có chút muốn lùi bước, phải làm sao bây giờ?
Thư ký đến, nở nụ cười ngọt ngào với Hải Lan: “Hải Lan tiểu thư, mời đi theo tôi, trước tiên tôi sẽ giới thiệu cô với các đồng nghiệp.”
Đi tới khu vực trung tâm, thư ký vỗ vỗ tay, “Mọi người ngừng công việc trên tay, giới thiệu đồng nghiệp mới một chút.”
Toàn bộ nhân viên đều dừng công việc đang làm, đứng lên, nhìn về phía Hải Lan, Hải Lan lập tức trở thành tiêu điểm.
Phỏng chừng ở tầng này, chỉ có Hải Lan là không quen biết bọn họ, nhưng cũng có vài người không quen biết cô.
“Vị này chính là nhân viên mới của phòng khảo sát thị trường Hải Lan.”
Dứt lời mọi người đều đồng loạt vỗ tay, giống như được lập trình sẵn, không chỉ có động tác nhất trí, mà ngay cả âm thanh cũng như vậy.
Làm cho người khác có chút hoảng.
Thư ký chỉ giới thiệu Hải Lan cho các nhân viên khác, rồi nói qua đợt tuyển dụng này mấy ngày nữa sẽ tổ chức một buổi tiệc chào đón nhân viên mới, đến lúc đó sẽ giới thiệu kỹ hơn.
Hải Lan đi theo phía sau thư ký, đi qua hơn phân nửa khu vực làm việc, càng vào bên trong, càng cảm thấy không đúng.
Thư ký đi thẳng đến một chỗ làm việc tương đối ít người mới dừng lại, chỉ cho Hải Lan vị trí làm việc: “Hải Lan tiểu thư, sau này đây là chỗ làm việc của cô.”
Hải Lan nhìn vị trí của mình, một mình một chỗ, phía trước và phía sau không có một bóng người, vị trí này……
Thật sự không phải là cố ý sắp xếp cho cô?
“Đây là vị trí Lăng tổng cố ý sắp xếp cho Hải tiểu thư.”
Hải Lan cười nhạt một tiếng, Lăng Việt thật đúng là hiểu cô, hoàn toàn nhìn thấu cô.
Chỉ sợ hắn hiểu cô không thua gì Tề Duyệt, cô thật sự không dám tin, Lăng Việt chỉ mới biết cô vài tháng.
Hải Lan ngồi xuống vị trí của mình, nhìn về phía thư ký.
“Có chuyện gì sắp xếp cho tôi làm không?”
Thư ký vẫn mỉm cười, nói: “Buổi sáng làm quen trước, lát nữa sẽ sắp xếp một nhân viên cũ nói cho Hải tiểu thư biết chức vị này yêu cầu làm gì.”
“Được, nghe nói còn có nhân viên mới khác, người đâu?” Nhìn lướt qua, cũng không thấy có người nào mới tới.
“Tuyển dụng còn chưa kết thúc, hôm nay là ngày cuối cùng, qua hôm nay, sẽ quyết định người được chọn, một ngày sau mới có thể chính thức đi làm, mà Hải Lan tiểu thư không cần phỏng vấn, cho nên hôm nay bắt đầu đi làm.”
Đây là lợi thế của việc đi cửa sau.
“Cô làm việc của cô đi, tôi tự làm cũng được.”
Thư ký gật đầu, chỉ vào điện thoại trên bàn làm việc của Hải Lan, nói: “Vậy Hải tiểu thư có chuyện gì, có thể dùng máy bàn* này gọi cho tôi, ấn phím 2 là được.”
*Điện thoại bàn.
“Vậy còn 1 thì sao?”
Thư ký dời tầm mắt đi, nhìn về phía trước chỗ ngồi của Hải Lan, Hải Lan cũng nhìn theo cô ấy, chỉ thấy một văn phòng với bức tường có cửa sổ sát đất làm từ kính trong suốt, lại nhìn lên cánh cửa của văn phòng kia, khoảng cách không xa, cô nhìn thấy rất rõ mấy chữ văn phòng tổng giám đốc viết trên đó.
