__Trong cơ quan của chị,có chị gần nhà nó,nói vớj chị hôm qua thấy nó chở con thảo vợ cũ nó về nhà,nghe nói nhỏ này bỏ nhà đj theo traj mấy năm rồi,mà nay về thấy gjống như bị bệnh vậy đó,thấy thằng phong dìu vô nhà,gjờ em tính sao?
....Nghe chị2 nói mà cô bàng hoàng xen lẩn đau đớn,thảo chẳng phảj sống đờj thực vật sau,hay cô ấy đã tỉnh lạj rồi,nếu vậy vợ chồng họ sẽ xum hợp,còn cô,con cô thì phảj thế nào,vậy ra mấy tháng nay phong mất tích là do anh ở bên thảo,thế mà cô còn bjện minh cho anh là anh vì bận công vjệc..không được cô phảj tìm hjểu cho ra lẽ,nếu đúng phong với thảo quay lạj cô cũng sẽ chấp nhận ra đj dù cho đó là đjều cô ko nỡ...và cũg vì lờj hứa vs thảo cô sẽ thực hjện...
...
Men theo con lộ lớn,dòng ngườj hoà vớj dòng xe chen chúc nhau,bàn chân cô chậm rãi bước trên vỉa hè,nơj này vàj tháng trước mỗj lần đj ngang cô đều có anh bên cạnh,gjờ thì...hết rồi..hết thật rồi,cô xót xa,bàn chân cô đau nhói,cô cúi nhìn xuống à thì ra lúc nảy vội đi mà cô quên ko mang theo dép...trong cô bây gjờ nói tàn tạ thì có lẽ ko phảj,nhưg nhìn cô yếu đuối,ko còn chút sức sống,
cô thất thần cứ thế bước qua từng con đường,từng gốc phố quen thuộc,nơj nào cũng có hình bóng anh đi qua..hoá ra yêu 1 người chính là đau tận tâm can thế này...
...
cánh cỗng rào đóng im lìm,cô định lấy tay mở cửa thì chợt khựng lạj,ánh mắt cô dán chặt vào chjếc xích đu ngoàj sân,hình bóng đó mấy tháng nay làm cô nhung nhớ nay chợt nhìn có cảm gjác xa lạ..anh đứng bên chiẽc xích đu,người ngồi kế ko aj khác chính là thảo...
hôm nay xem ra thảo đã khá bình phục rồi mặc dù còn nhìn hơi ốm,nhưng da dẻ đã hồng hào trở lạj,cô nhìn phong,ngườj đàn ông cô yêu đang nói chuyện với chị ấy,lâu lâu lạj nở nụ cười làm tim cô như muốn vở vụn...thảo,
chị ấy về rồi,cuộc hôn nhân của cô cũng xem như chấm dứt,ngày đó nếu ko ngu mụi,suy tính thật kỷ có ngày hôm nay,thì có lẽ cô ko bước sai con đường này rồi,
cô chợt đưa tay xuống bụng,đứa con này có lẽ đã đến ko đúng lúc,vậy nên cũng chẳng có aj vui mừng mà đón nhận nó đâu,
rồi anh sẽ được hạnh phúc bên gja đình mình,bên vợ hjền,con ngoan,cô cũng sẽ rời đi,đj đến 1 nơj chỉ có cô và con của mình sinh sống,cô vừa ngỉ,mắt vẫn cứ dán chặt lấy phong,lệ cũng tuôn thành dòng lần này nữa thôi cho cô in sâu hình ảnh anh 1 lần nữa rồi về sau cô sẽ sống 1 cuộc đờj ko có anh
💓💓💓💓
...Là anh,tại sao giữa rất nhiều yêu thương, anh lại chọn em để buông bỏ?
...
Là em,tại sao sau rất nhiều từng trải,em lại chọn anh để khắc cốt ghi tâm
💞💞💞💞
..........
..cô quay đầu bước đi thì vừa hay gặp bà lan đj đâu đang về,bà nhìn thấy cô mừng rỡ
_Út,con về rồi hả con,sao ko vào nhà,thôi đj vào với mẹ đj con!!
Cô bất ngờ xen lẩn lo sợ,liếc nhìn vào cũng hay phong nhìn ra thấy cô,chân anh định chạy đến,chân cô đang khựng lạj thì tjếng nói khác vang lên?
__Anh đj đâu vậy anh phong,...còn người ở ngoàj đó là aj vậy anh?
...
Là thảo hỏi,cô ko muốn anh khó xử nên vụt chạy thật nhah ra khỏi nơi đó,làm bà lan bất ngờ,khó hjểu nhìn theo cô,vừa nhìn,bà vừa ngỉ
: cáj nhỏ này về rồi sao lạj ko vào vậy chứ?
...
Chạy 1 khúc thật xa cô mớj đứng lạj,tim cô đập thật mạnh,dưới bụng nhói lên 1 cáj,cô mớj nhớ ra mình đang có thai,vậy là phong chẳng đuỗj theo cô,vậy là anh và cô chấm dứt thật rồi...cô ngửa mặt lên trời cho nước mắt chảy ngược xuống,ngta nói đúng..
Trên đời có 2 thứ ko thể trực tjếp nhìn vào đó là mặt trời và lòng người...
...Anh quay về với thảo cô ko trách vì thảo xứng đáng được hưởng hạnh phúc,cô chỉ trách anh sao buông tay mà ko nói cô bjết,ít ra cô còn có lý do để nhanh chóng quên đi anh...
_____
Lững thửng đj trên đường, cô ngó ngang chợt nhận ra cáj quán hủ tjếu của 2 cô chú mẹ của chị thảo,cô dừng bước vừa lúc ông chủ quán đi ra,ông thấy cô thì lên tjếng
__Ủa cô,sao cô lạj ở đây,vào đj tôi làm hủ tjếu cho cô ăn??
_Dạ,con tình cờ ngang qua thôi chú,mà con cũng đang đó, chú làm cho con tô hủ tjếu như lần trc nha chú...
...Cô bước vào bàn ngồi,trong lòngg ngỗn ngang tâm sự,cho đến lúc tô hủ tjếu được bưng ra,mùi thơm xộc vào mủi cô mới khôi phục tinh thần lạj,ông chủ wán đặt tô hủ tjếu xuống bàn,đang định rờj đj thì nghe cô nói:
__À khoan,chú ngồi đây con nói chuyện chút được ko chú?
Ông chủ wán nhìn xung quay,do mới mở cửa nên lúc này cũng chỉ có 2-3 người khách,tính ra cũng rãnh nên ông bèn kéo ghế ra ngồi đối djện với cô
__Ờ,cô muốn nói gì thì nói đi tôi nge,mà lẹ ngen cô,tôj còn phụ bà nhà tôi nữa...?
Cô nhìn ôg,chỉ mới cách mấy tháng ko gặp mà xem ra ông đã gjà hơn rồi,cũng phải,con gái ông mất tích mấy năm làm cha, lm mẹ như ông sao ko rầu lo cho được,,cô trầm tư mở lời..
__Thật ra hôm nay con muốn nói với chú 1 sự thật,và cũng mong sau câu chuyện cô chú gjúp con 1 vjệc...?!!
__Cô cứ nói,gjúp đc vợ chồng tôj sẽ gjúp,cô đừng ngại...
Ông chủ quán chau mày,hằn lên từng vết nhăn trên mặr chờ đợj cô nói tjếp:
__dạ mà chú phảj bình tĩnh nha chú...chuyện là.....(cô kể ra từ đầu đến cuối về chuyện của thảo,và những gì con.bích đã gây ra cho ông ấy nge) nghe xong cô thấy ông chủ quán vẻ mặt lộ ra vẻ kinh ngạc,có vàj phần vui vẻ lên,gjọng ông chợt xúc động run run:
__Vậy...vậy...ra con thảo của tôi bị oan hả cô,trời con sao con gáj tôj lạj khỗ thế chứ,tôi và bà nhà có ăn ở thất đức gì cam mà ông trờj bắt con tôi chịu đựng như vậy?còn con bích,cáj thứ nó khốn nạn mà,cáj đồ ác ôn,uỗng công tôi coi nó như con ruột của mình. Con thảo tội tình gì mà nó đối xử vs con nhỏ thế chứ?.
__Chú ơj,chú bình tĩnh đj,gjờ chị thảo đã khoẻ,đag ở nhà với anh phong,còn con bích đã lãnh án rồi chú...
__Nó ở nhà bên đó,vậy còn cô thì sao?
__Dạ con,con con sẽ rời đi..ko gjành gjật gì với chị thảo đâu chú cứ yên tâm?
__Ko,ý tôj ko phảj như vậy mà là....
__Dạ con hjểu chú cũng thương con,nhưng con đã quyết định rồi chú,với lạj gjữa con vớj anh phong cũng...chưa có gì ràng buộc,(nói đến đây bất gjác cô đưa tay xuống sờ bụng mình,) rồi nhìn ông chủ quán nói tiếp.
_.chỉ là con sắp đj xa 1 thờj gjan,mà con bích,tuy nó gây ra quá nhjều vjệc saj tráj nhưng con nó ko có tộj,con chỉ xjn chú 1 đjều đến khi nó sinh cô chú đem con nó về đây nuôi 1 thờj gjan được ko ạ,vì dù sao nó cũng đã lớn khôn nơj này,chắc cô chú ko nỡ từ chốj đâu phảj ko chú?. Hàng tháng con sẽ gửj tjền cô chú nuôi thằng bé...
__Tôi....tôi...
Ông chủ quán đang lưỡng lự chưa trã lời thì bà vợ cũng từ từ đj ra bà nhìn cô gjọng bà run run trả lờj...
__Cô cứ yên tâm,tôi sẽ nhận nuôi đứa bé,con bích dù thế nào tôi cũng vẩn yêu thương nó,tôi cũng cảm ơn cô,cô sống tốt quá..con gáj tôi gặp dc cô chắc nó cũng cảm kích cô lắm.tôi chúc cô sau này gặp đc nhjều đjều may mắn...
__Con cảm ơn cô,nếu aj trong hoàn cảnh con cũng làm thế thôi cô...thôi con ăn xong rồi,tjền con gởj cô chú,chào cô chú con về...
.....
_ Bước ra khỏi quán lòng cô như trút đi được ghánh nặng, cô dự tính,ngày maj cô sẽ đj mua đồ sơ sinh gửi cho con bích,mong mẹ con nó sẽ được mẹ tròn con vuông,còn cô...cô sẽ tìm 1 nơi ko aj bjết đến,sống những ngày bình yên đợj con cô ra đời...buông bỏ cáj tình cảm đang chôn chặt trong tim cô....cô mỉm cười bước đi...ánh nắng cũng đang chjếu rọj trên đỉnh đầu...