Valhein nhìn xung quanh, bất chấp dung nhan hay bữa sáng, mang theo túi tiền, cầm lấy sách ma pháp, nghiêng người đi ra khỏi cửa, vừa đi vừa nói với ba tượng thần: “Ba ngài phơi nắng mặt trời trước đi, buổi tối trở về tôi lại chuyển ba ngài về trong phòng, nếu có chỗ nào bất kính, mong được tha thứ.”Valhein vào trong phòng ngủ thay một bộ trường bào sạch sẽ, vén vạt áo trường bào lên, kẹp sách ma pháp vào, đi ra ngoài.Túi tiền đã được đưa vào không gian phế tích.“Valhein! Cậu không sao chứ?” Figo cường tráng cầm bánh mì lúa mạch trong tay vui mừng kêu lên.Valhein mỉm cười lớn tiếng nói: “Không sao, tiền đã trả rồi, tôi vẫn an toàn! Cảm ơn chú Figo!” Nói xong cướp nửa miếng bánh mì trong tay Figo, tiếp tục chạy.“Tôi cắn qua rồi đấy!” Figo kêu lên.“Yên tâm, tôi sẽ vứt những chỗ chú đã cắn qua.”“Thằng nhóc xảo quyệt!” Figo nhìn bóng lưng chạy vội của Valhein, lộ ra nụ cười thoải mái.Hàng xóm vùng lân cận nhao nhao đi ra cửa chính.“Tôi đã nói rồi mà Valhein sẽ không có chuyện gì đâu.”“Cả nhà cậu ấy đều là người tốt.”“Hi vọng sau này cậu ấy trở thành ma pháp sư, báo thù cho bố mẹ cậu ấy.”“Xuỵt.
.
.”Valhein một đường chân trần nhe răng nhếch miệng chạy, cách Học viện Plato ngày càng gần.Lúc đi ngang qua đại lộ sân thi đấu, một lão giả lão giả khom lưng chậm rãi đi về phía trước, trong tay nắm một chiếc móc sắt rất dài, màu gỉ sắt trên móc sắt rất đậm, màu đỏ thẫm cực dày dính ở phía trên.Người gần đấy nhìn thấy lão giả theo bản năng đều tránh đi, ánh mắt ẩn giấu một chút quái dị.Chỉ có một ông chủ cửa hàng quan tài mỉm cười chào hỏi: "Ông Buck, sớm như vậy đã đến sân thi đấu rồi à.”Ông Buck cong lưng, cũng không nhìn người kia, giơ móc sắt lên, tiếp tục đi về phía sân thi đấu.Đi ngang qua đường cái sân thi đấu, Valhein lại chạy một lúc lâu nữa mới đến cổng chính của học viện Plato.Cửa chính học viện Plato cao chót vót, được tạo thành bởi ba lớp đá cẩm thạch cổng hình vòm, ở giữa cao lớn, hai bên nhỏ hơn.Ngoài cổng hình vòm ra, vách tường hai bên cổng chính được tạo thành bởi những dãy cây cối, không có tường vây, cũng không có bất kỳ người bảo vệ nào.Trên cột trụ ở cổng chính được điêu khắc một hàng chữ.Người không hiểu hình học thì không được đi vào.“Xem ra thật sự có câu nói như này…”Valhein ngẫm nghĩ, bản thân đại khái có thể ghi nhớ được một vài kiến thức cơ bản hình học, ví dụ như định lý Pitago, sau đó vui vẻ cất bước đi về phía trước, chạy được mấy bước đột nhiên nghĩ ra, làm thế nào để chứng minh được định lý Pitago nhỉ?Valhein tiếp tục cất bước về phía trước, nhưng không còn vui vẻ như ban nãy nữa.Đi vào cửa chính, dưới chân là mặt đường đá cẩm thạch bằng phẳng, hai bên là bãi cỏ tươi tốt.Ven đường, đặt rất nhiều pho tượng bằng đá cẩm thạch.Hai mắt Valhein sáng lên, dường như thở phào nhẹ nhõm.Không ngờ, ở đây có thể nhìn thấy nhiều pho tưởng Hy Lạp cổ phong phú như vậy.Pho tượng gần cửa chính vô cùng đơn giản, chỉ là người có ngoại hình, trông giống như hình ảnh hình học chắp vá lại, nhưng tất cả pho tượng đều có đặc trưng của nam nữ, đây là ký ức sớm nhất của Valhein đối pho tượng Hy Lạp cổ, Có lẽ xuất hiện vào 3000 năm trước công nguyên ở kiếp trước, được mệnh danh là pho tượng quần đảo Cyclades.Những pho tượng này mặc dù đơn giản, nhưng có vẻ đẹp khó nói nên lời.Pho tượng phía trước nữa có cảm giác quen thuộc hơn nữa, những pho tượng tràn đầy cảm giác Ai Cập.
Nhưng không giống như pho tượng của Ai Cập quá thiên về phong cách mặt phẳng, những pho tượng này có cảm giác lập thể hơn một chút, có nhiều hoa văn cơ bắp, cũng tràn đầy sức sống.
Chỉ là, các chi tiết lại rất thô ráp.Valhein tiếp tục nhìn, trong lòng càng kinh ngạc vui mừng, nhiều pho tượng như vậy mà lại dựa vào thời đại để sắp xếp, là những cảnh tưởng không thể nhìn thấy ở trong viện bảo tàng kiếp trước.Càng đi về phía trước, pho tượng càng tinh tế, các nhân vật càng hoàn mỹ hơn, chi tiết càng tinh xảo hơn, pho tượng cuối cùng đã hoàn toàn đạt tới cảnh giới mới, dường như mỗi một pho tượng đều có hỉ nộ ái ố, giống người sống được ngưng kết lại.Đột nhiên, Valhein lại quay đầu nhanh chóng nhìn hai pho tượng bên cạnh, trong lòng thầm nghĩ: Thổ hào.Những pho tượng ở đây ngoài trừ tác phẩm giai đoạn đầu, dường như tất cả chất liệu đều là đá cẩm thạch Paros, đây là toàn bộ những vật liệu điêu khắc quý giá nhất của Hy Lạp.
Khỏi cần nói, mỗi một pho tượng đá cẩm thạch ở đây, đều là các sản phẩm cao siêu.Đáng tiếc thời gian quá gấp, Valhein không thể cẩn thận giám định và thưởng thức, nhanh chóng rời khỏi khu vực pho tượng.Trước mặt là hồ nước có đài phun nước đường kính ba mươi mét, trong hồ nước có rất nhiều pho tượng màu trắng, có pho tượng nhân vật, có pho tượng anh hùng truyền thuyết, có pho tượng ma thú, giống như tạo dựng một bộ sử thi rung động đến tâm can.Ở giữa những pho tượng, là một pho tượng Cửu Đầu Xà Hydra, giống như một đám mây đen chiếm cứ trên không của toàn bộ hồ nước.Nhưng mà, Valhein không quan tâm, đi đến bên cạnh hồ nước có đài phun nước, vốc nước lên bắt đầu rửa mặt..
Danh Sách Chương: