Trên một chuyến tàu hỏa!.
W.
R:(Sắp đến ga tàu rồi,ko biết bọn họ đã tới chưa ta?;-;)
W.
R:(Mà cũng ko biết nhỏ Nazi giờ sao rồi! )
"Ga tiếp theo:XXX.
Ga tàu dưới chân núi.
"
W.
R:(Nhanh quá;-;)
!.
W.
R*xuống tàu*
Cận vệ:Cậu W.
R,cậu!.
W.
R:Ở yên trên đó.
W.
R:(Trời mé,họ đâu rồi?;-;)
W.
R:Ủa?
Cậu thấy đám bụi cỏ góc nhà ga có chút động đậy.
Chạy tới đó mới biết!
W.
R*nói nhỏ*:Ôi trời,đây rồi!
:Ngài!.
W.
R?!
W.
R:Suỵt!!!
W.
R:Nhanh lên,đi theo tôi!
Sau khi qua mắt được mấy tên bảo vệ tàu!.
W.
R:Lên đi,nhanh lên.
W.
R:Đến buồng số 3,có người của tôi ở đó.
*lên tàu*
"Tàu bắt đầu rời ga,xin quý khách ko lại gần đường ray.
"
*đóng cửa tàu*
W.
R:Thôi chết bà;-;
Bảo vệ:Thưa ngài,tàu đã chuyển bánh,xin ko đứng gần tàu.
W.
R*;_;*
W.
R:(Mắm,cái tình huống gì vậy nè?!)
W.
R:(Cả đám tù nhân thì lên được tàu hết,còn chừa mỗi mình?!)
W.
R*chạy đến cột điện thoại*
W.
R*bấm số*:(Bắt máy cho tao,nhỏ khùng!!!)
"Cạch!"
W.
R:(!.
Wait!.
)
Cậu bỗng khựng lại,rồi đặt điện thoại trở lại cột.
Từ từ giơ hay tay lên.
W.
R:Anh bạn à! đừng có như thế chứ?Đây là nơi công cộng.
Bỏ súng xuống!.
USSR:Tôi phong tỏa nó rồi.
Dùng súng chắc ko sao đâu ha?
W.
R:!.
.
USSR:Trói cậu ta lại,và đưa về căn cứ.
USSR:Còn lại,các cậu truy đuổi đám phạm nhân đó cho ta.
Lính:Rõ!
W.
R:Mày nghĩ mình mày có súng à?
USSR:?!.
W.
R*rút súng ra*
W.
R:Cách giấu súng mà nhỏ khùng dạy tao cuối cùng cũng hữu ích.
USSR:!.
.
Em gái cậu dạy cậu sao?Giỏi thật đấy.
USSR:Còn dạy cho cậu cả kế hoạch tẩu thoát,rất giỏi.
W.
R:Dell phải khen,tao biết nó giỏi hơn tao mà.
W.
R:Well!.
tao nghĩ tụi mình nên ra chỗ khác!.
USSR*ngắt lời*:Sao?Ở đây cũng được mà?
W.
R:Ko,nhỡ bắn vào cơ sở vật chất ở đây thì sao?
USSR:Thì sửa chữa lại,có sao đâu?
W.
R:!.
.
W.
R:Nhưng tao dell thích thế.
*chạy đi*
USSR*nổ súng,đuổi theo W.
R*
Lính:Đứng lại mau!
!.
Tại dinh thự!
Quản gia:Cái gì?!
Quản gia:Họ chạy trốn rồi á?!
Lính canh:Phải,ngài USSR và một toáng lính đã đi tìm họ.
Quản gia:Sao họ lại trốn thoát được chứ?!!.
Nazi*nghe lén*
Nazi:(Toang rồi!.
)
Nazi:(Chẳng phải hắn bảo là có việc về muộn sao?Hắn phải ở chỗ làm chứ?!.
)
Nazi:(Hay là!.
do!.
)*nhớ lại*
Nazi:(Ay da!Trời ơi!Mày ngu quá Nazi ơi!!!;_;)
Nazi:(Lẽ ra mình nên giấu tên lính canh đi,lại để nó nằm ở trước buồng giam;_;)
Nazi:(Toang nặng,toang nặng.
Phải nghĩ cách đối phó thôi!! )
!.
W.
R cố gắng chạy thật nhanh khỏi quân của USSR,mặc cho đạn bay vèo vèo đằng sau cậu.
W.
R cũng cố bắn lại chúng,nhưng ko thành.
Đến bờ sông!.
W.
R*dừng lại*
Lính:Yêu cầu ngươi đứng lại!Đầu hàng mau!*nhắm súng vào W.
R*
W.
R:!.
.
USSR*vỗ tay*:Ấn tượng đấy.
Đạn bay nhiều như vậy mà cậu cũng né được.
USSR:Ko biết giờ cậu có còn đường chạy ko ta?
W.
R:!.
.
USSR:Cậu đang chần chừ đó sao?
W.
R:Ai chần chừ,người đó thua.
"Bằng!"
USSR:!!!!.
W.
R ngã xuống sông,khẩu súng rơi ra từ tay cậu.
USSR kinh ngạc trước hành động tự sát vừa rồi.
Nhưng sau đó cũng mặc kệ.
Lính:!.
Sếp,giờ phải làm sao đây?
USSR:!.
USSR:Về căn cứ.
!.
Quản gia:Muộn rồi,sao cô chưa đi ngủ vậy,cô Nazi?
Nazi ngồi trên ghế sofa,tay siết chặt váy.
Cô vô cùng lo lắng,nhưng vẫn tỏ vẻ bình tĩnh trước ngài quản gia!.
Nazi:Tôi!.
tôi ko sao!.
Nazi:(Phải làm sao đây?USSR biết chuyện này rồi,hắn sẽ nổi giận cho coi.
Lúc đó chắc còn tệ hơn lúc hắn say rượu nữa!.
)
Quản gia:Mừng ngài trở về,ngài USSR.
*cúi đầu*
Nazi:!!!!.
*bật dậy*.
Danh Sách Chương: