• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

7h sáng, ta đang ôm con mèo ngủ thoải mái thì bị tiếng nói oang oang của bảo mẫu gọi dậy: “ Con bé kia! Mày có dậy không hả? Nắng soi đến mông rồi còn ngủ!”Ta gãi má, dụi mắt, tỉnh dậy trong trạng thái ngái ngủ: “ Thằng điên này, bố mày đang ngủ ngon đấy!”

Ai đó rống lên: “Bố tao đi làm rồi, cả nhà còn mỗi mày lười thôi. Mẹ tao trước khi đi làm dặn tao nấu cháo sen cho mày kia kìa”

Ta phi thường vui vẻ, đứng lên đánh răn, không quên bỏ lại một câu đá xoáy: “Có một số người không dặn vẫn cứ thích làm”

Ta với hắn từ từ ăn sáng, sau đó dọn dẹp đồ chuẩn bị sang cô

- “Hay mày ở đây đến mai rồi về nhà luôn?” - bạn Minh vừa dọn đồ vừa nói

- “Không đâu, ở nhà mày bị gọi dậy sớm lắm, không thích tí nào cả”

Bạn kia lên tiếng, giọng nịnh nọt: “ Tao cho mày ngủ đến trưa, mang đồ ăn đến tận giường. Tiện thể nằm cạnh mày luôn”

Ta đang cao hứng cười, nghe đến câu cuối tối sầm mặt vào.

Ngủ cùng cái đầu nhà ngươi!!!

Càng quyết tâm sang nhà cô ở, ta cầm túi đồ đi một mạch.

Tiếng gọi với theo đằng sau: “Này, con lợn Thu kia! Dừng lại cho tao, mày dám đi nữa xem!”

Ta rảo bước nhanh hơn, quay mặt lại lè lưỡi làm mặt hề

1 giây...

2 giây...

3 giây...

Ta vấp phải chân cầu thang, mất đà, ngã sấp người xuống sàn

...

Hú hồn! Cứ tưởng lăn xuống cầu thang thăng thiên chơi diều với ông trời rồi chứ!

Ta sợ quá, tim đập mạnh, bủn rủn hết cả người.

Nằm ăn vạ luôn dưới đất, không nhìn thấy bé Minh đâu.

A đây rồi! Thằng bé kéo ta ngồi lên ghé, hỏi: “ Mày đau ở đâu?

Ta vốn định kể khổ, giả vờ đau đớn làm mèo nhỏ một tí. Ai ngờ ngước mặt lên nhìn thấy cái mặt hình sự quá, quên bà nó mất ý định: “ Không sao, tao bình thường, chả hề hấn gì cả”

Hắn xem xét kĩ cả đầu ngón tay cho ta: “Không sao?”

Ta vội vàng đính chính: “ Không sao. Thật đấy. Nhìn xem, lão nương khỏe như trâu đây này”

Hắn bê túi đồ linh tinh của ta vào phòng: “ Mày ở lại đây cho tao, không đi đâu hết”

Này! Không cần phải ra lệnh thế chứ! Tao 14 tuổi rồi, trẻ trâu gì nữa mà mày quyết định cho tao???

Guây sờ ma? Ông trời a!

“ Nhi ơi, anh trai em bắt nạt chị!”

Tiếng con bé lanh lảnh: “ Chị dâu à! Lần này em về phía anh Minh”

Tinh thần suy sụp, nát bét không còn một mảnh

Ta gào khóc, ta buồn bực, ta cào tường a!

“ Chồng tương lai của em, anh về đây cứu em, địa chủ ăn hiếp dân lành !!!”

Ta lại tự hỏi, liệu ta có lấy được chồng.

Chán quá, ta bèn vắt óc nghĩ một trò chơi nào đó giết thời gian

“ Minh! Tiểu muội! Hai người ra đây cho ta!

Hai con người kia nhanh chóng ra xếp hàng

“ Hai người chơi đố vui với ta đi, buồn quá!”

4 phút sau, ta ra câu hỏi, Nhi là người trả lời

Luật chơi như sau: người hỏi đặt câu hỏi cho người trả lời về người còn lại

Yêu cầu đọc kỹ luật chơi không lại không hiểu gì.

Ta lớn giọng: “ First question. Em cho chị biết, sở thích của tên kia là gì?”

Bé Nhi dõng dạc: “ Chơi với chị, nấu cơm cho chị, véo má chị và trêu chị”

Ta lè lưỡi, cười thầm ngươi sai chắc rồi

Hắn cười với bé: “ Đúng rồi”

Ta tí ngã

- “ Next question, hiện tại tên kia muốn làm gì nhất?”

Thí sinh mặt đần ra, không biết gì, nhăn mặt bỏ qua

Chị biết câu này khó với nàng mà, xem câu tiếp theo nàng có trả lời được không.

Ai ku, thật thoải mái.

- “ Next! Ước mơ, mơ ước của tên kia là gì? “

Kaka, câu này khó ruồi. Nàng mà thua thêm câu này là ta được 50k

Ai ngờ nó tỉnh bơ trả lời: “ Bắt cóc chị”

Ta ngã ngửa

Ế! Đừng nói vậy chứ!

Ta đau khổ hỏi ý kiến hắn, hắn lờ ta đi, trực tiếp giơ ngón tay cái với con bé

Ặc

“ E hèm, câu 4, sau này lớn tên kia muốn làm nghề...?”

Nó vuốt vuốt tóc, híp mắt vòng vo: ' Em chưa muốn noi ngay đâu, nhưng mà chị tò mò thì em đành nói vậy”

Hừ! Tò mò cái shit! Chỉ là gameshow thôi mà!

- “ Chị dâu, anh ấy muốn làm chồng ngoan của chị. Há há há há “

Ta trượt chân, ngã cái rầm.

Ựa

Đây nhất định là nói dối, là lừa đảo a!

Run run giật giật quay sang hỏi bạn Minh, bạn ý vô tư cười, véo má ta: “ Chuẩn rồi”

Hai con người này chắc chắn đã thông đồng với nhau

Ta bực mình, thở phì phò bỏ xuống tầng 1: “ Hai anh em nhà mày xấu tính. Tao ứ chơi nữa!”

- “ Chị dâu, em chỉ nói sự thật thôi mà”

Hắn theo ta đằng sau, giọng rõ ràng dỗ ngọt: “ Đừng dỗi nữa, cho mày đánh tao này”

Ta dừng chân lại, lấy hết sức đánh đấm

“ CHO CHẾT MÀY. TÊN KHÙNG NÀY! CHỒNG NGOAN À? BẮT CÓC À? HOÀNG TUẤN MINH, LÃO NƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI!!! “

Trong lúc ta mải bào lực, bé Nhi đứng bên cạnh xem trò vui

[ Warning: cảnh 10+, bạo lực ]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK