• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Y Thần bị một tiếng mẫu thân này của Xích Viêm gọi lại tâm trí đang vô cùng hỗn độn , cậu đưa tay quẹt nước mắt , vuốt tóc Xích Viêm


" ta, không sao ... chúng ta cũng nên đi rồi ..." cậu ôm Xích Viêm cẩn thận xuyên qua bụi cỏ ,đánh giá xung quanh , xác định quân thiết kị đã đi xa , cậu mới lặp tức bỏ chạy về hướng ngược lại , tận lực tránh đi đường lớn , Lâm Y Thần chọn những con đường mòn nhỏ , khi đi rất cẩn thận xóa dấu vết , thực sự nhìn không ra đã có người từng đi qua , đi hơn nửa ngày rốt cuộc Lâm Y Thần cũng ra khỏi khu rừng đó , nghĩ khoảng cách đã đủ xa , cậu dừng lại nghĩ ngơi tại một thung lũng nhỏ , vừa ngồi xuống chưa được bao lâu Lâm Y Thần chợt có cảm giác bất an dân lên mãnh liệt trong lòng , cậu liếc nhìn ra bên ngoài thung lũng , phát hiện có cái gì đó không đúng ! quá yên tĩnh , hơn nữa bầu không khí còn rất quỷ dị !


" không ổn ! " lời vừa dứt , cậu theo bản năng cảm nhận có mối nguy hiểm đang lại gần , liền ôm chặt lấy Xích Viêm lăn qua một bên , chỉ nghe đùng một tiếng , vị trí cậu vừa mới ngồi đã thành một mảnh đen thui , còn đang bóc khói ! cậu nâng mắt nhìn về phía nguồn gốc cầu lửa phát ra . dần dần có hơn hai mươi thiết kị quân xuất hiện bao vây lấy cậu , trán Lâm Thần nhịn không được chảy xuống từng đợt mồ hôi lạnh , mỗi một thiết kị quân đều là kị sĩ cấp bốn , đối với năng lực của cậu hiện tại đói phó với một thiết kị quân coi như cân sức , thêm hai hoặc ba người thì cũng rất miễn cưỡng , huống chi có hơn hai mươi tên đang lăm le như thế này !


[ cảnh báo ! cảnh báo ! kí chủ đang ở trong khu vực nguy hiểm đạt giá trị sáu sao ! ] nội tâm Lâm Y Thần một mảng lạnh lẽo , tình hình hiện tại cậu và Xích Viêm căn bản không có đường lui , không ! phải là ... không có đường sống ! xem ra hiện tại chỉ có thể dựa vào vận mệnh thôi , nói mới nhớ , < huyễn lăng bào > của cậu bây giờ vô tác dụng rồi , chỉ có thuộc tính kháng ma pháp thì sao a? người ta đây dùng vật công đó có biết không ! thế nhưng dù có thế nào cậu cũng phải bảo vệ đản đản nhà cậu ! ôn nhu vuốt tóc hắn , cậu khẽ nói


" ta sẽ không bỏ rơi con ... ta sẽ bảo vệ con ..."


Xích Viêm híp mắt nhìn đám người trước mắt , lại cảm nhận thân thể đang ôm mình run lên một chút , thực rõ ràng đám người đó nhắm đến hắn mà không phải cậu , thế nên cậu chỉ cần vứt bỏ hắn tại đây thì cậu sẽ vẫn có cơ hội thoát thân , đối với bất cứ người nào hiển nhiên đều sẽ lựa chọn như vậy , không ai có thể toàn tâm toàn ý đối tốt một người mà bất chấp cả sinh mệnh của mình , ánh mắt Xích Viêm lãnh tĩnh như nước chờ đợi quyết định của cậu , hắn sẽ không trách cậu , bởi lẽ ngay từ đầu họ không có bất cứ ràng buộc nào với nhau cả .mặc kệ trước kia cậu cứu hắn có mục đích gì hắn đều sẽ không nghĩ đến nữa ... thế nhưng , lời hắn nghe được lại làm lòng hắn chấn động không thôi ! ... sẽ không... bỏ rơi hắn ...? sẽ ... bảo hộ hắn ... ? mang đôi mắt tím đầy mê man nhìn xườn mặt không tì vết của cậu , hắn chợt cảm thấy trong lòng dường như có thêm một cảm giác gọi là ... động tâm ...


Lâm Y Thần cảnh giác nhìn bọn thiết kị quân xung quanh , cắn chặt răng tiên hạ thủ vi cường mới là thượng sách , liều một lầm phá vỡ vòng vây ! ngay lập tức cậu biến vòng tay huyễn lăng thành một thanh trường kiếm tinh xảo , mang bảy màu sắc cùng quấn quýt với nhau dưới ánh mặt trời càng thêm mỹ lệ chói mắt hệt như chủ nhân của nó vậy . Lâm Y Thần tập trung ma lực vào thanh kiếm , chuyển hóa sức mạnh pháp thuật thành một dạng năng lượng khác , kết hợp với sức công phá của vũ khí , lực sát thương tăng lên gấp ba lần ! tuy chưa thử lần nào nhưng cậu luôn có cảm giác bản thân sẽ thành công !


ma pháp quần công cộng với công kích đơn thể , tạo nên uy lực khổng lồ , hơn hai mươi thiết kị quân đều bị một chiêu mày của Lâm Thần làm cho bị thương ! bọn họ kinh hãi nhìn người áo trắng mỹ lệ nhưng ánh mắt lại cực kì lạnh lẽo ! đó là lọai năng lượng họ chưa từng thấy ! ngoài lực lượng của đấu khí và ma pháp trên thế gian ngày còn tồn tại một loại sức mạnh khác sao ? điều này là không thể ! không chỉ có thiết kị quân bị Lâm Y Thần làm cho choáng váng mục trừng ngốc khẩu mà ngay cả Xích Viêm cũng bị dọa sợ không thôi !


nhưng thiết kị quân là đội quân chính quy , kinh sợ chỉ xảy ra trong giây lát sau đó liền lao đến điên cuồng tấn công cậu . Lâm Y Thần hết chống lại chống , tuy chiêu kết hợp của cậu có sức công phá rất mạnh nhưng một người đâu thể địch lại hơn hai mươi người có cùng cấp bậc với bản thân ! vì thế rất nhanh cậu đã rơi vào thế hạ phong , mặc dù đã tận lực tăng cường phòng hộ nhưng trên người cậu vẫn bị rất nhiều vết thương do đấu khí bén nhọn gây ra , vả lại trong ngực còn phải bảo vệ chu toàn cho Xích Viêm nên tình cảnh của cậu càng thêm nan kham !


Xích Viêm nhìn máu đỏ Lâm Y Thần thạm chí còn nhuốm sang hắn , trái tim như bị hung hăng xiết chặt , nhìn màu tiên diễm trên người cậu càng thêm chói mắt , tại sao lại không bỏ ta lại ? tại sao lại phải bảo vệ ta ? ngươi bỏ ta lại , mau chạy đi !


đáy lòng có thiên ngôn vạn nhữ muốn nói nhưng đều kẹt lại nơi yết hầu khô khốc , hốc mắt hắn đỏ hồng một mảnh , vẻ mặt hắn tràn đầy đau lòng nhưng nhiều hơn là quyến luyến yêu thương điên cuồng ! đột nhiên hắn cảm thấy phía sau một trận chấn động , Lâm Y Thần sắc mặt tái nhợt , khóe môi tràn ra máu tươi , cậu bị đấu khí đánh trúng ! khóe mắt Xích Viêm trừng trừng như muốn nứt ra , lại nghe cậu yếu ớt thì thầm bên tai


" xin lỗi con ... ta... không đủ sức để ... để bảo vệ con ... " nói xong cậu liền ngã xuống ,nhưng cứ như một loại chấp miệm vẫn dùng chính thân thể mình để bảo vệ Xích Viêm , trước khi mất đi tri giác cậu chỉ có một cảm nhận , đó là đau ! thiệt con mịa nó còn đau hơn bị bạo cúc ! ( Túy : * vẻ mặt bí hiểm * ngươi đã từng bị bạo cúc sao ? hắc hắc ) à , còn có âm thanh của hệ thống sama nhà cậu nói gì đó , nhưng mà cậu không còn nghe thấy nữa rồi ...


Xích Viêm trơ mắt nhìn người ngày thường vẫn cười ôn nhu nay lại nằm yên bất động khí tức mỏng manh , trong phút chóc tuyệt vọng cùng phẫn nộ bao lấy hắn , khí tức càng ngày càng trở nên âm hàn không độ ấm , đôi mắt tím tràn ngập bạo phong càng thêm yêu dị , hắn phẫn nộ gào lên một tiếng


" KHÔNG GGGGG!!!!!"


một cỗ kình lực lấy vị trí lâm y thần làm trung tâm xoáy ngược ra .











Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK