• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhịn không được hai mắt tỏa ánh sáng, Bùi Chu đem giày lấy lại đây thưởng thức một phen, anh phát hiện cái giày nhỏ này đế nhìn không ra chất liệu, nhưng có thể rõ ràng cảm nhận được nó vẫn tương đối thoải mái êm chân.

"Wow, Đại La La, tay nghề của cậu cũng thật giỏi!" Bùi Chu liên tục tán thưởng, ôm chiếc giày nhỏ trong tay yêu thích không muốn buông.

Đại La La cười hắc hắc: "Cái này tuy rằng đáng yêu, bất quá tương đối thích hợp dùng cho mua thu mùa đông, hiện tại trời nóng như vậy...... Phỏng chừng sẽ ra mồ hôi chân."

Nói xong, nàng lại từ trong túi lấy ra một cái giày nhỏ, đưa cho Bùi Chu: "Cái này là dùng lưu li cùng mây tre bện thành giày, tương đối mát mẻ, thông khí, hiện tại xỏ vừa lúc."

"Ôi mẹ ơi! Cái này quả thực là giày thuỷ tinh của cô bé lọ lem rồi!!!"

Bùi Chu lại một lần bị chấn động thật sâu, bàn tay cầm chiếc giày nhỏ không sai biệt lắm chỉ khoảng 4-5 centimet, nhưng lại tinh xảo vô cùng, lưu li trong suốt cùng mây tre kết hợp với nhau đan thành, thậm chí ở mặt bên ngoài chiếc giày còn kết thành một hình bông hoa rất đẹp, liếc mắt nhìn một cái liền thấy tinh oánh dịch thấu, lộng lẫy rực rỡ.

Tưởng tượng một chút hồ ly ái phi nhà mình chân xỏ giày thủy tinh, bước quyến rũ hướng mình đi tới, lưu mục liếc miện, vũ mị cười cười.

Bùi Chu máu mũi phun tung toé cao ba thước, cảm giác cả người thanh máu lập tức về không: "Này này này...... Này cũng quá đáng yêu đi!!!"

Đại La La vẻ mặt sững sờ chớp chớp mắt, nàng không rõ, vì cái gì Bùi Chu bỗng nhiên kích động như thế.

Cặp mắt kính gọng bạc dùng để buff sự bình tĩnh cũng sắp không áp chế được thuộc tính lông khống nghiêm trọng của Bùi Chu rồi!

"Cái kia, hôm nay cậu có muốn cho tiểu hồ ly nhà cậu thử giày luôn không?" Đại La La lên tiếng đề nghị nói: "Nếu nó cảm thấy không thích hợp, tôi cũng có thể lại sửa."

"Thử thử thử...... Hiện tại liền thử!"

Bùi Chu gật đầu như gà mổ thóc, anh từ trong tay Đại La La cầm lấy bốn cái giày thủy tinh, xoay người liền đi hầu hạ hồ ly ái phi nhà mình, một bộ hứng thú cao độ.

"Manh Manh, nhanh lên thử giày nhỏ một chút, như vậy về sau đi ra ngoài dạo quanh sẽ không dễ bị bẩn chân nữa!" Đối mặt với đôi mắt lộ ra quang mang cẩn thận của hồ ly ái phi nhà mình, Bùi Chu cong eo nỗ lực dụ hống nói, bộ dáng kia, chẳng còn tí nào phong pham đế vương, nghiễm nhiên mang bộ dáng công công Đông Hán hướng Quý Phi a dua nịnh nọt.


Đại La La ở một bên ôm ngực nhìn, đều có chút nhìn không nổi, không khỏi cười nhạo nói: "Bùi Chu, cậu nhìn cái bộ dáng nịnh nọt kia của cậu xem! Tiết tháo đâu!"

Bùi Chu rung đùi đắc ý nói: "Tiết tháo là cái gì, đời này đều không có tiết tháo."

Đại La La cạn lời: "......"

Hàng lông mi mảnh dài chớp chớp, đôi hồ đồng đầy nước cong cong nheo lại, hồ ly tiên sinh tâm tình rất tốt cười cười, sau đó, nó hạ mông ngồi ở trên ghế, vươn cái chân nhỏ dài của mình ra, hơi hơi ngẩng lên tiêm cằm, ý bảo Bùi Chu thay nó xỏ giày, tiểu bộ dáng tự phụ đến không nhìn nổi.

"Ngao ngao ngao ngao ngao...... Này cũng quá ngoan đi!"

Bùi Chu lại lần nữa bị manh đến vạn tiễn xuyên tâm, đầu gối anh trúng một tên, thịch một tiếng, làm ra một bộ tư thế quỳ gối xuống.

Giống như một người hầu trung thành của vương tử, Bùi Chu quỳ một gối xuống đất, ánh mắt thành kính, tay trái cầm bàn chân có đệm lót hồng phấn của đối phương lên, tay phải cầm một chiếc giày thủy tinh, thật cẩn thận mà thay nó mang lên chân.

Từ góc độ cao cao của hồ ly tiên sinh đang ngồi nhìn xuống, thanh niên nhân loại đang quỳ gối trước mặt nó có khuôn mặt cực kỳ thanh tuấn, hàng lông mi khẽ run rẩy, đôi môi căng mọng hơi hơi phiếm hồng, mái tóc mềm mại trên đỉnh đầu giống như tỏ rõ nó một bộ trời sinh mềm mại như tính nết của anh...... Thật là làm người cực kì muốn khi dễ!

Tốt nhất có thể đem chàng trai ấy khi dễ khóc, liền dùng tư thế trước mắt này.

Hồ ly tiên sinh hơi hơi nheo lại đôi mắt đầy mơ màng.

Bingo! Hoàn mỹ! Thích hợp!

Bùi Chu lại là hoàn toàn không biết tâm tư của hồ ly tiên sinh, anh hơi hơi mở to hai mắt, kinh hỉ mà nhìn ngắm chân hồ ly tiên sinh vừa lúc xỏ vào giày thủy tinh, bởi vì làm từ lưu li và mây tre dệt thành, cái giày nhỏ này mặt ngoài nhìn qua là tính chất như thủy tinh, nhưng trên thực tế, co dãn thật tốt, phi thường mềm mại êm chân.

Hồ ly tiên sinh sau khi đeo giày vào, cũng vì cái loại cảm giác khiến chân thoải mái này mà kinh ngạc trong chớp mắt, nhưng hắn chú ý và nhìn chằm chằm cái chân đeo giày nhỏ của mình, lỗ tai run lên, hồ mặt lộ ra thần sắc vừa lòng.

—— vốn dĩ hắn chỉ là vì muốn đem lại niềm vui cho thanh niên nhân loại trước mắt mới đồng ý đeo cái thủy tinh giày nữ tính muốn chết này vào, không...... không nghĩ tới mang vào chân cảm giác còn rất tốt, vậy thì không cởi nữa! Rốt cuộc làm cho em ấy vui vẻ là quan trọng nhất.


Thành công giúp hồ ly ái phi mang giày nhỏ vào chân, nhìn nó từ trên ghế cao uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy xuống, ở trên mặt đất cộp cộp đi qua đi lại, giống như một đám mây trắng nhẹ nhàng uyển chuyển.

Bùi Chu bị manh đến tâm can run rẩy, khóe miệng càng không chịu khống chế mà giơ lên, lộ ra một nụ cười si hán —— đây là cục cưng nhà anh đó, nó là nhóc con ngoan ngoãn đáng yêu nhất!

—— Nhưng anh hoàn toàn tưởng tượng không nổi, nhóc con trước mắt này sẽ đối với anh có ý tưởng đại nghịch bất đạo đến cỡ nào!

—— nếu mà anb biết được, nhất định sẽ lập tức đánh gãy cái chân thứ năm của thằng con trai bất hiếu này!

......

"Ha ha, thật đúng là rất thích hợp." Đại La La đứng ở một bên ôm cánh tay mà xem, nhìn tiểu hồ ly chạy đùa đến vui vẻ như vậy, nàng cũng có chút đắc ý tay nghề của mình là càng ngày càng tốt!

