Những người đến xin việc cũng sững sờ nhìn Sở Tiên.
- Kim đại ca! Tiểu huynh đệ!
Hà Vĩ đổ mồ hôi lạnh, Sở Tiên lại quen biết Kim tổng, hơn nữa rất thân thiết, điều này sao có thể?
Sở Tiên đùa cợt nhìn Hà Vĩ, sau đó ôm rương cá đi theo Kim Hoa cùng tên thanh niên kia phía sau đi tới một phòng làm việc khác.
- Tiểu huynh đệ, nhanh chóng mở ra xem, rốt cuộc là thứ tốt gì!
Mới vừa tiến vào trong phòng, Kim Hoa có chút mong đợi nói.
Sở Tiên thấy dáng vẻ của hắn, biết hắn cũng là một người yêu cá, lập tức rương cá mở ra: Kim đại ca mời xem, hai con Cẩm Lý, không biết ngài có thích hay không?
- ...
Kim Hoa thấy bên trong là hai con Cẩm Lý xinh đẹp, vẻ mặt hưng phấn mà cúi xuống xem xét: Là Nữ Sư Vương và Tây Thi, hai chủng loại này đều là quán quân cá nha, nhìn xem màu sắc, hoa văn so với con Nữ Sư Vương từng vô địch mấy năm trước còn đẹp hơn, chậc chậc, quá đẹp!
Thanh niên cũng tò mò nhìn qua, nhìn thấy hai con Cẩm Lý, liền bĩu môi, đối với cá có vẻ không có hứng thú chút nào.
- Tiểu huynh đệ đúng là giỏi quá, thậm chí ngay cả loại cá này đều có thể lấy được, đây chính là có tiền cũng khó mua được.
Kim Hoa một bên quan sát, một bên cảm thán nói.
Sở Tiên híp mắt cười cười: Ha ha! Ta khó khắn lắm mới lấy được hai con cá này nha!
Kim Hoa cười cười, hiển nhiên không tin lời của hắn, một ngày liền có thể lấy được, không có phương pháp đặc biệt là tuyệt đối không thể nào.
- Tiểu huynh đệ dự định dùng giá cả bao nhiêu thì đem hai con cá bán cho ta?
Kim Hoa thưởng thức một lúc, hướng về phía hắn hỏi.
- Kim đại ca thấy sao? Ngươi cảm thấy giá trị bao nhiêu?
Sở Tiên trầm mặc một hồi, hắn cũng không biết nên bán bao nhiêu, hắn cũng không thể không biết xấu hổ mà hét giá thật cao, dù sao chỉ tốn có mấy nghìn là mua được.
- Như vậy đi, mỗi con giá hai triệu, ngươi thấy thế nào?
Kim Hoa suy tư một hồi rồi đáp.
- Bốn trăm vạn!
Sở Tiên ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng, gật đầu: Đương nhiên không thành vấn đề, cộng thêm hơn một trăm con cá vàng là bốn trăm hai mươi vạn. Hi vọng Kim đại ca có thể giới thiệu thêm khách hàng cho tiểu đệ.
- Ha ha! Tiểu huynh đệ thật đúng là khách khí, một câu liền giảm cho ta hơn mười vạn.
Kim Hoa nghe được lời của Sở Tiên, vẻ mặt có chút thưởng thức.
- Hắc hắc! Ý ta là muốn cho Kim đại ca sau này giới thiệu cho ta nhiều khách hàng thôi mà!
Sở Tiên cười nói.
- Tốt, sau này bảo đảm giới thiệu cho ngươi mấy khách sộp, nhưng mà ngươi phải có hàng tốt mới được!
Kim Hoa cười bảo đảm.
- Tốt, hàng vấn đề không lớn.
Sở Tiên giả vờ thần bí.
Kim Hoa nhìn hắn không nhịn được giơ ngón tay cái lên: Chủng loại quý hiếm như vậy ngươi cũng có thể lấy được, nguồn cung của tiểu huynh đệ rất tốt nha!
- Không có không có, ở nước ngoài quen biết vài người bạn mà thôi!
Sở Tiên cười cười.
- Nếu tiểu huynh đệ đã cho ta khuyến mãi lớn vậy rồi, tối hôm nay chúng ta cùng ăn bữa cơm? Ta giới thiệu cho ngươi một chút, đây này là nhi tử của ta, Kim Sâm.
Kim Hoa chỉ vào thanh niên bên cạnh nói, sau đó giới thiệu Sở Tiên: Vị này chính là ông chủ giao dịch cá kiểng.
- Kim đại ca, ta gọi Sở Tiên, ngươi kêu ta tiểu Tiên là được.
Sở Tiên vội vàng nói, trong lòng có chút kích động, ông chủ gia sản hơn mười tỷ mời mình ăn cơm, đây là điều hắn khó có thể tưởng tượng ra.
- Ân, Tiểu Tiên, các ngươi đều là người trẻ tuổi, có tiếng nói chung, rảnh rỗi có thể trao đổi một chút.
Kim Hoa gật đầu.
- Ngươi tốt!
Sở Tiên hướng phía Kim Sâm lễ phép gật đầu, Kim Sâm cũng đáp lễ, có chút ngạc nhiên nhìn Sở Tiên.
- Tiểu Sâm, ngươi bồi Tiểu Tiên một hồi, ta đi giải quyết chuyện phỏng vấn đã, buổi tối chúng ta cùng ăn cơm!
Kim Hoa hướng về phía bọn họ nói.
Sở Tiên gật đầu, có thể nhìn ra, Kim Hoa hình như cố ý muốn con trai của hắn cùng mình kết bạn!
- Sở Tiên huynh đệ ngươi là khởi nghiệp bằng hai bàn tay trắng?
Đợi Kim Hoa rời đi, Kim Sâm hiếu kỳ hỏi Sở Tiên.
- Đúng vậy!
Sở Tiên gật đầu, tò mò hỏi hắn: Kim công tử, ngươi đã tốt nghiệp rồi sao?
- Đừng gọi ta Kim công tử, nghe không được tự nhiên, ngươi liền kêu tên của ta đi. Ta đi học sớm hơn bạn cùng lứa, năm nay bắt đầu thực tập.
Kim Sâm khổ sở nói: Không phải là tự nguyện, ta bị cha ta lôi đến công ty đi làm!
Sở Tiên nhìn bộ dạng, bất đắc dĩ của hắn khóe miệng giật một cái: Như vậy tốt hơn nhiều so với chúng ta phải tự cố gắng!
Kim Sâm lắc đầu: Không có tự do, ngày nào đi làm cũng chán lắm, mấy ngày nữa lại phải đi tới khu du lịch của công ty mới khai phá.
- Ngạch, được rồi.
Sở Tiên không biết vị công tử giàu có trước mắt suy nghĩ như thế nào, nên không dám nói bừa.
- Kỳ thực, việc ta muốn làm nhất chính là mua một chiếc du thuyền xa hoa, sau đó trên du thuyền sẽ kinh doanh các hoạt động, ví dụ như sòng bạc, như vậy lúc không có chuyện gì làm còn có thể hàng ngày đi du ngoạn biển cả, đáng tiếc!
Kim Sâm lắc đầu, cảm thán nói.
Sở Tiên đột nhiên phát hiện hắn hơi ảo tưởng, không ngừng nói về lý tưởng bản thân, điều này làm hắn cảm giác người trước mặt là một thiếu niên chưa trưởng thành.
Nhưng mà hai người dần dần trò chuyện, hắn phát hiện thiếu niên chưa trưởng thành này cũng không đơn giản, hiểu được rất nhiều thứ, rất có kiến giải cùng chủ kiến, cũng không phải là loại ngu ngốc chỉ biết ăn chơi.
Sở Tiên cùng hắn vui vẻ hàn huyên, nói tới dự định phát triển của bản thân, hai người trò chuyện rất hợp ý nhau.
- Trò chuyện cái gì vui vẻ như vậy?
Hơn nửa canh giờ, Kim Hoa đi đến, thấy hai người trò chuyện, mỉm cười hỏi.
- Ha ha! Hàn huyên về sau dự định tương lai.
Kim Sâm cười hồi đáp.
- A! Dự định tương lai? Con còn chưa có nói cho ta biết dự định của con đâu đó!
Kim Hoa cảm thấy buồn cười nhìn con trai của mình.
- Ta có thể có tính toán gì đây, bây giờ đi làm, sau này tiếp nhận vị trí của cha, sau đó để cho công ty phát triển hơn một bậc.
Kim Sâm bĩu môi, buồn bực hồi đáp.
- Ha ha, xem ra tiểu tử ngươi vẫn có giác ngộ nha!
Kim Hoa cười cười: Đi thôi, đợi lát nữa ta để kế toán chuyển khoản cho ngươi, bây giờ chúng ta đi ăn một bữa cơm, hiện tại cũng không còn sớm!
- Ân, tốt!
Sở Tiên gật đầu.
Kim Hoa tìm người chăm sóc hai con Cẩm Lý, rồi cùng Sở Tiên ngồi trên Kim Hoa Rolls-Royce đến một nhà hàng nhỏ.
Lúc Sở Tiên đi theo Kim Hoa, Kim Sâm vừa nói vừa cười đi ra thì Hà Vĩ vẫn mang tâm tình khiếp đảm mà len lén quan sát.
Sở Tiên quen biết sếp lớn của hắn, chuyện này vẫn làm hắn như mộng như ảo, hắn không nghĩ ra được một người trước đây bị tập đoàn Kim Long đuổi đi hôm nay lại có thể cùng tổng giám đốc vừa nói vừa cười.
Hắn không tin được người mà hắn thường trào phúng là hạ đẳng nhất như Sở Tiên mà hôm nay lại có tình trạng này.
- Nếu mà hắn ở trước mặt Kim tổng nói xấu, vậy chắc chắn ta sẽ bị sa thải a!
Nghĩ đến vấn đề này, tim hắn liền đập liên tục, tâm trạng thấp thỏm bất an!