Thước đo sức mạnh là tương đối.
Hội Chơi Đồ Mạnh là một nhóm gồm các thế lực mạnh nhưng vẫn có thể chia ra nhóm mạnh và nhóm yếu dựa trên sức mạnh của các thành viên. Và dựa trên việc phân chia đó thì Lauel thuộc về nhóm yếu.
Tất cả những người mạnh nhất: Grid, Pon, Regas, Jishuka, Faker, Euphemina, Toon và Vantner đều không có mặt.
“Nhưng dù vậy …”
Đó là 15 đấu 1 và Hao đã thực sự chịu đựng được năm phút. Thực ra chính xác là năm phút và ba giây. Đó là điều mà ngay cả Pon hay Regas cũng không thể làm được.
“Hai người đó sẽ có thể giết chết gần một nửa chúng ta sau ba phút, nhưng sau đó họ cũng chết.”
Nếu là Grid thì sao?
“… Chúng ta sẽ bị xóa sổ trong vài phút.”
Khả năng của Grid đã tăng lên nhờ những bước nhảy vọt kể từ cuộc đột kích Song Trùng. Lauel còn không dám tưởng tượng ra sự thật. Anh chép miệng. Rồi anh phân tích Hao.
‘Thông minh.’
Một người biến thành như Hao tận dụng được tất cả những thế mạnh của loài cũng như địa hình trên sa mạc này. Anh ta tung <Lửa Bùng Nổ> vào cát liên tục khiến cho bão cát xuất hiện và cản trở tầm nhìn của các thành viên Chơi Đồ Mạnh. Anh ta cũng sử dụng khả năng bay của mình để né tránh các kỹ năng chết người.
Và thay vì giết kẻ thù của mình, anh ta chiến đấu nhằm triệt để mua thời gian cho bang hội. Sự kiên trì và khả năng kiểm soát sợi xích để trói các thành viên Chơi Đồ Mạnh của anh ta đủ để gây ra sự rùng mình cho Lauel.
Trong khi Lauel đang chìm đắm trong suy nghĩ thì Hao đã bị Ibellin bắt được và nói một cách tự hào. “Giết ta đi.” Hao không sợ chết. Anh ta hài lòng rằng mình đã giúp được các thành viên bang hội rút lui an toàn.
Mặt khác, khuôn mặt của các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã hoàn toàn cau có. 15 người lại bị giữ chân bởi một người trong hơn năm phút, điều đó khiến niềm tự hào của họ bị nghiền nát thê thảm.
Hao an ủi họ như thái độ của một người chiến thắng.
“Các ngươi không phải là những kẻ yếu đuối. Các ngươi mạnh hơn cả tin đồn. Chẳng qua ta là ngoại lệ thôi.”
Đó không phải là sự kiêu ngạo. Lời nói của Hao không sai. Nhờ vào Piaro mà các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã mạnh hơn so với trước đây, nhưng Hao vẫn vượt qua họ.
“Hrmm.”
Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt Lauel. Đúng ra, Lauel phải cảm thấy một cảm giác thất bại lớn hơn bất kỳ ai khác trong trận chiến này. Anh ta là người dẫn dắt nhóm. Anh ta tự hào về các chiến thuật mà mình có thể thực hiện.
Vậy mà Giám Đốc Nhân Sự Lauel đã không thể xử lý Hao đúng cách. Về mặt chiến thuật thì Lauel rõ ràng đã bị đánh bại bởi Hao. Nhưng.
‘Ta đã thắng.’
Nụ cười Lauel đang nở rộng hết cỡ. Anh nói với Hao sự thật.
“Hội Diêm Vương đã không rút lui được.”
“Ha, bây giờ nói dối thì có lợi ích gì?”
“Đó không phải là một lời nói dối. Hãy kiểm tra kênh chat bang hội nếu ngươi không tin ta.”
Một lúc sau, đôi mắt Hao run rẩy.
“Ngươi..! Ngươi đã làm gì?”
Lauel giải thích. “Ta đã đoán được con đường rút lui của Hội Diêm Vương và cài sẵn người ở đó. Ta cũng ra lệnh cho đội sẽ quét sạch Hội Hoàng Kim đến đó khi xong việc.”
Còn một lực lượng cá nhân nữa. Đó là Faker đã hồi phục sau khi quét sạch Hội Hoa Băng. Hiện tại, Hội Diêm Vương đang bị nhóm của Faker và Huroi cô lập tại biên giới giữa đế quốc và phần phía tây của Vương quốc Vĩnh Hằng.
“Chết tiệt …”
Hao bực bội. Nếu các thành viên bang hội của anh đằng nào cũng phải chết thì anh ta nên hạ gục thêm ít nhất là một kẻ thù nữa cũng được. Anh ta cảm thấy thật hối hận.
Rồi Lauel đề nghị, “Ngươi có sẵn lòng phục vụ Công Tước Grid không?”
“Hả?”
Lãnh đạo của một trong bảy bang hội, một trong những người đứng trên hàng tỷ người, tại sao anh ta phải đi theo ai đó chứ? Chưa kể đó lại là dưới một anh chàng tầm thường chỉ có lợi thế duy nhất là nghề huyền thoại của mình?
“Một con rồng không thể phục vụ một con chó.” Hao từ chối.
Khuôn mặt của các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã chuyển sang màu đỏ khi Grid bị gọi là một con chó.
“Đừng phí công với những chuyện không cần thiết nữa và chỉ cần giết ta đi!”
Ibellin đã phải chịu đựng sự lôi kéo của sợi xích của Hao trong suốt trận chiến, vì vậy cậu ta đang tức giận hơn bất kỳ ai khác. Nên cậu đã chuẩn bị đâm Hỏa Kiếm của mình xuyên qua trái tim Hao, nhưng Lauel đã kiềm chế cậu lại. Rồi Lauel hỏi Hao.
“Grid là bầu trời, chứ không phải một con chó … Nếu anh ấy chứng minh được sự thật đó, ngươi sẽ phục vụ anh ấy chứ?”
Lauel thèm muốn Hao. Đó không phải chỉ là vì sức mạnh của anh ta. Mà Lauel còn thèm muốn cả tinh thần cao thượng khi hy sinh bản thân mình cho cấp dưới, cũng như khả năng chiến thuật phù hợp của Hao. Anh ta là một người cần thiết cho Hội Chơi Đồ Mạnh vốn có xu hướng tập trung vào sức mạnh cá nhân.
Hạo khịt mũi. “Đã có sẵn một bầu trời rồi.”
Đúng, bầu trời. Bầu trời anh ta đang ám chỉ đến là Kraugel. Grid không đủ đẳng cấp. Lauel cười với Hao.
“Được thôi. Ta đang mong chờ ngày đó.”
“…?”
Hao sững sờ khi Lauel thả anh ta ra. Anh ta đang không thể hiểu được tình hình là gì thì Lauel tiếp tục nói, “Ta sẽ mong chờ ngày chúng ta gặp lại. Ta sẽ để tất cả các thành viên bang hội của ngươi đi an toàn, vậy nên đừng lo lắng.”
“Ta sẽ không bao giờ phục vụ Grid, ngay cả khi ngươi làm điều này.”
“Ngươi sẽ phục vụ Grid nếu anh ấy chứng minh được rằng mình là bầu trời?”
“Đúng, nhưng…”
Làm thế nào một con chó hoặc một con bò có thể trở thành bầu trời được? Lauel cười đắc thắng với Hao.
“Hãy dõi theo con đường của anh ấy. Ngươi sẽ sớm biết rằng anh ấy mới là bầu trời duy nhất.”
“… Hah.” Hao cười. Đây chẳng phải là cấp độ của một kẻ cuồng tín sao? Cảm giác như đã xuất hiện một tôn giáo giả tôn thờ Grid vậy. “Được rồi, ta hiểu. Ta sẽ chờ xem.”
Hao không mong đợi bất cứ điều gì. Anh chấp nhận lòng tốt của Lauel và ngay lập tức rời khỏi nơi đó.
Ibellin rất không thích điều đó và hỏi Lauel.
“Chúng là những tên khốn đã xâm chiếm Reidan mà không có lý do! Tại sao cậu để hắn đi? Cậu điên à?”
“Cậu đã nghe thấy báo cáo từ Huroi chưa? Theo lời của Hội Hoàng Kim thì Reidan vẫn an toàn phải không? Cậu nên suy nghĩ thực tế hơn, thay vì bị những mối hận thù nhỏ nhặt nhấn chìm bản thân.”
“Chết tiệt! Chuyện gì sẽ xảy ra nếu bọn chúng tấn công lần nữa?”
“Lúc đó.” Đôi mắt xanh biếc của Lauel đột ngột đóng băng lạnh lùng. “Sau khi giết chúng, ta sẽ chà đạp lên lãnh địa của chúng.”
Lauel sẽ không cho phép một cuộc xâm lược có thể xảy ra lần thứ hai, và nếu có thì sẽ không còn sự tha thứ nào nữa.
Ban ngày đã đến trên những cánh đồng của Reidan. Mới sáng sớm, các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã về đến nơi những người nông dân đang đổ mồ hôi.
Lauel cúi đầu thật sâu trước Piaro. “Cảm ơn ông đã cứu Reidan. Tôi sẽ dành phần còn lại của cuộc đời để trả lại ân sủng tuyệt vời này.”
Piaro cười. “Không có gì. Tôi chỉ hành động để bảo vệ giá trị các bữa ăn của tôi.”
“Giá trị các bữa ăn …”
Lương hàng tháng của một nông dân là 73 bạc.
“Reidan trị giá 73 bạc …”
Cảm xúc Lauel trở nên phức tạp. Anh nhìn xung quanh ra những cánh đồng rộng lớn. Vụ thu hoạch đang diễn ra tốt đẹp. Lúa mì chất lượng cao đã được sản xuất số lượng lớn. Trong tương lai, người dân Reidan sẽ có thể ăn thêm bánh mì, không chỉ mình khoai tây nữa.
Tất cả là nhờ vào Piaro. Ông ấy không chỉ làm công việc của 100 người một mình, mà ông còn liên tục tìm ra những nguồn nước và mang lại sự sống cho các cánh đồng. Mặc dù là một kiếm sĩ vĩ đại nhưng ông ấy không hề kiêu ngạo, ông rất tận tâm thực hiện nhiệm vụ của mình và còn thể hiện sự tôn trọng với người khác.
“Tuy nhiên … Tôi nghe nói là có rất nhiều kẻ thù cơ mà. Làm thế nào mà ông tự đẩy lùi chúng?”
Lauel nghe thấy điều đó từ chính kẻ thù nói ra, nhưng anh thành thật không tin điều đó. Vì đặc biệt là còn có rất nhiều người có danh tiếng cao trong chúng, như Zibal, Seuron và Hao. Piaro đã có thể đẩy lùi tất cả bọn họ một lúc? Sẽ không thể nào được trừ khi Piaro là một huyền thoại ở cấp độ của Pagma hoặc Muller.
“Không thể là… ” Anh ấy không thể tin thông báo ‘người nông dân huyền thoại đã xuất hiện’ đêm qua là ám chỉ Piaro được. Vì Piaro nhắm đến vị trí kiếm thánh chứ không phải một nông dân. Trong lúc Lauel cảm thấy bối rối thì Piaro chỉ vào ba nông dân.
“Họ đã giúp tôi.”
Một người là Bland và hai người kia đang đội mũ rơm nên Lauel không thể biết họ là ai.
“Là vậy sao?”
Vẫn còn thêm nông dân là những chiến binh vĩ đại ở Reidan sao? Lauel tiếp cận họ. Hai nông dân đang cắt lúa mì bằng lưỡi liềm đã hoảng loạn.
“Mình không muốn gặp anh ta…”
Kraugel xếp hạng 1 và anh ta không muốn cho người khác biết rằng mình đã làm đồng được hai tuần rồi. Đó sẽ là một phiền toái lớn. Do đó, anh ta…
“Mẹ gọi. Tôi phải đi đây. Đăng xuất.”
“…”
Đăng xuất vì bị cha mẹ can thiệp. Đó là một hiện tượng khiến nhiều người chơi Satisfy phải sợ hãi. Có những người bị buộc phải chấm dứt trò chơi khi đang ở trong một cuộc đột kích vì mẹ họ gọi đi ăn. Trong những trường hợp như vậy, người chơi đó sẽ bị liệt vào danh sách đen và rất khó để họ có thể tham gia vào một nhóm đột kích nào nữa.
Dù sao thì chuyện đó cũng đã xảy ra, vì vậy chỉ còn Damian bị bỏ lại một mình.
“Hở? Ai vừa ở đây vậy?”
Lauel đã rất ngạc nhiên khi thấy người mà anh nghĩ là một NPC lại có thể đăng xuất. Một người chơi đang làm nông dân ở Reidan? Anh ta đến được Reidan nên anh ta phải có cấp cao, vậy tại sao anh ta lại làm nông dân …? Mọi bối rối và nghi ngờ của Lauel lúc đó đổ dồn lên Damian.
“Anh là ai? Tại sao anh làm đồng ở đây?”
“…”
Damian chưa chuẩn bị gì cả. Anh sẽ rất xấu hổ nếu phải tiết lộ rằng một Kị sĩ Thánh cấp cao đang làm việc như một nông dân. Anh cũng muốn đăng xuất ngay lập tức. Tuy nhiên, anh đã sớm đổi ý.
“Cậu ta là người thân cận nhất với Grid.”
Nếu Damian giải thích với Lauel rằng tại sao anh cần gặp Grid thì việc sắp xếp một cuộc gặp với Grid sẽ dễ dàng hơn.
Xoạt.
Damian cởi mũ rơm ra để lộ ra một mái tóc màu tím sẫm và thu hút sự chú ý của Lauel.
“A-anh …”
Đôi mắt Lauel rung động khi vẻ ngoài hấp dẫn đó được tiết lộ.
Damian là người đặc biệt đã vươn lên vị trí Kị sĩ Thánh số hai mặc dù chỉ là một Kị sĩ Thánh của Giáo Hội Rebeccan. Nhưng một ngày nọ, anh ta đã đột nhiên biến mất khỏi danh sách xếp hạng nên đã có tin đồn rằng anh ta nhận được một nghề ẩn. Và anh ta cũng là một otaku nữa. Tại sao một người nổi tiếng như vậy lại làm đồng ở Reidan?
Lauel và các thành viên Chơi Đồ Mạnh không nói nên lời nữa. Trong khi đó thì Damian lúng túng chào họ.
“Chào.”
“…”
Chương 256. – Quản lý mới của cánh đồng lúa mì. –