Anh được xuất viện và hiện giờ đang ở nhà,gương mặt lạnh lùng,người tỏa ra sát khí và sâu trong ánh mắt là nỗi buồn vì nó không còn đến sau cái đêm hôm ấy nữa.Tay anh cầm bức anh của nó
-Vy!Em còn chưa nghe anh giải thích mà!
“King....Coong...”
Tiếng chuống vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của anh,anh đặt tấm ảnb xuống rồi ra mở cửa
-Vũ!-Đằng sau cánh cửa là Duy và Kely
-Hai người đi hẹn hò về rồi à?
-Tất nhiên!Anh đi nhiều nước lắm có quà cho em nữa này!
-Hai người coi em là con nít lên 3 à?
-Chắc vậy á!Bây giờ tránh ra để anh vào!
-Nhà anh hay nhà em?
-Nhà anh!-Duy trả lời vô tư rồi lán người vào nhà không quên kéo theo Kely
-Lớn rồi mà tính trẻ con mãi!-Anh lắc đầu nhìn rồi đóng cửa vào theo,sau đó ngồi xuống
-Em....Vẫn còn nhớ Vy à?-Duy bát chợt lên tiếng làm Kely khựng lại mọi hoạt động
-Thì sao?
-Em nên tìm hạnh phúc riêng đi!Vy nó mất rồi!Đó...Là sự thật!
-Vy mất rồi!Em tin nhưng em ấy vẫn còn....
- Em bình thường lại đi!
-Em đang rất bình thường!Em ấy đã đến tìm em và trong hình dạng một hồn ma!
-Hồn ma?-Kely và Duy đồng thanh
-Đúng!Và em lại để tuột Vy thêm một lần nữa!-Anh nhìn vào bức ảnh của nó
-Vậy anh chị tin em nếu em có thể chứng minh!
-Chứng minh vẫn được, nhưng điều quan trọng là Vy đã không đến tìm em nữa!Vy còn chưa nghe lời giải thích của em!
-Em có phải Vũ không vậy?Con trai đàn ông là phải biết....biết....-Duy đã tịt
-Biết gì?
-Biết...Biết....A biết đi tìm người mình yêu để giải thích rõ ràng!
-Hơ..Hơ...-Anh và Kely cũng phải bó tay vì cái lí lẽ chả ra gì của Duy
------------------------------------------
Tối hôm đó......
Nó đang phát chán vì không có gì để chơi nên quyết định đến tìm Kely....
Nó lấy máy gọi điện cho Vương Ca
-Alo Diêm Vương nghe!
-Vương ca có biết cô gái tên Kely từng là bạn thân của tôi ở đâu không?
-À!Số nhà 35!Đường AX...
-Thank!
-Không cóa gì!Haha!
-------------------------------------------
Trên đường AX.....
-Xem nào!Số nhà 35...35...A đây rồi!-Nó vui vẻ bay xuyên cổng đi vào ngôi biệt thự có số 35
“King....Coong”Nó bấm chuông (Lại còn bày đặt bấm chuông)
“Cạch”
-Kely!-Cánh cửa vừa mở,nó chưa biết là ai đã bay đến ôm cổ người đó
-Ủa?Kely béo lên à?Có cả cơ bắp nữa chứ?Á!Kely mới cắt tóc ngắn à?-Nó thắc mắc rồi thả tay ra nhìn lại thì thấy anh đang đứng đó,mặt đỏ như gấc
-A!Xin lỗi!-Nó vội lùi ra xa rồi định bay đi nhưng anh kéo nó lại
-Vy!Em nghe anh giải thích đã được không?Tối hôm đó,anh......
-KHÔNG...TÔI KHÔNG MUỐN NGHE!ANH THẢ TÔI RA!-Nó hét lên quỳ xuống đất và khóc
Nghe thấy tiếng hét,Kely và Duy vội chạy ra thì thấy anh đang đứng tay cầm tay nó...Khoan đã.....không...không thể nào
-VY!!!-Hai người hét lên
Nó vẫn quỳ ở đấy khóc mắt vô hồn nhìn xuống.
-Vũ!Bây giờ nên để Vy bình tâm lại đã!Có lẽ em nên tránh đi một thời gian,khi nào Vy bìnnh tĩnh hơn chị sẽ gọi cho em!-Kely nhìn anh
-Nhưng....
-Vũ!Em nên đi,anh sẽ đi cùng em!-Duy
-Được rồi!Chăm sóc Vy cẩn thận!-Anh buồn bã nhìn nó trong vòng tay Kely rồi quay đầu bước đi
Sau khi anh và Duy đi,Kely đỡ nó vào nhà,chờ nó nín hẳn rồi mới hỏi
-Vy!Suốt thời gian qua Vũ đã rất nhớ bạn!
-Kely!Mình là ma!
-Mình biết!
-Mình chỉ còn 5 ngày nữa thôi!Bạn biết chứ?Về câu chuyện đó!Mình cũng giống như vậy!
-Nhưng Vũ đã muốn giải thích mà!Hãy nói với mình khi bạn sẵn sàng!
-Mình sẽ cố!
-Tốt lắm!Thế mới là Vy Vy chứ!