"Tôi cũng không rõ lắm."
"Đồ đâu?"
Biên Trường Hi muốn vươn tay vào túi lấy đồ.
Trương Hổ quát: "Đừng nhúc nhích, tôi lấy!"
Lấy em gái anh! Tôi đã cất vào nông trường rồi.
Đồ vật ra vào nhất định phải thông qua tay trái, cô không có biện pháp cách không thủ vật (lấy đồ vật mà không cần chạm vào). Lòng bàn tay trái của cô hướng ra sau, tinh thần khẽ động, ba viên hạch trắng rơi trên ghế ngồi. Mà Trương Hổ phát hiện trong túi cô vốn không có đồ, tức giận nói: "Đồ đâu?"
Biên Trường Hi cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc khẩn trương: "Sao có thể? Có phải rơi ở đâu rồi không, túi của tôi rất nông."
Trương Hổ nhìn cô: "Cô xích ra một chút."
Ba viên tinh hạch liền lộ ra.
Trương Hổ nhìn chằm chằm không rời, từ trước tới nay hắn chưa từng nhìn thấy thứ đồ này, trong đầu tang thi vậy mà lại sinh ra thứ này, nhìn giống đá quý, nhất định có tác dụng đặc biệt: "Nhanh! Nhanh đưa cho tôi!"
Hắn buông Biên Trường Hi ra chăm chú quan sát tinh hạch, lật đi lật lại nghiên cứu, lại hoài nghi liếc mắt hỏi: "Năm con tang thi chỉ có ba viên này?"
"Có hai con hình như không có."
Đàn em của Trương Hổ thăm dò hỏi: "Anh Hổ, đây là thứ gì?"
"Lái xe của mày đi, quan tâm nhiều như vậy làm gì!" Trương Hổ cất tinh hạch vào túi của mình: "Cái này phải giao cho anh Mãnh nhìn thử mới biết được."
Nói cứ như Lưu Mãnh là máy phân tích nguyên tố vậy, nhưng Biên Trường Hi biết nhất định hắn sẽ độc chiếm, cô khẽ xoa thái dương sưng lên, bàn tay che đi ánh sáng lạnh trong mắt.
Xử lý hai người này?
Có thể thấy hai người này đều không có dị năng, đầu tiên mình sẽ dùng dây leo đoạt súng, sau đó lại trói chặt bọn hắn, một đao một tên, không khó, chỉ là phải đề phòng bọn hắn giãy dụa gây ra tai nạn.
Ngón tay cô khẽ động, lúc này ở chỗ rẽ phía trước xuất hiện một chiếc xe tải, trên xe có hai người, Sagitar dừng lại, hai người kia vội vàng xuống xe bước tới: "Anh Hổ tới rồi." Lại nhìn Biên Trường Hi: "Anh Hổ mạo hiểm đợi lâu như vậy chỉ vì người phụ nữ này?"
Nhìn không ra có gì đặc biệt. Ừm, rất xinh đẹp, nhưng cũng chưa được hai cân thịt.
Trương Hổ cười với Biên Trường Hi: "Mày đừng xem thường người ta, cô ấy là một dị năng giả."
"Dị năng giả? Thật sao? Giống như anh Mãnh chỉ trong chớp mắt đã dựng được một bức tường?" Nhất thời bọn hắn hưng phấn sùng bái.
Trương Hổ hậm hực trong lòng, không phải mấy bức tường đất, đáng để bọn mày sùng bái như vậy? Nhất định sau này ông đây sẽ lợi hại hơn hắn.
Hắn nói: "Dị năng của cô ấy không phải hệ Thổ, mà là ẩn thân, đúng không, vị này, tên gọi là gì nhỉ?"
"Tôi họ Lý, Lý Hân." Biên Trường Hì tùy tiện bịa một cái tên.
"A,...Lý tiểu thư." Trương Hổ quay đầu nói với ba đàn em: "Lát nữa chúng ta đi tìm vật tư còn phải nhờ cô ấy giúp đỡ? Lý tiểu thư sẽ trợ giúp đúng không?"