Mộc Thần đi rồi, Lâm Sở Trì thu dọn đơn giản nhà bếp một lúc cũng đã khoảng ba giờ rưỡi.
Ở nhà bếp hơn nửa ngày, lúc này cô cũng không muốn nghỉ ngơi lắm, trái lại càng muốn ra ngoài vận động thân thể.
Đại học H là trường học nghệ thuật, hoàn cảnh trong trường đều lộ ra hơi thở nghệ thuật, phong cảnh càng vô cùng đẹp.
Thời gian này bên ngoài hơi nóng, các sinh viên có tiết thì ở phòng học, không có tiết thì ở ký túc xá, mặc dù có người đi lại trong sân trường, cũng là che dù đi lại vội vã.
Là một đứa nhỏ từ nhỏ lớn lên ở bên kệ bếp, Lâm Sở Trì cũng không quá sợ nóng, từ nhà ăn đi dọc theo đường nhỏ trong sân trường từ từ bước đi, đi mãi đến bên hồ cách đó không xa, ngồi thưởng thức phong cảnh.
Đi ra hoạt động chốc lát thay đổi tâm tình, rất nhanh cô lại về nhà ăn, trên đường còn gặp hai nữ sinh hay ăn cơm ở ô cửa số bảy chủ động chào hỏi cô, khen cô nấu cơm ngon.
Lâm Sở Trì mang theo nụ cười trở lại nhà ăn, lại không vội vã chuẩn bị bữa tối cho bọn sinh viên, mà ra cửa sau nhà ăn giết gà.
Đã mấy ngày cô không đi bệnh viện, ngày hôm nay chuẩn bị đưa ít canh gà qua, vì thế đã sớm dặn dò người ta đưa hai con gà sống đến.
Ban đầu người đưa nguyên liệu nấu ăn nói có thể hỗ trợ giết gà rồi đem đến, nhưng Lâm Sở Trì nghĩ buổi chiều mới hầm, vẫn bảo người đưa gà sống đến.
Thời gian đại học khá tự do, lúc Mộc Thần không có tiết đều sẽ đến nhà ăn hỗ trợ sớm một chút.
Lúc cậu lại đây, Lâm Sở Trì đang hầm canh gà trên bếp, thấy vậy không khỏi liếc nhìn nhiều hơn.
"Buổi tối chị phải đi bệnh viện thăm người thân, khoảng bảy giờ đi, có khả năng phải làm phiền em ở đây múc cơm một mình.
"Lâm Sở Trì chuẩn bị lát nữa xào thêm nhiều món ăn, xào đến bảy giờ sẽ đi bệnh viện, vì thế nói trước với cậu.
"Được.
"Mộc Thần mơ hồ biết cha mẹ của cô hình như ở bệnh viện, đương nhiên sẽ không hỏi nhiều.
Mấy ngày gần đây ở chung, Lâm Sở Trì cũng biết chàng trai nhỏ hơn mình bốn năm tuổi này không nhiều lời, nhưng con người rất được, nói với cậu xong bèn bắt đầu nấu cơm, xào thức ăn.
Cô mới vừa xào xong mấy nồi thức ăn thì đã có sinh viên bắt đầu đến trước cửa sổ xếp hàng, Lâm Sở Trì cảm thấy bọn họ đến càng ngày càng sớm.
Vốn dựa theo suy nghĩ của cô, kể từ bây giờ xào đến bảy giờ, chờ cô đi rồi đồ ăn còn dư lại có thể bán thêm một tiếng, thế nhưng sinh viên đến nhanh như vậy, làm cho cô thấy e là phải xào nhiều hơn nữa mới đủ.
Nghĩ như thế, cô rốt cục thể hiện thân phận thật sự của "quán quân cuộc thi nấu ăn thế giới", đó chính là đồng thời xào hai nồi thức ăn, hơn nữa hai nồi thức ăn còn không giống nhau.
"Oa đây là biểu diễn gì vậy?"Sinh viên đang xếp hàng sau khi thấy cảnh tượng trong phòng bếp, trực tiếp sợ hãi cảm thán.
"Cái gì cái gì, cho tớ xem với.
" Người phía sau lập tức rướn cổ lên nói.
"Lợi hại!"Ở trong tiếng khen ngợi của bọn sinh viên, tốc độ Lâm Sở Trì xào thức ăn càng lúc càng nhanh, như vậy chờ cô đi rồi hẳn có thể còn lại không ít món ăn.
Lúc khoảng sáu giờ, trước ô cửa số bảy đã xếp một hàng dài, cùng lúc đó, ngoài nhà ăn cũng có không ít sinh viên đi vào trong.
"Tớ nói này Lý Tử, cậu sao thế, còn mời chúng tớ tới nhà ăn số một ăn cơm.
""Đúng thế, cậu mời khách không có thành tâm rồi.
""Nhà ăn thì nhà ăn, nhưng dù sao cậu cũng đổi nhà ăn đi, cũng không phải cuối tháng, làm gì mà để bản thân chịu khổ thế.
"Lúc mấy nam sinh đi tới cửa nhà ăn số một thì dừng lại, vẻ mặt đều có chút cạn lời.
Lý Tử nghe ba bạn cùng phòng nói, đáy mắt lộ một ý cười xấu xa, ngoài miệng lại nói: "Nhà ăn số một thì làm sao, vậy có muốn cược hay không, các cậu đi vào ăn xong nhất định sẽ thấy rất ngon.
".
Danh Sách Chương: