Tranh đấu lần này thật là nhanh
Đối phương cứ tưởng thắng rành rành
Ngờ đâu đụng kẻ toàn đại khí
Anh hùng hào kiệt có xứng danh?
...
Triệu Chí Hải ban đầu chỉ muốn sỉ nhục Lạc Tinh, ngờ đâu thấy đối phương mấy lần vẻ mặt như kẻ bề trên, lời nói lại giống như sư phụ chỉ dạy đệ tử, thì lập tức điên tiết.
Vội tung ra chiêu thức mạnh nhất của mình, định phế hai chân đối thủ.
"Thanh Vân Trục Nguyệt!" - Kiếm chiêu nhanh, mạnh, chính xác, tạo thành một vầng bán nguyệt kiếm khí lao thẳng tới.
"Keng." - Đòn thế tưởng như vô phương chống đỡ, lại bị một vầng sáng cản lại.
Đây là Bảo khí phòng ngự thượng phẩm lấy từ tên Phong Vân Lão Tổ ở Liêm Châu.
Sau hai trăm năm uẩn dưỡng, thì nó đã hồi phục hoàn toàn, Lạc Tinh cũng đã luyện hóa, nhưng ít khi dùng đến.
Bảo Khí phòng thượng phẩm hầu như có thể đỡ được một đòn Luyện Hư hậu kỳ.
Triệu Chí Hải đánh làm sao nổi.
Năm xưa Lạc Tinh công phá thành công vòng phòng ngự là do Phong Vân Lão Tổ năm đó đó mới ở Hóa Thần Sơ Kỳ mà thôi.
Nên hắn không điều khiển được một phần trăm uy năng vốn có của nó nữa.
Trong lúc Triệu Chí Hải ngỡ ngàng.
Lạc Tinh đã nhanh chóng chuyển thủ thành công.
Chín thanh Bảo Khí phi kiếm trung phẩm bay đến tạo thành một đồ án cửu cung.
Hầu như phá mọi đường lui của đối phương.
Đây là số bảo khí Lạc Tinh thu thập được trong Minh Hà Bí Cảnh.
"Hả.
Vậy cũng được" - Toàn trường ngỡ ngàng.
"Ài, Kiếm mạnh nhưng thiếu sắc bén a.
Có lẽ ngươi nghèo quá, Chỉ dùng bảo Khí Hạ Phẩm.
Về nhà ráng dành dụm đi, không thì danh tiến Thánh tử dự bị của Nguyệt Linh Tông bị người ngoài chê cười mất.
Kiếm một thanh thượng phẩm bảo khí, rồi ta chỉ dạy tiếp cho."- Lạc Tinh tỏ vẻ bề trên nói xong rồi đi vào.
Bỏ lại Triệu Chí Hải vẫn còn sửng sốt.
Cái này nào phải là thi đấu.
Rõ ràng đối phương lấy tài lực áp chế mình.
Nhưng bản thân y quả thực không chút sức kháng cự.
Hàn Tú Mai thấy mọi việc xem như kết thúc, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nàng lúng luyến mắt nói:
"Này, không ngờ huynh giàu có quá nha."
"Bình thường thôi.
ha ha."
Nàng chỉ nói thế chứ không lăn tăng chuyện Lạc Tinh tài đại khí thô hay không.
Sau đó mọi người tiếp tục đối ẩm, bàn về một vài cảm ngộ về thiên đạo.
Sau khi tiệc tàn, Lạc Tinh và Lý Thường Kiệt về động phủ của mình
"Sư phụ, con ngay cả bảo khí phòng ngự hạ phẩm không có nè." - Lý Thường Kiệt ra vẻ đáng thương.
"Được rồi, cho ngươi." - Lạc Tinh dứt khoát đưa luôn cho Lý Thường Kiệt bảo Khí phòng ngự thượng phẩm này.
Tiếp đó lại quăng tiếp cho cậu ta một nhẫn trữ vật có 1000 Hồn Tinh Thạch.
"Sư phụ! Người sắp đi xa hả?"
"Sao ngươi biết?"
"Ta thấy người đang chia gia tài nè."
"Uhm.
chuẩn bị đi.
Ngươi ở lại chờ xem có tin tức người ta tìm trên Nhiệm Vụ Các."
"Tuân lệnh Sư Phụ.
Là tình nhân người hả."
"Bậy.
Con gái ta đó."
"À thì ra là sư tỷ." - Lý Thường Kiệt xuy tư.
Không biết có dịp gặp sư tỷ này không.
Có câu, nước phù sa không nên chảy ruộng ngoài."
"Này, vẻ mặt thế là sao? ta nói cho Khả Kỳ vợ ngươi à." - Lạc Tinh nhìn nét mặt tên đệ tử mình.
Biết tỏng hắn đang nghĩ gì.
Nên nghiêm nghị nói.
"Có đâu.
Sư phụ nghi oan người xấu thôi." Lý Thường Kiệt chột dạ.
"Hừ.
Thôi ta phải đi.
Mọi việc cẩn thận.
Bảo Khí Phòng ngự chỉ khi gặp tình huống sinh tử mới lấy ra dùng.
Kẻo có đại năng Luyện Hư Kỳ dòm ngó."
"Thế sao chỉ luận bàn đơn giản, mà người lại lấy ra." Lý Thường Kiệt hỏi.
"Ta đương nhiên muốn dụ vài tên không có mắt tấn công, để thu gom bớt khí vận bọn chúng.
Hiểu không? Nếu ngươi có khả năng tránh thoát Luyện Hư Kỳ truy sát, thì cứ dùng bừa bãi."
"Sư phụ.
Người gian xảo quá nha." - Lý Thường Kiệt nói xong dông mất.
Không dám ở lại sợ bị ăn đòn.
Lạc Tinh cũng không thèm so đo với đối phương.
Thu gom vài thứ cần thiết rồi lên bảo khí phi hành tiến về hướng bắc.
Bay suốt bốn ngày thì đến.ngày trăng tròn.
Lạc Tinh bắt đầu dừng lại, tu luyện Nguyệt Linh Dưỡng thân thuật tầng cuối cùng: "Dưỡng hồn."
Nhưng không phải dùng Hồn Tinh Thạch mà dùng yêu đan của hồn thú, tạm gọi là Hồn Đan.
Hiệu quả tăng gấp 10 lần.
Không phải là để tăng linh thức lên mà cô động lại.
Trong 200 năm số hồn Thú Lạc Tinh săn giết khá nhiều.
Nhưng trong bí cảnh không có Mặt trăng để chiết lấy nguyệt quang chi lực tu luyện nên đành tích lũy lại.
Sau đó mười năm ra ngoài.
Mỗi khi đến kỳ trăng tròn, Lạc Tinh lại cố gắng tu luyện.
Nếu như đang ở Luyện Hư Kỳ Đại Viên Mãn.
Linh thức cao nhất đạt 999 tầng.
Thì tu luyện tầng cuối Dưỡng Hồn khiến linh thức giảm lại còn 998 tầng.
Sáng hôm sau, Lạc Tinh lại vào Hùng Thiên giới dùng phệ hồn quyết hấp thụ hồn tinh, khiến cho Linh thức mình tăng lên 999 tầng như cũ.
Cứ như vậy.
Lạc Tinh đoán là sau 20 năm nữa, Linh thức mình sẽ cô đặc lại, lột xác hoàn toàn.
Lúc đó sẽ có thể thử xông phá Linh thức mình lên cảnh giới Hợp Thể Kỳ.
Trong ba thứ: Linh Thức, Linh lực và Linh Thể thì Linh Thức khó tu luyện nhất, nhưng lại dễ tiến giai nhất.
Chỉ Cần đạt yêu cầu là có thể trùng kích không quá khó khăn, vì linh thức là của bản thân mình mà.
Linh thể độ khó trung bình, nhưng cần ngoại vật nhiều.
Trùng kích cảnh giới cao hơn cũng chỉ cần có ngoại vật tốt hòa vào cơ thể.
Chỉ cần chịu được nổi đau đớn dày vò thì xem như không có chướng ngại.
Linh lực là thứ tu luyện dễ nhất nhưng tiến giai lại khó khăn.
Phải hội tụ yêu cầu khắc khe về sự tương thích với đại đạo.
Dù sao Linh lực là của thiên địa, muốn tấn thân cảnh giới đương nhiên phải được thiên địa chấp nhận.
Hết ba ngày tu luyện.
Lạc Tinh lại bay đến một ngọn núi tuyết tên là Tuyết Cực Sơn.
Nơi này ít người định cư, có giá lạnh quanh năm.
Nhất là có một loài Tuyết Sơn Đại Hùng, bá chủ khu vực này.
Nó không phải rất mạnh.
Nhưng da dày thịt béo.
Có con đạt Luyện Hư Kỳ nhưng vẫn chịu nổi công kích của Luyện Hư Hậu kì.
rất khó đối phó.
Ngoài ra nơi này còn có Nhân Hồ.
Là linh thú.
Yêu thú chia hai loại.
Hung thú sức mạnh vượt trội, sống lâu, cảnh giới phần lớn do truyền thừa.
Cha mẹ Luyện hư sinh ra con chắc chắn đạt luyện hư.
Tuy nhiên chúng khó tu luyện thêm trừ khi có cơ duyên cực lớn như nuốt phải thiên tài địa bảo nghịch thiên nào đó.
Linh thú là loại yêu thú khi đạt hóa thần, chủ động bỏ thân thể yêu thú.
Gần như có thể hóa thành nhân hình khoảng 60% để có thể tu luyện.
Tới luyện hư kì xem như có thể hoàn toàn 90% giống người.
Hợp thể Kỳ thì xem như 99% là con người.
Linh thú không giới hạn ở cảnh giới của cha mẹ nhiều như hung thú.
Chúng có thể tu luyện bao nhiêu xa cũng được.
Nhân Hồ nơi này phần lớn Hóa Thần Kỳ, một số lại là luyện Hư Kỳ.
Hợp thể kỳ thì cũng có nhưng rất lâu không xuất hiện rồi.
Nhân Hồ nơi này cũng có Tông Môn, Gọi là Hồ Linh Tông.
Mục đích Lạc Tinh tới đây là đi tới Thác Kim Tuyết.
Một nơi mà khi mùa đông đến cả dòng thác trắng xóa bị đóng băng cứng.
Sao đó dưới ánh sáng phản chiếu của mặt trời.
Phía xa trăm dặm vẫn thấy rõ vẻ đẹp rực rỡ của nó.
Để tránh gây náo động.
Lạc Tinh dùng bách biến quỷ ảnh, hóa thành một nhân hồ có hai cái tai dài.
Thêm cặp mắt như gấu mèo nữa.
Sau đó lân la tìm đến Thác Kim Tuyết.
Băng rừng, đạp tuyết, né tránh các vòng canh gác và trận pháp xung quanh hết năm ngày, mới đến được Thác Kim Tuyết.
Mang tâm trạng hưng phấn.
Lạc Tinh lao đến.
Một khung cảnh tuyệt đẹp đập vào mắt.
Dưới hồ có hai cô gái đang tắm.
Khung cảnh mỹ miều chảy máu mũi sảy ra trước mắt.
"Á!" - Hai nàng thuộc tộc Nhân Hồ đang trong trang phục không mảnh vải che thân, hoàn toàn bất ngờ hét lớn.
"Tiêu rồi." - Lạc Tinh cười khổ, cất tiếng nói: "Ta không cố ý."
Lúc này trả lời lại là đám phong nhận lao tới.
Tiếp đó sáu cái đuôi từ sau lưng hai cô gái phóng tới như sáu ngọn thương sắc bén.
Lạc Tinh bất ngờ bị tấn công hai bên trên dưới, khắp các phương vị đều không lối thoát.
"Phập!" - Toàn thân bị xuyên thủng vô số lỗ.
Sau đó ngã xuống.
"Hừ.
! Mất hứng! chúng ta đi." Một nhân hồ mỹ nữ nhìn thân thể tơi tả Lạc Tinh ra vẻ chán ghét nói.
"Dạ Tông chủ."
Tiếp đó hai người vội mặt đồ, xong bay đi mất.
Lúc này, thân thể Lạc Tinh dần biến mất.
Một Lạc Tinh Khác từ vị trí cách đó một dặm hiện ra.
"Xui dữ, gặp ngay hai nhân hồ Luyện hư kỳ đỉnh phong." - Thì ra Lạc Tinh thấy không ổn đã lập tức triệu hồi phân thân.
bản thể na di đi một dặm sao đó dùng qui tức công che dấu hơi thở mình lại.
Dù sau Linh Thức của mình không yếu, nên che dấu được hai nữ nhân đang bối rối.
"Lại tốn hai năm tái tạo phân thân rồi." - Lạc Tinh cười khổ.
Từ lúc tăng lên Linh thể Luyện Hư Sơ Kỳ thì thời gian tái tạo phân thân lại kéo dài ra.
Bình thường linh thức cao nên Lạc Tinh hoàn toàn có thể phát hiện đối phương ở cách mình vài chục dặm.
Nhưng do sợ xúc động Yêu Thú cao giai, nên mới hạ linh thức xuống tối đa.
Ai biết hai nhân hồ kia vì sợ kẻ khác phát hiện nên cũng ẩn núp linh lực toàn thân.
Khiến cho mọi việc trùng hợp diễn ra.
Nếu không nhanh chí Lạc tịh có thể sẽ nguy hiểm cả tính mạng.
"Ta không nên khinh địch.
Thế gian này nhiều thứ tồn tại vượt khỏi khả năng mình."
Bắt đầu bơi qua hồ nước.
Đến Chân Thác Kim Tuyết.
Tiếp tục lặn xuống.
Sau một lúc tìm kiếm, Lạc Tinh cũng thấy một khe hở.
Lách người vào một sông ngầm.
Bơi hơn hai dặm, xuất hiện một vách đá phẳng.
Lạc Tinh theo phương pháp đã biết khi hấp thu linh hồn Phong Vân Lão Tổ.
Pháp Quyết vận chuyển, tiếp đó Ấn nhẹ ba trong mười khối đá nhô lên.
"Xoẹt."
Phía trên mở ra một khe cửa.
Lạc Tinh lập tức lách mình chui vào..
Danh Sách Chương: