Tam Hà Khẩu. Lúc này, đã khuya. Trong chiến trường của đế quốc, ban ngày là mặt trời đỏ. Đêm tối, tự nhiên là mặt trăng máu. Dưới ánh trăng đẹp có chút máu tanh này, lúc này Moi đứng trước Lâm Thần đã cười đến mức không thể thẳng lưng nổi... "Haha... Haha... Ha." Moi cười trong khi vỗ bụng, đồng thời nhìn về phía Lâm Thần. "Có gì mà buồn cười vậy? Cẩn thận cười quá không thở được á." Lâm Thần thực sự không biết nói gì. "Thực sự thì ta nghĩ... Haha... Diện mạo của ngươi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.