Đừng nói với cô, phín số 1 này là đặc biệt chuẩn bị cho người ở trong đó.
“Đó là gọi thẳng vào máy bàn của Lăng tổng.”
……
Cô phỏng chừng vĩnh viễn mình sẽ không đụng tới phím số 1 kia, hơn nữa mấy tháng làm ở đây, không chừng cô sẽ không đụng tới máy bàn này.
Từ từ……
Vấn đề không phải là máy bàn.
Hải Lan cau mày nhìn cửa sổ sát đất của văn phòng tổng giám đốc, lại nhìn vị trí của mình, lâm vào trầm mặc.
Nếu bàn làm việc của Lăng Việt nằm xéo với cửa sổ sát đất, sau đó điều chỉnh góc độ một chút, vậy chẳng phải là hắn vừa ngầng đầu là có thể nhìn thấy cô sao?!
Được lắm Lăng Việt, đừng tưởng cô không biết chút ý đồ xấu xa này của hắn.
Nhìn thì nhìn, bất luận thế nào, cô cũng sẽ không trở thành của hắn, nếu hắn muốn trở thành vật sở hữu của cô, cô còn phải suy xét.
Hải Lan nhìn văn phòng một lần nữa, xuyên qua khe hở, cũng không nghĩ bên trong có người hay không, thuận miệng hỏi: “Lăng tổng của các cô đâu?”
“Buổi sáng Lăng tổng đi đánh golf với đối tác, khoảng buổi chiều mới có thể quay lại.”
Sau đó thư ký vội vàng đi làm việc của mình, sắp xếp một nữ đồng nghiệp hơn ba mươi tuổi nói cho Hải Lan một chút yêu cầu của công việc.
Tuy rằng mọi người trong công ty trong lòng đều biết rõ bà chủ tương lai chỉ đến đây để trải nghiệm cuộc sống, nhưng cũng không dám chậm trễ, sợ bị chỉ trích thái độ làm việc không nghiêm túc.
Nhân viên của tầng 28, đều là những người tài giỏi được lựa chọn trong hàng nghìn người, tuy rằng công việc yêu cầu cao, cũng tương đối mệt, nhưng phúc lợi và đãi ngộ, khẳng định không giống với nhân viên bình thường.
Một công ty tốt chính là cho dù công việc có vất vả như thế nào, nhưng nhân viên không nghĩ đến việc từ chức đi ăn máng khác, không thể nghi ngờ, không chỉ có Thẩm thị làm được điều này, Lăng thị cũng làm được.
Đợt tuyển dụng vẫn đang diễn ra ở tầng 15, ba cô gái từ trong phòng phỏng vấn đi ra, hai người sắc mặt hoảng sợ, lo lắng mình sẽ không qua vòng phỏng vấn, mà cô gái còn lại diện mạo thanh tú, gương mặt lại là vô cùng tự tin, thật giống như hiểu rất rõ quá phỏng vấn.
“Tề Noãn, Tề Noãn?”
Nghe được phía sau có người gọi mình, cô gái tên Tề Noãn dừng bước, khóe miệng chậm rãi cong lên.
Cơ hội để cô ta tiến vào Lăng thị.
Tề Noãn quay đầu lại, chỉ thấy một thanh niên khoảng 25-26 tuổi, mặc một bộ tây trang, diện mạo giống như nam thần Hàn Quốc là kiểu mà con gái hiện nay thích.
Đi đến trước mặt Tề Noãn, chàng thanh niên dừng bước, trên mặt mang theo ngạc nhiên và tươi cười, nói: “Anh còn tưởng rằng mình nhìn lầm rồi, không nghĩ tới thật sự là em, thật là trùng hợp.”
Gương mặt Tề Noãn lộ ra nghi hoặc: “Giám đốc phỏng vấn anh nhận ra tôi sao?”
Người thanh niên đối diện này, chính là giám đốc mới vừa phỏng vấn cô ta.
Người thanh niên vội giải thích: “Anh là Tống Hiểu Kính anh trai Tống Hiểu Vi, em và em gái anh năm trước tốt nghiệp đại học lúc đi du lịch, không phải ở nhà của bọn anh mấy ngày sao, không nhớ?”
Gương mặt Tề Noãn lập tức lộ ra một chút khó xử, “Trí nhớ của em không được tốt lắm, thật xin lỗi, không nhớ ra.”
“Không sao hết, lúc nãy anh cũng không dám chắc chắn có phải em hay không, em nghĩ như thế nào mà lại tới Lăng thị phỏng vấn?”
Tề Noãn liếc nhìn xung quanh đại sảnh đang phỏng vấn của Lăng thị, trong ánh mắt lộ ra chút khát khao.
“Một trong ba tập đoàn lớn nhất Khang Thành, là công ty có rất nhiều người mơ ước, em cũng biết với năng lực của mình rất khó vào được Lăng thị, nhưng lại nhịn không được muốn thử một phen.”
Tống Hiểu Kính cười cười, “Không cần tự xem nhẹ mình, em cũng rất xuất sắc, ngày mai mới có thể công bố thông tin của nhân viên, em vẫn có thể chờ mong, có lẽ ngày mai trên danh sách cũng sẽ có tên của em.”
Tề Noãn lắc đầu: “Em không cầu gì nhiều, có thể được vào làm việc là tốt rồi, cũng thuận theo tự nhiên đi, nhưng em sẽ không dễ dàng nhận thua, hôm nay tuyển dụng mùa xuân không thông qua, đến mùa thu em sẽ tiếp tục phỏng vấn, đến lúc đó em nhất định sẽ chuẩn bị đầy đủ hơn.”
Tống Hiểu Kính bị thái độ kiên cường của Tề Noãn làm cho hơi dao động, nụ cười trên mặt càng sâu: “Gần một năm không gặp, Tề Noãn em vẫn không thay đổi, vẫn lạc quan như vậy.”
Tề Noãn cười ngọt ngào, nói: “Bây giờ em không thể tiếp tục nói chuyện phiếm với Tống đại ca được, tránh cho người khác cho rằng em lôi kéo quan hệ, em đi trước.”
Tống Hiểu Kính gật đầu: “Được, vậy lần sau gặp mặt anh sẽ mời em ăn cơm.”
Tề Noãn gật gật đầu, sau đó xoay người, nụ cười trên mặt dần phai nhạt, nhưng khóe miệng vẫn cong như trước.
Nhìn bóng dáng Tề Noãn rời đi, Tống Hiểu Kính không tự giác nhìn đến mê mẩn, đồng nghiệp lại vỗ vỗ vai của anh ta, anh ta mới hoàn hồn.
“Nhìn cái gì vậy, nhìn đến mê mẩn như vậy?”
Tống Hiểu Kính thu hồi ánh mắt, trong lòng có dự tính, khoác bả vai đồng nghiệp, nói: “Hôm nay buổi tối chúng ta đi uống một chén.”
“Uống một chén? Cậu lại có chuyện gì tốt?”
Tống Hiểu Kính lại liếc nhìn bóng dáng Tề Noãn đang rời đi, ý vị thâm trường nói, “Chuyện tốt, thật sự là chuyện tốt.”
Đại sảnh phỏng vấn ở tầng 15, tầng 16 có ban công rộng rãi, Lăng Việt đứng ở ban công tầng 16 vuốt nhẫn, nhìn cảnh hai người gặp nhau ở tầng 15, cười nhạt một tiếng, nhẹ cong môi, trong ánh mắt lại không có một chút độ ấm, đen không thấy đáy.
Hoá ra, là dựa vào đàn ông để tiến vào Lăng thị.
Nhìn người đã đi hết, suy tư một chút, lấy điện thoại ra, gọi điện.
Sau khi điện thoại được kết nối, hơi híp mắt, không nhanh không chậm nói: “Sắp xếp hai người làm nhân viên bình thường tiến vào Lăng thị, giúp tôi nhìn chằm chằm một người.”
Có một số việc, cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của hắn.