"Đại La La, cái giày này nếu đem tới trong tiệm bán, phỏng chừng cũng có thể tiêu thụ rất nhanh!" Bùi Chu sung sướng mà nhìn nửa ngày, thuận miệng nhắc tới. . Được 𝐭ại ﹎ 𝐭r u𝓂𝐭ruyen.vn ﹎

Đại La La lại sửng sốt: Đúng vậy, rất nhiều thú nhân khi ở trong nhà thả lỏng thư giãn, cũng là sẽ khôi phục nguyên thủy hình thái, nếu làm cho họ một ít giày đi khi hoá hình chẳng phải là thị trường tiêu thụ rất tiềm năng sao?

"Tuyệt vời, cậu đã nhắc nhở tôi nha." Đại La La duỗi tay ở trên vai Bùi Chu vỗ một cái, hai mắt tỏa ánh sáng nói: "Đây là một cơ hội kinh doanh nha!"

"Bùi Chu à, ý tưởng này của cậu rất tốt, nếu tôi thật sự dựa vào cái này kiếm được tiền mà nói, tôi...... đến lúc đó tôi liền đưa cho cậu một thiết bị y tế!" Đại La La kích động bùng nổ.

Bùi Chu cười cười: "Được nha, tôi đây liền chờ cậu tài trợ!"

Đại La La hì hì cười: "Đúng rồi! Tôi giúp cậu đem giày hồ ly cùng ổ hồ ly oa đều làm tốt, cậu đã đáp ứng mời tôi ăn một tuần dược thiện! Không thể đổi ý!"

"Hoá ra cậu sớm như vậy đã tới tìm tôi, chính là ở chỗ này chờ ăn à......" Bùi Chu liếc xéo nàng một cái, bất đắc dĩ mà mở hai tay nhún vai, "Tôi vốn là hầm canh long điểu bổ dưỡng, nhưng là sáng sớm nay đều bán xong rồi."


"Không phải chứ? Tất cả đều bán hết rồi?" Đại La La giương mắt nhìn, nhưng nàng ngược lại nghĩ ra, lập tức minh bạch: "Là hot search tinh bác có tác dụng đi?"

"Thật đúng là vậy, tôi hiện tại đang định ở trên Tinh Võng mua thêm nguyên liệu nấu ăn cùng dược liệu." Bùi Chu đẩy đẩy mắt kính, nhìn về phía nàng nói: "Cậu có thể kiên nhẫn chờ đợi một chút không?"

"Được chứ." Đại La La nghĩ nghĩ, nói: "Hiện tại tôi đang nhàn rỗi cũng không có việc gì, liền ở đây chờ cậu làm đồ ăn đi!."

......

Giữa trưa, Bùi Chu nhận được nguyên liệu nấu ăn mới, làm ba món đồ ăn một món canh mang lên bàn.

"Trước khi ăn cơm phải nhớ đi rửa chân tay nhé!"

Bùi Chu ôm hồ ly tiên sinh đứng cạnh chậu nước để rửa móng vuốt.

Đại La La ở bên cạnh bàn liếc mắt nhìn, càng thêm cảm giác cổ quái: "Bùi Chu, cậu thật là đem con hồ li hoang này coi như con trai mà nuôi sao?"

Bùi Chu cười cười, không nói chuyện, lại đem hồ ly tiên sinh ôm tới bàn ăn, hồ ly tiên sinh hai cái móng vuốt lông xù xù đặt ở trên bàn, ngoan ngoãn mà ôm lấy cái dĩa bạc, tùy ý Bùi Chu ở trên cổ nó đeo lên một cái yếm đeo cổ dùng để ăn cơm màu hồng phấn.

Đại La La nhìn hồ ly tiên sinh có bộ dáng nề nếp nhân tính hóa, đôi mắt đều thẳng, nhịn không được phát ra một tiếng "Wtf": "Bùi Chu, con hồ li hoang này là muốn thành tinh à!"

Lại nói nàng ngồi ở bên cạnh hồ ly tiên sinh, nhịn không được túm túm cái yếm đeo cổ dùng để ăn cơm màu hồng phấn của hồ ly tiên sinh, bị ánh mắt ghét bỏ của hồ ly tiên sinh đảo qua, sau đó nó vươn móng vuốt lông xù xù lập tức đem tay nàng vỗ rớt.

"......" Đại La La cứng lại, sau đó khóc lóc cùng giận dữ hét lên: "Trời ơi! Bùi Chu cậu phải quản hồ ly nhà cậu đi, nó khi dễ người!"

Bùi Chu bưng đĩa đựng một con long điểu nướng lên bàn, tức giận nói: "Cậu không khi dễ nó đã không tồi rồi, mau ăn cơm đi!"

Thịt long điểu nướng vàng óng giòn rụm thơm lừng được bưng lên bàn, ánh mắt Đại La La sáng lên, lập tức không hề càn quấy nữa, cùng hồ ly tiên sinh cùng nhau gia nhập đội ngũ tới đoạt đồ ăn.

Bùi Chu nhìn cũng phi thường bất đắc dĩ, này một cái hai cái đều giống hệt tiểu hài tử.


Sau khi ăn uống no say rồi, một người một hồ liền nằm liệt ở trên sô pha, híp mắt hưởng thụ thời gian nghỉ ngơi.

Đại La La có chút không chịu ngồi yên hướng Bùi Chu triển lãm rất nhiều đồ chơi buổi sáng mới vừa làm được, một cái áo choàng màu đỏ, kẹo tóc màu hồng bằng pha lê, tấm ván nổi bằng băng......

Nàng cầm kẹp tóc ở trên đầu tóc mình khoa tay múa chân một chút: "Hì hì, cái kẹp tóc này là tôi làm cho tiểu nhân ngư Hetila đó, đẹp không?"

"Đẹp." Bùi Chu gật gật đầu, nghiêm túc nói: "Nhất định sẽ rất hợp với màu săc cái đuôi của tiểu nhân ngư."

Hồ ly tiên sinh lại đang bị mật tấm ván trong túi của Đại La La, hiển nhiên đối với nó cái này càng cảm thấy hứng thú.

Bùi Chu nhìn nhìn, duỗi tay ở trên tấm ván vuốt ve một phen, nói: "Tấm ván này xúc cảm rất mát mẻ, trách không được hồ ly nhà tôi thích, cậu như thế nào làm ra được vậy?"

Bởi vì cả người lông mao tương đối nhiều, Bùi Chu biết, hồ ly tiên sinh sợ nhất chính là nóng.

"Suy xét đến việc ấu tể tộc Ba Tháp thích nhiệt độ thấp, tôi liền dùng một khối băng tinh vùng địa cực tới làm thành tấm ván nổi này, phòng ngừa nhóc con đó ở mặt trên bò lâu rồi ra mồ hôi." Đại La La nhăn lại cái mũi, hạ giọng nói: "Một khối băng tinh vùng địa cực này những 500 tinh tệ, cũng thật không rẻ đâu."

Bùi Chu gật gật đầu, trong lòng có ý niệm dùng tài liệu này làm cho hồ ly tiên sinh một tấm đệm.

"Đúng rồi, qua mấy ngày nữa, chúng ta lại phải đi cô nhi viện, cậu lần này chuẩn bị cho các ấu tể ăn cái gì?" Đại La La tò mò hỏi Bùi Chu.

Bùi Chu đếm trên đầu ngón tay mấy món: "Một phần mì cá răng nhọn, một nồi tiểu tấn mãnh long hầm tương, bát tiên, xuân hoa chưng bánh gạo......"

Sau đó, anh nhìn nhìn bên ngoài thời tiết, nói: "Trừ bỏ dược thiện, hiện tại thời tiết càng ngày càng nóng, tôi sẽ làm lcho bọn nó một phần kem coi như điểm tâm ngọt đi."

"Kem ly! Tôi cũng thích ăn!" Đại La La kinh hỉ mà lớn tiếng kêu lên.

Hai người nhìn nhau mỉm cười, đều đối với hành trình ngày đó tràn ngập chờ mong.



17/6/2020

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK