Sáng hôm sau
- Ô các bn xuống rồi sao - nó đang ăn cùng với hắn thì thấy ả Đoan và ả Linh xuống nói
- Mau ngồi vào đi - hắn nói
- Dạ - ả Đoan và ả Linh cùng đồng thanh
- Ukm anh này, hôm nay có người mang hoa lan tới nhà mình thì anh nhận giúp em nhé - ả Linh cười nói
- Hôm nay anh đi làm rồi - hắn nói
- Ể thế sao, hôm nay em và bạn Đoan có hẹn với 1 số người bn của em - ả Linh làm bộ buồn bã nhìn về phía nó
- A để mình giúp cho - nó cười nói
- Thật ư cảm ơn bạn, bn cứ đem lãng hoa đó đặt ở trong phòng mình nha cảm ơn - ả Linh nói
- Ừ mình sẽ để ở chỗ gần bàn trng điểm nhé - nó cười nói
- Cảm ơn bạn nhiều - ả Linh cười nhẹ
Khi mọi người đi hết chỉ còn lại nó 1 mình ở nhà
- Haizzzz chán quá , thôi ngồi xem tivi vậy - nó nói rồi bật tivi lên xem
King...Kong...King.....Kong
- A chắc người đưa hoa mang hoa tới - nó chạy ra thật nhanh rồi nhận lấy lãng hoa
- Thưa cô hoa cô đặt - người đưa hoa nói
- Cảm ơn - nó nói
- Dạ chào cô - người đưa hoa cũng kính chào
- Hừm mang lên phòng bạn ý vậy - nó nói rồi mang lãng hoa lên phòng ả Linh
Tại bar chỗ ả Linh và ả Đoan
- Alo, mang hoa tới chưa - ả Linh nói chuyện với người hầu trong nhà
-......
- Tốt, giờ thì rải 1 ít cánh hoa hồng lên giường của ta - ả Linh cười nói
-........
- Ko sao - ả Linh nói tiếp
-..........
- Ừ rồi khi nào ta về thì đến lúc đó người phải nói rằng thấy con bé Băng kia mang cả hoa lan và hoa hồng vào phòng ta nghe rõ chưa - ả Linh gian tà nói
-...........
- rồi cúp đâu - ả Linh nói rồi cúp máy
- Thế nào rồi - ả Đoan nói
- Xong hết rồi - ẩ Linh nói
- NHưng có điều, những thứ này chưa đủ để đuối nó ra khỏi nhà bn còn kế sách khác ko - ả Linh nói
- Hừm, sau cái kế hoạch này thì cúng ta hãy cho người mang những con chuột chết và mấy con gián đặt lên giường bạn rồi giáng họa cho cô ta - ả Đoan nói
- Nếu ko đc thì sao - ả Linh cắn môi nó
- Thì lúc đó tính sau - ả Đoan cười nói
- Ừ - ả Linh nói rồi cả hai vô sàn nhảy
Đến tối
- A các bạn về rồi - nó nói
- Ừ chúng mình về rồi -ả Đoan nói
- A anh Dương đâu - ả Linh hỏi
- À anh ấy á đang ở trong phòng, các bạn lên thay đồ rồi xuống ăn - nó cười rồi vô phòng bếp
- Ukm - cả hai ả cùng nói rồi lên phòng
Sau bữa ăn tối
- Anh em ngủ đây chúc anh ngủ ngon - ả Linh nói
- Bạn ngủ cùng mình nhé - ả Linh nói với ả Đoan
- Ok - ả Đoan cười nói
- À thôi em cùng đi ngủ đây - nó quay sang hắn nói
- KHoan - hắn nắm lấy tay nó
- Sao vậy ạ - nó hỏi
- Ơ...thì em xem phim cùng anh nhé - hắn nói
- Đc thôi ạ có bỏng ngô ko ạ - nó cười rồi ngồi xuống
- Có - hắn cười nói
Và cả hai cùng ăn bỏng ngô ngồi xem phim.............Ma
Khoảng 1 tiếng sau
- Anh Dương bn Linh bn ý bị sao ý ạ - ả Đoan hốt hoảng chạy xuống
- Sao - hắn nghe thấy vậy chạy lên nhà, nó cũng theo
- Linh em sao vậy - hắn mở của phòng ả Đi vào
- Anh hình như là dị ứng đó - ả Đoan nói
- Sao - hắn tiến lại chỗ ả Linh sờ mặt
- Sao tự dưng lại bị dị ứng - nó hỏi
- KO biết nữa - ả Đoan nhún vai nói
"Bịch"
Hắn mở khoa của gối ra và thấy bên trong toàn hoa hồng
- Ôi - Ả Đoan thốt lên
- Mau gọi người hâu dọn phòng lên đâu - hắn gằn giọng
- Thưa cậu chủ người hầu đây ạ - bác quản gia nói
- Nói tại sao lại như thế này - hắn lườm người hầu
- Dạ...dạ...thực ra thì khi đó tôi thấy tiểu thư Băng mang 2 lãng hoa vào phòng của tiểu thư Linh 1 lãng là hoa hồng 1 lãng là hoa lân, sau đó thì khi tôi vào dọn thì ko thấy hoa hồng đâu hết - cô người hầu quỳ gối nói
- Sao - hắn nhìn nó đầu dò xét
- Ko...ko phải em - nó nói
- Tại sao bn lại - ả Đoan nhìn nó nói
- Mình ko có làm - nó biện minh ình
- Mình biết bạn ghét mình , thì bạn cứ nói thẳng ra, chứ bạn làm như thế này thì - ả Linh rơm rớm nước mắt nói
- Bạn phải tin mình mình ko có làm là thật đó, bn gì đó ơi là ơn nói rõ sự thật đi - nó nói rồi lay lay cô người hầu
- Em đi theo anh - hắn nói vói nó
Tại phòng hắn
- Tại sao em lại làm vậy - hắn nói
- Em ko có làm anh phải tin em - nước mắt của nó rơi
- Mau về phòng kiểm điểm lại hành vi của mình - hắn nói
- NHưng em ko có làm gì hết, sao anh ko chịu tin em - nó chạy tới lay tay hắn
- Mau về phòng - hắn quát nó
- Anh...anh...đc rồi...em về phòng - nó nước mắt rơi lã chã rồi chạy ra khỏi phòng hắn
Danh Sách Chương: