Trên dưới Bạch Vân Sơn từ hơn một tháng trước đã chuẩn bị mọi chuyện đâu vào đấy cho Đại Hội Tiên Kiếm lần này. Bảng tân sinh tất nhiên là mười người đứng đầu trong Tân Sinh Tranh Tài gồm Đoản Tử Âu, Nam Cung Hồng Liên, Mạc Thiên Kì, Thiên Ngọc Vũ, Tần Thiên Hạo, Vũ Thiên Từ, Vong Tuyệt, Hoa Lạc Tử Nguyệt, Quân Thiên, Bạch Phong. Bảng đệ tử bao gồm Tử Nghiêm thất đệ tử của đại trưởng lão, Mã Long tam đệ tử của nhị trưởng lão, Phong Vũ lục đệ tử của tứ trưởng lão, Lục Huyền bát đệ tử của ngũ trưởng lão, Tư Mã Ngôn tam đệ tử của Vân Lâm Hộ Pháp, Nguyệt Thư tam đệ tử của Vũ Văn sư phó, Tang Mạch Khê nhị đệ tử của Minh Huệ sư phó, Thương Hạo Vân tam đệ tử của Minh Hạo sư phó, Trúc Tử nhị đệ tử của Vân Mai Hộ Pháp, Đông Dương thập tam đệ tử của Thanh Nguyệt Giới Luật Thủ Tọa.
Trãi qua hai canh giờ ngự kiếm cuối cùng đoàn người đại diện cho Bạch Vân Sơn đến tham gia đại hội lần này đứng đầu là Vũ Tôn cũng đã đến được Nguyệt Thiên Cung.
Hoa Lạc Tử Nguyệt từ xa nhìn rthaasy quảng cảnh Nguyệt Thiên Cung thầm cảm thán không thôi. Nơi đây quả thật là một tiên cảnh tuyệt đẹp không thôi, mây mù vờn quanh thoắt ẩn thoắt hiện một toà kiến trúc tinh xảo toả ánh hào quang màu bạc lạnh lùng. Mà chủ nhân nơi đây chính là Nguyệt Thiên Thánh Mẫu, một trong bốn vị Thánh Mẫu cao quý nhất của Thiên Giới, là hình tượng người mẹ vĩ đại của chúng sinh.
Chốc lát sau, cả đoàn người đã đáp xuống mặt đất. Nguyệt Thiên Thánh Mẫu từ sớm đã dẫn theo người đứng đợi từ lâu. Nhìn thấy đoàn người từ Bạch Vân Sơn đến thì thoáng chốc dung nhan tuyệt sắc lúc nào cũng lạnh lùng bỗng nở nụ cười e thẹn nhìn người tới, nhưng có vẻ như khi không tìm được người muốn tìm ánh mắt có vẻ đượm buồn rồi nhanh chóng trở về hình tượng lạnh lùng như thường ngày.
Tử Nguyệt vừa nhìn liền biết là chuyện gì xảy ra. Sư phụ nàng quả thật cũng rất phong lưu.
Nguyệt Thiên Thánh Mẫu Nguyệt Linh tiến lên phía trước chào hỏi. – Hoan nghênh các vị đến Nguyệt Thiên Cung.
– Đa tạ Thánh Mẫu đã đích thân tiếp đón. – Phong Dật Lưu nở nụ cười mà ý tự cho là phong lưu nhất nói.
Nguyệt Linh chỉ lạnh nhạt bỏ qua vẻ cợt nhã của y. Trực tiếp nói ra điều muốn biết: – Sao không thấy Thiên Hoàng vậy, không lẽ ngài ấy có việc bận gì sao?
– Nhị sư huynh đến Thiên Cung trước rồi. Một lát nữa sẽ tới thôi. Thánh Mẫu không cần quan tâm. – Phong Dật Lưu lật mở chiếc phiến không biết từ đâu xuất hiện trên tay, phẩy nhẹ vài cái. Lời nói nói ra nghe rất nhẹ nhàng giống như chỉ là đang nói chuyện với một vị bằng hữu là không nên quan tâm đến việc gì đó, nhưng chỉ có người nghe mới hiểu được ý châm chọc trong đó.
– Vậy sao? Cũng đúng. Mời chư vị mau vào bên trong. Buổi tiệc cũng sắp bắt đầu rồi. – Nguyệt Linh vẫn tỏ ra vẻ lạnh lùng như không mấy quan tâm, nhưng chỉ có nàng biết, bàn tay dưới tay áo đã sớm nắm thật chặt, móng tay ghim sâu vào da. Không nên quan tâm, hồ ly thối tha, ngươi thì hiểu cái gì, ngươi không bao giờ hiểu được.