Tác giả có lời muốn nói: vì vậy, các bạn nhỏ đang ẩn nấp có thể xếp hàng nổi lên được rồi, hắc hắc. Đến đây đi, đến đây đi, đến đây đi.
Lạc Thủy nghĩ ngợi một lúc, cũng chỉ có thể như vậy.
Lấy điện thoại di động ra, đẩy lên hàng số mà tám trăm năm còn chưa đụng tới.
Một lúc sau, một giọng nói hưng phấn vang lên từ đầu bên kia: “Chuyện gì đây chứ? Thế mà cậu lại gọi điện thoại cho mình.” Phía sau vang lên một hồi tiếng động lách ca lách cách cùng với tiếng đồ vật rơi xuống, sau đó là tiếng kêu thảm thiết.
Lạc Thủy nghe thấy tiếng động bên kia, ngạc nhiên hỏi: “Cậu đang làm gì vậy?”
“Mình đang ở võ quán mà, mình chính là thiên tài, tin chắc vài ngày nữa là có thể đánh bại cậu rồi.”
Lạc Thủy chán nản, hết sức ngạc nhiên: “Cậu đang nói giỡn hả?”
Trong tai nghe truyền tới giọng cười: “Trân châu cũng không thật bằng mình đó.”
Chuyện này....
Từ trước tới giờ Đốn Họa Thủy làm việc vẫn luôn tùy tiện, có lẽ chỉ chơi đùa một hai ngày thôi.
“Đúng rồi, tìm mình có chuyện gì không?”
Lạc Thủy nhớ tới mục đích gọi điện thoại ban đầu của mình, (quynhle2207<>Lequdon) nắm chặt tay: “Ruồi muỗi của cậu đã tìm tới cửa nhà mình, cậu mau chóng giải quyết đi, bằng không thì đừng trách chị đây không nể mặt.”
Đốn Cảnh Nhiên cười khẽ: “Chuyện thế nào?”
“Cái người tên là Doãn Nghiên gì đó.”
Âm lượng ở bên đầu bên kia bỗng nhiên lớn hơn: “Cô ta đã làm gì?”
“Châm chọc khiêu khích, không biết đang nói gì.”
“Mình biết rồi, bữa nào Bạch Mã tới chịu đòn nhận tội vậy.”
Lạc Thủy nhịn không nổi nữa, còn ngại chưa gây đủ phiền toái cho cô sao: “Đừng có làm trò”
Cúp điện thoại, Lạc Thủy mở trò chơi ra, chuẩn bị đi giết quái cho hả giận.
Trước tiên đi Thương Thành mua tài liệu làm nhiệm vụ.
Quả nhiên chủ đề trong bang hội đã chuyển qua hoạt động mới ra: hệ liệt ‘giang hồ đệ nhất’.
【 bang hội 】 Cây Gai Đau: người đẹp của bang phái chúng ta đều kéo đi tham gia bầu chọn giang hồ đệ nhất mỹ nữ đi!
【 bang hội 】 Lâm Uyên Tiện Ngư: ai có vợ có chồng thì loại bỏ.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: chồng à o(╯□╰)o.
【 bang hội 】 Lâm Uyên Tiện Ngư: không cho phép đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.
【 bang hội 】 Lão Ngưu: giống như trên.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: ~~~~(>_<)~~~~.
【 bang hội 】 Cỏ Non: ~~~~(>_<)~~~~.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: tại sao trong bang mình đều là người có vợ có chồng vậy hả? (dđ<le<quy<đon) Nhân yêu cũng không có được một người, à, Nhược Thủy đâu rồi? Nhược Thủy đâu hả?
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: không để ý tới cậu, không để ý tới cậu.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: đi tham gia ‘Giang hồ đệ nhất mỹ nữ’ không?
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: tham gia đệ nhất giai nhân đi ^__^.
【 bang hội 】 Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: thật chán, bang phái chúng ta sẽ không có cô nương bình thường nào đi tham gia đệ nhất mỹ nữ sao?
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: nam tham gia cao thủ, nữ tham gia giai nhân, gào thét, gào thét.
【 bang hội 】 Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: cái lông, tài tử giai nhân mới là một đôi nhá.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: cậu biết cái gì??? Đàn ông là để dựa dẫm, là để tin cậy, đương nhiên phải tham gia cao thủ để chứng tỏ thực lực rồi.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: tôi nghĩ điều kiện tuyển mộ người mới trong bang chỉ cần một điều kiện duy nhất: chỉ cần là người đẹp là được rồi.
【 bang hội 】 Cây Gai Đau: tỉnh lại đi, còn có người đẹp sao? Khủng long cũng không có cửa đâu, không thấy người ta tuyển người mới thế nào à: tuyển mỹ nữ, không giới hạn cấp bậc, gửi video để chứng minh người đẹp, đưa hai tháng VIP.
Những người chơi võng du phần lớn là nam nữ không cân bằng, trò chơi này của Lạc Thủy cũng không ngoại lệ, rất nhiều bang phái vì có thể thu nhận người chơi nữ, giữ lại người chơi nam mà không thể không ra hạ sách này.
【 bang hội 】 Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: tuyển mỹ nữ, không giới hạn cấp bậc, gửi video chứng minh là mỹ nữ, có thể nhận lại ảnh của Đại Suất Ca.
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: tôi ói.
【 bang hội 】 Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Khiếp! Ốm nghén? Tại sao đứa nhỏ này lại không cẩn thận như vậy chứ? Mưa to gió lớn phải mang áo mưa cho tốt chứ.
【 bang hội 】 Lâm Uyên Tiện Ngư: đem tên hòa thượng lục căn không tịnh này ra thiến đi.
【 bang hội 】 Tinh Thần Bị Giẫm Đạp: thiến, thiến.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: có người nào đi tham gia cao thủ, tôi cung cấp luyện tập miễn phí cho.
【 bang hội 】 Quần Lâm Thiên Hạ: rất hợp với ý tôi.
【 bang hội 】 Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: thật hòa hài.
Dấu hiệu của Nam Cửu Khanh vẫn xám xịt.
Lạc Thủy nhận được mấy mối làm trang bị, khiêng hỏa hồ lô đi đào quặng.
Bất ngờ nhận được tin nhắn của thầy Mao, nội dung: nhà trường quyết định kết hợp với đại học X để tổ chức hoạt động du lịch về nguồn lần này, thời gian được quyết định vào tuần lễ cuối tháng này, xin các bạn học tham gia chuẩn bị sẵn sàng.
Thiếu chút nữa là Lạc Thủy quên luôn chuyện này, (quynh!!le!!2207)đoán chừng du lịch về nguồn là đi các tỉnh như Giang Tây, Cương Sơn, hay Hồ Nam thôi…., để chứng tỏ mình cũng có chuẩn bị, mở ra trang web trường học tìm những tin tức liên quan.
Hình như du lịch về nguồn lần này còn mang dáng vẻ rất quan trọng, Tin tức màu đỏ đang nằm trên đầu của trang tin tức trong trường học, đứa nhỏ này còn chưa biết được độ quan trọng của hoạt động lần này khi có thể xuất hiện cùng một lúc với tên của đại học X, cho nên không thể nào tưởng tượng được, đại học X chính là 211 trong 211. Những trường đại học giống như trường Y hay như những trường cao đẳng chính quy khác, chỉ có thể tiếp xúc với đại học A hay B mà thôi.
Lạc Thủy nhìn tin tức của chính phủ về ngày hôm đó, bày tỏ sự bất lực, cả một đống lời nói nhảm cũng không nhắc một chữ nào về tuyến đường du lịch ngày hôm đó.
Còn không bằng hỏi bạn nhỏ Bách Sự Thông Tiết Diễm Yến nữa. (Quỳnh: Bách Sự Thông là chuyện gì cũng biết nha.)
“Diễm Yến, du lịch về nguồn của trường mình năm nay như thế nào?”
Tiết Diễm Yến đứng lên nghe một tiếng ‘ầm’, vẻ mặt đầy xúc động, phẫn nộ, nhìn thẳng Lạc Thủy: “Lão Mao phái cậu đi hả?”
Lạc Thủy bị phản ứng kịch liệt của Diễm Yến hù dọa, vội vàng gật đầu.
Tiết Diễm Yến ào một cái, bắn về phía ghế ngồi, vẻ mặt như đưa đám, lẩm bẩm: “Lam Khanh, Lam Khanh."
“Hả? Lam Khanh như thế nào?” Khó có dịp Tiểu Du và Liễu Oanh đang ở trên giường cùng nhau kêu lên trong phòng ngủ.
Lạc Thủy nhếch môi cười hết sưc vô tội: “Lam Khanh của đại học X hả?
Vẻ mặt của Tiết Diễm Yến mang một vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Nếu không thì là ai?”
Mấy người này là những thiếu nữ bình tĩnh như vậy, có thể tùy tiện trở thành hoa si hay sao?
Cái gì gọi là đại thần...
Thật ra thì Lạc Thủy cũng có nghe nói qua về Lam Khanh ở đại học X, có lẽ, những người học kiến trúc đều không thể không biết, là đại thần trong đại thần, với độ cao của người ta cho dù Lạc Thủy có đi cà kheo cũng không với tới.
Lam Khanh.
Nhân vật phong vân của khoa kiến trúc đại học X, (quynh<lqd>le2207) trước tiên không cần nói đến thiên phú trong phương diện thiết kế kiến trúc, thêm vào sau khi vào trường đã dẫn đội của trường tham gia và thắng được những cuộc tranh tài kiến trúc quốc tế thì càng vinh dự hơn. Chỉ cần nói đến thành tựu thư pháp, nhạc khí, cờ vây thì cũng đã làm người ta giật mình. Ngoài trí thông minh, ông trời còn ban cho anh ta một ngoại hình xinh đẹp, vẻ ngoài phong thần tuấn lãng, cứng rắn, sạch sẽ như ngọc, tại thêm tác phong nhanh nhẹn, phong thái tuyệt đỉnh, người khác không để ý tới anh ta cũng khó khăn. (Quỳnh: mẹ ơi, nghe giới thiệu mà cứ tưởng gặp thần tiên không à, loại này tuyệt chủng rồi nhá.)
Hơn nữa còn nghe nói anh ta là đai đen Karate, lúc đi ra nước ngoài thi đấu, có đối thủ lên tiếng khiêu khích năng lực sức mạnh của anh ta, anh đã lấy một địch năm, làm cho đối thủ phải tâm phục khẩu phục.
Lạc Thủy nhìn thành tích trong lúc rãnh rỗi của Lam Khanh, có một mô hình kiến trúc được giáo viên của các cô đem ra làm ví dụ để giảng giải qua.
Chỉ một sự tích này thôi thì không thể làm cho danh tiếng của anh ta lan truyền như vậy trong đại học X tràn ngập tinh anh này, mấu chốt là vào năm học đầu tiên ở đại học, Lam Khanh đã tiến vào trang web 3D second life nổi tiếng thế giới, với cái nhìn tin tế, thành lập phòng làm việc, dẫn dắt mấy tinh anh chuyên ngành kiến trúc vi tính ở đại học X, trên trang mạng thu mua những đất đai ảo, thúc đẩy phong trào bán đấu giá những kiến trúc ảo ở Trung Quốc, đưa những suy nghĩ về tài sản ảo vào hoạt động, giá trị bây giờ đã qua trăm vạn.
Được rồi, cơ sở kinh tế có thể quyết định tầng lớp kiến trúc quan trọng.
Nhưng mà, chuyện này không có quan hệ xu nào tới du lịch về nguồn của cô mà.
Lạc Thủy không hiểu, hỏi: “Du lịch về nguồn thì có quan hệ gì với Lam Khanh?”
Tiết Diễm Yến vô cùng đau đớn: “Du lịch về nguôn lần này, đại học X do Lam Khanh dẫn đội đó!!!”
Vương Tiểu Du chắc lưỡi than thở: “Quả nhiên người ngốc có phúc của người ngốc, hơn nữa đang hưởng phúc mà còn không biết, có thể được tiếp xúc gần gũi với đại thần nha, nha, nha.”
Lạc Thủy phản kháng: “Cậu mới ngốc.”
Liễu Oanh kích động nhảy xuống giường, (lequydon.quynh) chụp bả vai Lạc Thủy: “Thủy à, không cần để ý tên ngốc Tiểu Du kia, đến lúc đó tốt nhất thì cậu phải chụp vài bức ảnh với đại thần mới là quan trọng.”
Tiết Diễm Yến vừa nghe như vậy thì đã lên tinh thần, móc ra máy ảnh Single Lens Reflex của mình đưa cho Lạc Thủy: “Thủy, đừng dùng Sony 1200 vô dụng của cậu, dùng của mình đi, mấy bữa nay phải luyện tập nhiều một chút, nhanh chóng học xong, đến lúc đó phải ra sức chụp hình thật đẹp cho chị nha.”
Lạc Thủy ớn lạnh đến buồn nôn, cầm lấy máy chụp hình, khóc cũng không được mà cười cũng không xong: “Nếu không thì mình đi hỏi thầy Mao coi có thể đem cơ hội lần này chuyển cho cậu được không?”
Tiết Diễm Yến rống giận: “Không còn kịp nữa rồi, nhất định lão Mao đã báo danh sách lên trên rồi.”
Liễu Oanh tìm cái ghế ngồi xuống: “Thủy a, nhiệm vụ vinh quang mà vĩ đại này liền giao lại cho cậu, không nên phụ kỳ vọng của đảng và nhân dân.”
Vương Tiểu Du và Tiết Diễm Yến cũng phụ họa lời nói: “Đúng, đúng.”
Lạc Thủy bày tỏ áp lực vô hạn.