• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc bộ đồ ngủ quay về phòng, Mộ Dung Nguyệt thẩn thơ lo lắng tay nắm chặt góc áo thì gặp ngay tên đại ma vương hỗn đản:

-Làm sao mà thẩn thơ như vậy? – Hiên Viên Hạo nhìn nàng.

-Không liên quan đến ngươi! – nàng đẩy hắn ra ngồi xuống giường lau tóc.

Bỗng chiếc khăn bị nắm lấy, bàn tay ai đó cầm khăn lau nhẹ tóc cho nàng thật dịu dàng, Mộ Dung Nguyệt cũng ngồi im không nói gì khiến Hiên Viên Hạo khẽ cười:

-Cười gì thế?

-Không có gì, chỉ là thấy ngươi giống hệt một tiểu miêu thôi! – hắn mỉm cười.

-Ngươi nói ta là miêu sao..cũng phải, ta yếu đuối như vậy thì sao có thể đối chọi với hổ sói như ngươi!

Bỗng cử chỉ của Hiên Viên Hạo dừng lại, Mộ Dung Nguyệt ngạc nhiên quay người sang thì.. cả hai người..chạm môi nhau..đôi mắt trợn to hết cỡ để biểu hiện sự bất ngờ, ngay sau đó là tiếng hét:

-A….! Cái tên sắc lang này, ngươi dám giở trò với ta! – nàng giơ chân đạp hắn xuống giường rồi lấy chăn trùm lại.

-Ta không hề làm gì …tại ngươi bất ngờ xoay qua chứ bộ! – Hiên Viên Hạo nói.

-Tự dưng ngươi kề mặt xuống làm chi, lưu manh, biến thái!

Đôi mày khẽ cau lại, Hiên Viên Hạo bước gần tới thì nàng càng ôm chặt cái chăn, hắn khẽ cười đẩy nàng nằm xuống giường rồi nói:

-Ngủ đi!

-Ngươi.. không được làm gì đấy! – nàng nằm im quay lưng vào trong.

-Ngày mai..đừng để bị thương nữa! – vòng tay ai đó ôm chặt nàng.

Mộ Dung Nguyệt không trả lời, chỉ im lặng gật đầu nhẹ rồi nhìn vào Xích Lệ châu, tay bất giác siết chặt lại rồi từ từ ngủ say.

------

Sáng ngày hôm sau,Mộ Dung Nguyệt đối diện với tám đối thủ, cô nhíu mày nhìn thân xác của Tử Dạ từng nhập vào rồi quay mặt im lặng. Vòng này được thăng cấp và đặc biệt hơn các vòng còn lại, đó là khi đan dược được tạo ra, họ có quyền cướp nếu ai nhanh để nó vào bục thì nó sẽ trờ thành của đối phương.

Mộ Dung Nguyệt nhìn xung quanh, đề được đưa ra chính là đan dược cao cấp Chu Linh dùng để giúp cho thần thú tăng cường khí lực và có thể đột phá thành thần thú cao cấp. Thở phào ra một hơi, cô liền nhìn vào đan dược rồi cho Bách Hương Chi Thảo vào sau đó tịnh thần luyện đan. Bên cạnh là tiếng nổ ầm của việc phá vỡ lò luyện, môn sinh của Ất gia - Ất Tự nhìn nam tử trước mắt liền nổi giận:

-Duệ Minh, ngươi có ý gì hả?

-Loại bỏ người không cùng đẳng cấp thôi, ngươi vốn không thể luyện ra được thì nên cút đi!

Nói xong hắn liền vung kiếm hướng tới Ất Tự đánh tới khiến cậu ta văng khỏi sàn đấu. Duệ Minh cười khẽ liền đi tiêu diệt các đối thủ không cùng đẳng cấp và trên sàn đấu chỉ còn hắn, Mộ Dung Nguyệt, Tiểu Hoa, Hàn Duật,thân thể Tử Dạ là Lăng Tử, cuối là tiểu hài tử sư môn của Quốc Hào sư – Tiêu Thần:

-Bây giờ thì chơi mới vui chứ!

Nói xong, hắn liền hướng tới Lăng Tử, vốn là có thiên bẩm về dược từ nhỏ nên cậu rất yêu quý việc luyện đan nên không hề động tới võ, bây giờ thì bị tấn công như thế.. cú đấm của Duệ Minh hướng tới,cậu chỉ dám né thì ngay sau đó bị đá mạnh:

-Đủ rồi đấy! – Tiểu Hoa bức xúc.

-Sao..ngươi muốn làm nữ hiệp cứu anh hùng sao.. thú vị đấy! – Kiếm trong tay Duệ Minh sáng lên.

-Ngươi không tự luyện đan mà phân cao thấp sao lại dùng trò đê tiện vậy để loại người khác..chẳng phải là do ngươi không thể luyện đan sao? – Tiểu Hoa nhếch môi.

Bàn tay hắn siết chặt lại, trường kiếm phóng như gió về phía Tiểu Hoa khiến cô không kịp phản ứng thì.. cơ thể cô được che chắn lại, Tiểu Hoa hoảng hốt nhìn Lăng Tử:

-Ngươi…ngươi sao rồi..uống đan này vào..!

-Lo luyện đan, đừng để kẻ như hắn làm nhục chí ngươi..Tiểu Hoa..! – nói xong hắn ngất đi.

Trên tòa thành chính giữa dành riêng cho các người chấm thi, Mộ Phong nhíu mày lại ra lệnh mang Lăng công tử về phòng trị thương, bên cạnh Hiên Viên Thanh đang chăm chú nhìn vào hào quang đỏ nhạt kia đang tập trung luyện dược.

Tiểu Hoa nhìn Lăng Tử được đưa đi, cô siết chặt tay lại, màu trắng xung quanh cũng tỏa lên bất ngờ, mọi người được một phen xem vui..Duệ Minh thiếu gia cùng với Tiểu Hoa tiểu thư sẽ đấu nhau sao..hai gia tộc này cũng thật là lớn đó nha.

-Ngươi ra tay vô cớ..muốn giết người hay sao? – Tiểu Hoa đối diện hắn.

-Chỉ là một tên yếu đuối, để có thể thi đấu và là dược sư mạnh thì cần thêm có võ đi cùng, hắn không đánh lại là do hắn..nha đầu, ngươi cũng nên bớt nói nhảm đi!

-Ngươi là do ép ta!

Bạch quang tỏa sáng quanh người cô mạnh mẽ, trường tiên xuất hiện trên tay, Tiểu Hoa hoàn toàn biến thành người khác, Duệ Minh nhếch môi:

-Ngươi cũng là người có học võ nên thừa biết sức của ngươi chưa là đối thủ của ta..tránh hao tổn sức lực tự mình đầu hàng bỏ cuộc đi!

-Ngươi đừng đứng đó đấu võ mồm nữa, cứ ra tay đi!

Trường tiên cô đánh mạnh xuống về phía Duệ Minh, hắn chỉ nhếch môi nhảy lên liền né được sau đó liền bắt lấy trường tiên của cô rồi ngạo mạn:

-Nữ nhân ngu xuẩn để ta trị cô thế nào!

Hắn cầm lấy trường tiên lại đánh vào người nàng, lực đạo không hề nhẹ khiến không ít vết thương trên người Tiểu Hoa. Đang khoái chí vì được đánh nha đầu ngu xuẩn thì:

-Ngươi..đủ rồi đấy! – tiểu hài từ môn sinh của Quốc Hào sư – Tiêu Thần đỡ lại.

- Tiểu hài tử, quay về mà chơi với mẹ đi! – Duệ Minh đánh chưởng tới thì bị ngăn cản.

-Ra tay với một thằng nhóc như vậy, ngươi cũng thật quá mất mặt đi! – Mộ Dung Nguyệt đá văng tay hắn ra.

-Mộ Dung Nguyệt..quả thật đúng lúc để ta ra tay, hôm nay ta quyết trả thù cho tiểu muội!

Kiếm hắn sáng lên hướng tới nàng, Mộ Dung Nguyệt nhíu mày cầm lấy trường tiên của Tiểu Hoa lên đánh ra thế đỡ lại, thân nàng phát ra hồng quang, kiếm của hắn không hề dừng lại cứ liên tục đánh tới, nàng thì cứ đỡ cũng không phải cách, siết lấy roi rồi bắt ngay sơ hở hắn cứ đánh tới nàng liền đạp chân bay lên đánh mạnh xuống người hắn khiến hắn không kịp đỡ.. Duệ Minh trúng một đòn liền nhíu mày che ngực, lúc này Hàn Duật liền nói lạnh:

-Ngươi không có tư cách đấu nữa!

Một cổ khí đánh mạnh vào người Duệ Minh khiến hắn văng ra khỏi sàn đấu, Mộ Dung Nguyệt nhìn Hàn Duật..kẻ này thâm sâu khó lường.

-Dâng đan dược lên đi! – Hàn Duật quay người, trên tay là đan dược thật đẹp và thơm.

-Ừ! – nàng gật đầu.

Rốt cuộc cũng chỉ có ba người luyện được đan dược, Hiên Viên Thanh nhíu mày nhìn Hàn Duật rồi đưa viên đan đó cho một thần thú ăn..quả nhiên là tiên đan sơ cấp. Lấy viên đan của Tiêu Thần lên xem liền đưa cho thần thú thứ hai ăn..cũng không tệ. Cuối cùng là đan của Mộ Dung Nguyệt, đưa cho thần thú thứ ba ăn vào.. bỗng hào quang phát ra,linh thú đó lập tức thăng cấp biến thành..thần thú Mãnh Hổ uy lực.

Mọi người trầm trồ nhìn vào nàng..thật là con gái của nữ dược sư Phượng Tử Loan có khác. Mộ Dung Nguyệt thở phào nhẹ nhõm thì nghe tiếng nói của Hiên Viên Thanh:

-Đã có kết quả, người thắng cuộc là Mộ tiểu thư của Mộ gia…Mộ Dung Nguyệt!

Mọi người vỗ tay chúc mừng tân quán quân của hội đan dược, Mộ Dung Nguyệt nhìn xung quanh sau đó liền ngất đi.

-Nguyệt nhi! – Phượng Tử Loan lo lắng bay từ trên cao xuống.

-Nha đầu này không sao..các ngươi cứ việc yên tâm! – từ trên trời, một lão đầu đáp mây bay xuống.

Mọi người lập tức một phen hú vía ai cũng im bật, Phượng Tử Loan lập tức quỳ xuống:

-Sư phụ!

-Tử Loan, không cần quỳ như vậy! – Kim Tinh gia cười nhẹ.

-Thưa Kim Tinh gia, người nói nàng không sao.. là ý gì? – Hiên Viên Thanh cúi đầu.

Thái Bạch Kim Tinh liền quay mặt nhìn nam tử thân thanh y mộc mạc phong nhã rồi nhíu mày nhẹ, ông mỉm cười nói:

-Nha đầu này rất có phẩm chất, nó là bằng hữu của ta,việc bị ngất này là do nó hao tổn khí lực thôi!

-Mang tiểu thư về phủ! – Mộ Dương ra lệnh.

-Để ta! – Hiên Viên Hạo cúi người bồng nàng lên thì.

-Nha đầu này, ngươi hao tổn tâm huyết để thu phục đấy.. cố gắng chăm sóc cho nó! – là thuật truyền âm của Kim Tinh gia với hắn.

Hiên Viên Hạo nhìn lão gật đầu rồi rời đi. Phượng Tử Loan lập tức mời sư phụ về gia phủ để hàn huyên, Hiên Viên Thanh cũng nhanh chóng đi theo, còn hai nam nhân kia thì sớm đã về kinh thành để xử lý việc triều. Ngồi vào ghế, Kim Tinh lão nhàn nhã uống trà:

-Sư phụ, người nói Nguyệt nhi là bằng hữu của người là sao..con không hiểu? – Phượng Tử Loan nhìn lão.

-Chuyện này là giữa ta và nha đầu đấy, con yên tâm đi!

-Kim Tinh gia, ngài bảo Nguyệt nhi có thiên bẩm về luyện đan là thật sao? – Hiên Viên Thanh nhìn ông.

-Không những vậy, nha đầu này còn có thể có một cổ khí lực cường đại mà tất cả các ngươi chưa chắc là đối thủ của nó!

-Vậy không phải tốt sao..con gái của Mộ Dương ta đấy! – Mộ Dương vỗ tay.

Kim Tinh gia khẽ cười nhẹ, ông lắc đầu rồi tiếp tục uống trà..thân thế của nha đầu đó các ngươi không thể nào đón nhận được đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK