Khi máy bay hạ cánh xuống sân bay Metropolis đã là hơn bảy giờ tối, Clark không đến sân bay đón vì hiện giờ anh đang phải trà trộn vào quán bar của xã hội đen (mới phát hiện được thì ra đó là một câu lạc bộ), hôm nay là ngày đi làm đầu tiên của anh.
Amy có chút tò mò bộ dáng Clark cải trang thành người phụ vụ sẽ thế nào, vậy nên xuống máy bay, cô không về nhà mà đến thẳng khu Đông, tuy rằng chưa bao giờ từng đến câu lạc bộ đó, nhưng là cứ điểm của nhóm xã hội đen thế lực nhất ở khu Đông, nó khá là nổi tiếng, Amy chỉ tùy tiện hỏi đại một người trên đường một chút cũng dễ dàng tìm được đến nơi.
Cửa lớn câu lạc bộ có hai người bảo vệ đứng gác, bộ dáng đều là đẹp trai cao ráo lại lễ độ lịch thiệp, nếu chỉ nhìn bọn họ cùng với câu lạc bộ vẻ bề ngoài phong cách giản đơn trang nhã lại ẩn giấu sự xa xỉ, Amy khó mà tin được đây là lại cứ điểm hắc bang long xà hỗn tạp.
Khi Amy đến nơi, bảo vệ vẻ mặt tươi cười thân thiện mở cửa giúp cô.
Bước vào trong, tiếng ca nhạc rộn rã vui vẻ ùa vào tai, bên trong câu lạc bộ rất rộng rãi, ánh sáng đèn chỗ mờ chỗ sáng, nhưng mang lại cảm giác ấm áp nhu hòa, những người khách quần áo sang trọng ngồi lần lượt ở bên những bàn tròn nho nhỏ, thấp giọng trò chuyện, thỉnh thoảng lại chạm nhau ly rượu thủy tinh trong tay, hết thảy đều mang đầy vẻ tao nhã lịch thiệp.
Ngoại trừ những cô nàng phục vụ xinh đẹp mặc đồ con thỏ, thân hình nóng bỏng của họ ngay cả Amy nhìn cũng không nhịn được mà mặt đỏ tim đập, hơn nữa trong số họ cô còn nhận ra Lois, cô nàng mang rượu đến cho một bàn khách, sau đó bị một người đàn ông trung niên hơi mập mạp lại hói đầu vỗ bốp một cái lên bờ mông tròn căng vểnh.
Sàm sỡ nha.. Amy nhìn Lois cố nén tức giận, trên mặt tươi cười cứng ngắc rời khỏi bàn, không thể không bội phục sự chuyên nghiệp của cô nàng, nếu là mình, nhất định là trực tiếp lấy cái khay trong tay đập chết gã kia luôn!
Nhìn theo hướng đi của Lois, Amy thấy cô nàng đi vào quầy bar, nhỏ giọng nói gì đó với người bên trong, bộ dáng đầy căng thẳng, không cần nhìn, Amy có thể đoán được người đứng quầy đang quay lưng về phía mình kia chính là Clark, bọn họ sợ là đang tranh cãi gì đó.
Amy đang định bước qua, nhưng đã có người đến quầy bar trước cô, đó là một mỹ nữ rất có khí chất ngự tỷ*, tóc vàng quấn gọn trên đầu, trên người còn mặc đồ công sở màu đen, thoạt nhìn là một người rất nghiêm túc kỹ tính, chỉ thấy cô ta nói gì đó với hai người đang tranh cãi bên trong, hai người ngay lập tức ngừng trao đổi, Lois lại tiếp tục bưng khay rượu rời đi, mà Clark ngay trước khi cô nàng rời đi liền vỗ mông cô nàng một cái.
Lại là sàm sỡ!! Mà lại là bạn trai của mình!! Amy tức giận đến đỏ cả mắt, sải bước đến thẳng trước quầy bar, hai tay mạnh mẽ đập xuống bàn quầy, sau đó một bên nhìn chằm chằm Clark đang sững sờ vì đột ngột nhìn thấy mình, một bên nghiến răng hỏi: “Anh – vừa – mới – làm – cái – gì – đấy – hả???”
“Amy, sao em lại đến đây?” Clark đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhớ ra mình hình như vừa làm gì đó khiến Amy nổi lửa, vẻ mặt hỏi han đầy nịnh nọt: “Sao xuống máy bay mà không về nhà nghỉ ngơi?”
“Tôi không thể đến sao? Tôi không đến sao có thể thấy được màn đặc sắc vừa rồi? Anh nói anh đáp ứng tôi điều gì, kết quả tôi vừa đi, anh liền thừa dịp tôi không có mặt mà xằng bậy!” Amy hận không thể đá anh một cước, đáng tiếc quầy bar bằng đá cẩm thạch đã cản cô lại.
Có điều Amy dù tức giận nhưng lý trí vẫn còn, biết Clark hiện giờ phải giữ bí mật thân phận, nên từ đầu đến cuối cô không gọi tên anh. Hơn nữa vì không để chính mình thành đối tượng cho mọi người vây xem, cô cũng khống chế âm lượng của chính mình, không đến mức ảnh hưởng những người khác.
“Không phải, Amy, em nghe anh giải thích..” Clark luống cuống.
“Charles, ai vậy?” Bà chủ của câu lạc bộ, đồng thời cũng là người điều hành hiện tại của xã hội đen Stoney Taylor có chút hiếu kỳ nhìn cô gái nhỏ xinh xắn khả ái trước mắt, trong lòng không khỏi dâng lên chút địch ý, chỉ cảm thấy tuy rằng cô gái nhỏ này tuy có vẻ đáng yêu, nhưng câu nói của cô ta lại có nhiều ý nghĩa lắm, người đàn ông nàng để ý đến, hình như là cây đã có chủ rồi.
“Tôi là Amelia Lee, vị hôn thê của anh ấy.” Nghe câu hỏi của bà chủ xã hội đen, Amy trực tiếp kiễng mũi chân, khoác lên cánh tay Clark, nâng cằm dùng thanh âm không lớn nhưng vẫn khiến đối phương nghe rõ để nói. Lần đầu tiên cô cảm thấy biết trước nội dung phim thật là tốt, có thể cho cô biết trước tình địch của mình là ai, tập trung dùng sức đả kích lại, ngay từ đầu cắt đứt hết khả năng có thể.
Giới thiệu của Amy vừa nói ra, phản ứng của hai người nghe được đều vô cùng mạnh mẽ, chẳng qua là ở hai thái cực hoàn toàn khác biệt.
Clark nhìn cô bạn gái nhỏ ngẩng cao đầu tuyên bố chủ quyền đối với chính mình, chỉ cảm thấy trước mắt đúng là thiên sứ, hai mắt sáng lên, đây không phải là ý nói anh có thể chuẩn bị cầu hôn? Anh chưa từng có lúc nào chờ mong tương lai như lúc này, có lẽ rất nhanh anh sẽ có một cô vợ nhỏ đáng yêu, ồ không, anh còn chưa kịp chuẩn bị tân phòng, nhà trọ hiện giờ hiển nhiên là không thích hợp, bọn họ nên có một ngôi nhà lớn hơn tốt hơn! Không biết Amy có đồng ý sau này ở cùng bố mẹ mình hay không đây? (tha thứ cho cậu bé này, anh chàng đã trở nên bấn loạn = =)
Về phần Stoney lại là đả kích lớn, nàng vừa mới động tâm với một người đàn ông cứu mình, lại không ngờ đối phương không chỉ là đã có người yêu, còn là yêu đến chết. Nhìn Charles như vậy, anh ta rõ ràng là rất yêu đối phương, lúc này, sắc mặt Stoney thật sự rất khó coi.
Có điều, Stoney dù sao cũng là một trùm xã hội đen, không phí nhiều thời gian thương tiếc mầm tình ái mới nảy đã chết héo queo, nàng nhanh chóng ổn định lại trong lòng, trên mặt cũng đeo lên nụ cười thường trực: “Xin chào, tuy rằng cô là vị hôn thê của Charles, nhưng tôi vẫn xin nhắc nhở, bây giờ anh ta đang trong giờ làm việc, có chuyện gì chờ hết giờ làm rồi nói sau, đừng quấy rầy đến những người khác.”
“Xin lỗi, tôi sẽ chú ý.” Amy giải thích, sau đó nói với Clark: “Em chờ anh hết giờ làm, có chuyện gì lát nữa bàn tiếp.” Lúc này trên mặt cô cũng là nụ cười, nào còn chút bộ dáng tức giận vừa rồi, nhìn Clark giương mắt ngẩn người, thầm than sắc mặt mình thật là cũng thay đổi quá nhanh.
“Vậy em ngồi đây ở một chút, đừng đi lung tung.” Clark dắt cô ngồi ở một góc quầy bar, tiện cho chính mình coi chừng, vừa pha rượu vừa nói với Stoney: “Xin lỗi, ngày đầu tiên đi làm đã gây phiền phức cho cô.. Trà ướp lạnh Long Island thêm một chút nước lê nhé.”
Stoney nhận lấy ly rượu, có chút ngạc nhiên vui sướng: “Sao anh biết tôi thích loại này?”
“Tôi đi hỏi thôi, cũng nên có chút hiểu biết về bà chủ của mình chứ?” Vì có Amy ngồi bên vẫn đang nhìn, Clark cũng không dám lại khoe khang sức quyến rũ của mình, chỉ dám thành thật nói.
Stoney nghe xong, thất vọng trong mắt không cách nào che giấu được, bưng ly rượu bỏ đi.
“Amy…” Stoney đi rồi, Clark liền vội vàng nhìn Amy đang nổi giận.
“Gã kia, không phải là người quen của anh sao?” Amy không để ý đến anh, chỉ dựa vào tường, hất cằm.
Clark nhìn theo ánh mắt cô, thấy Stoney, bên cạnh cô ta quả nhiên là một người quen, con sói Lex Luther.
Vừa nhìn thấy Lex Luther, Clark liền biết sự tình không tốt, lập tức bất chấp mọi sự, vểnh tai chú ý nghe bọn họ đang bàn chuyện gì.
Không ngờ vừa mới nghe được trong câu chuyện của bọn họ xuất hiện từ “bọn phóng hỏa”, một tiếng trống bỗng dưng ầm vang khiến Clark suýt chút nữa thì thủng màng nhĩ.
“Phì, ha ha..”
Clark xoa xoa tai, nhìn Amy cười đến nghiêng ngả, cũng chỉ có thể cười khổ theo.
Người đánh trống giới thiệu trước mọi người: “Thưa các quý ông quý bà, Matt Club rất vinh hạnh được giới thiệu với mọi người, quý cô Laura!” Tiếp đó, tiếng nhạc vang lên, một thanh âm quen thuộc theo tiếng nhạc bay đến, kéo Clark nhìn về phía sân khấu.
Lois bước ra, toàn thân váy dài màu trắng bó sát chật căng lộ ra phần trên bộ ngực căng tròn, thân hình thật hoàn mỹ kiêu ngạo, tóc đen cuốn lọn dài quá tai chuyển thành màu đỏ dưới ánh đèn màu rực rỡ, Lois trên sân khấu quả thực chính là một nữ thần đầy sexy, theo tiếng hát của cô nàng, đôi tay ôm lấy chính mình, vuốt ve theo đường cong từ ngực xuống dưới, lại tiếp tục vòng trở lại, cặp mông cong tròn lắc lư, váy xẻ lên tận đùi, cặp đùi thon dài đẹp tuyệt thấp thoáng qua khe váy xẻ khiến mọi người đều mù mắt.
Hát được nửa chừng, Lois đột nhiên cứng đờ, Amy biết là cô nàng đã nhìn thấy Lex Luther.
Tiếng ca dừng lại, Clark bỏ lại một câu: “Chờ anh quay lại.” rồi chạy về phía hậu trường chỗ Lois vừa biến mất.
Tuy rằng Clark bỏ lại Amy mà chạy khiến cô rất không thoải mái, nhưng vừa nghĩ đến lát nữa Lois sẽ vì bại lộ thân phận mà bị Clark ném vào thùng rác, cảm giác khó chịu liền biến thành hả hê khi người gặp họa mà xem diễn, ờ, hình như mình càng ngày càng trở nên xấu xa thì phải?
Quả nhiên không bao lâu sau, Clark trở lại.
“Sao rồi?”
“Lois bị lộ, Stoney bảo anh xử lý cô ta, anh ném cô ta vào thùng rác.” Khi Clark nói cũng là vẻ mặt vui vẻ khi người gặp họa, cơ hội khiến Lois kinh ngạc cũng không có nhiều.
“Hừ.” Amy hừ nhẹ một tiếng, gõ gõ mặt bàn, “Cho tôi một ly trà lạnh Long Island thêm chút nước lê.”
“Amy.” Clark biết cô bắt đầu tính sổ, “Đó là rượu, em không thể uống.”
“Bà chủ anh có thể uống thì em cũng có thể uống!” Cùng lắm thì lại ngủ một giấc mà thôi, Amy lựa chọn say rượu mà quên đi khó chịu.
“Em không giống cô ta.”
“Sao không giống?” Amy càng giận, xem thường mình sao?
“Anh không cần cô ta, chỉ cần em thôi, cô ta say chẳng sao cả, em say anh sẽ đau lòng.” Clark thực thi tấn công dụ dỗ, theo như anh biết, làm thế này Amy rất dễ bị dụ.
Quả nhiên, Amy nghe anh nói xong thì không ồn ào đòi uống rượu nữa, chỉ than thở ở miệng: “Anh đã đồng ý với em là không xằng bậy, anh lừa gạt em.”
“Xin lỗi, lần sau sẽ không có chuyện như vậy nữa.” Clark đau lòng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, quyết định sau này mặc kệ gặp phiền toái gì sẽ không dùng cách thế này để giải quyết nữa.
Amy vui vẻ ra mặt, nhưng vẫn không nhịn được nói thêm một câu: “Còn gạt em nữa em sẽ thật sự không để ý đến anh.”
“Ừ, nhất định không gạt em.” Clark thành khẩn gật đầu, trong lòng thầm than cô bạn gái bé nhỏ của anh rốt cuộc cũng xử phạt xong rồi.