• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

---- Tối đến ---- Tại biệt thự Hoàng gia

Cả sân vườn đang tưng bừng nhộn nhịp chẩn bị mở party để mừng cả đám về. Thảo Linh đã nhanh chóng cho mời những học sinh cùng lớp đến để cùng chung vui . Những vị thiếu gia , tiểu thư đều diện những bộ váy thật đẹp . Và hơn hết 10 nhân vật chính rất là xinh dđẹp và điển trai , riêng chỉ có Minh Huy là đang buồn vì phải ngồi trên chiếc xe lăn này .Chiêu Lam mỉm cười ,cô thật xinh đẹp trông bộ váy xòe phồng giản dị .

- Woa, có tiệc như thế này sao lại thiếu ta được chứ ! - không ai khác đó chính là người mẹ đáng yêu của Nhật Vũ

- Chào cô ! - tất cả cuối đầu chào

- Mẹ tới chi vậy ? - Nhật Vũ nói lạnh

- Có tiệc tất nhiên mẹ phải tới rồi ! - bà Hoàng - Lệ Quân nói

- Con đâu có mời ! - Nhật Vũ nói

- Vậy con sẽ đuổi ta sao ? - Bà Lệ Quân tức điên lên

- Này anh , cứ để mẹ chung vui đi ! - Thảo My ôm lấy cánh tay Nhật Vũ

- Ủa , hình như tôi chỉ có 1 thằng con trai ,đâu xuất hiện thêm đứa con mà gọi mẹ vậy ? - bà Lệ Quân liếc nhìn Thảo My

- Woa, cô nói đúng quá ! - Linh Trân và Thảo Trâm vỗ tay tán thưởng

Lam Phương cũng khẽ cười .Minh Huy quay nhìn , kéo tay cô .

- Có chuyện gì à ? - Chiêu Lam nói

- Anh thấy hơi mệt , anh về phòng nhé ! - Minh Huy nói

- Em đưa anh đi nhé ! - Chiêu Lam nói

- Không cần đâu ,em cứ tiếp đãi bạn đi ! - Minh Huy quay xe lại lăn đi

Lam Phương nhìn theo mãi đến khi anh đã vào nhà thì thôi. Quay sang thì mẹ Nhật Vũ ôm chầm lấy cô .

- Con dâu !! Ta nhớ con lắm đấy !

- A .. Ha , cô à Nhật Vũ đang nhìn kìa !! - Chiêu Lam nói

- Con yên tâm !! Có con bên cạnh nó không làm gì được ta đâu - bà Lệ Quân nói

- Nếu mẹ muốn tham dự thì đừng có ăn nói kiểu đó ! - Nhật Vũ tức điên lên

- Con dám nói với ta vậy sao ? Trời ơi khổ thân tôi sinh nó ra mà nó đối xử tôi vậy đó ! Con dâu con hãy nói nó đi ! - bà Lệ Quân ôm Lam Phương than thở

- Mẹ ... mau về trước khi con nổi giận!- Nhật Vũ nói

- Buổi tiệc này không phải của riêng cậu và Thảo My ,cô Lệ Quân sẽ là khách của tôi , cậu không được đuổi cô ấy !-Chiêu Lam nói

- Đúng đó ! Cô à ta đi ăn đi nhé , bọn cháu tự tay làm bánh đó ! - Linh Trân nói

Bà Lệ Quân nhìn Nhật Vũ cười tươi , làm cậu tức xì khói . Chiêu Lam mỉm cười nhìn bà Lệ Quân . Bước vào nhà lên phòng Minh Huy , thì thấy anh đang cầm con dao .

- Minh Huy , anh làm gì vậy hả ? - Chiêu Lam la giật con dao từ tay anh ra

- Lam Phương à , chân anh bị liệt không ai còn quan tâm anh nữa , anh không thể sống nữa ! - Minh Huy nhìn vào đôi chân của mình mà nước mắt anh rơi ra

- Minh Huy , ai nói không ai quan tâm anh còn có em mà em sẽ bên anh quan tâm anh ! - Chiêu Lam ôm Minh Huy

- Anh mệt rồi ! Anh mệt rồi anh muốn nghỉ !

- Em hiểu rồi !

Chiêu Lam bước ra khỏi phòng , bà Lệ Quân nhìn cô nhẹ cười .

- Con có cần ta giúp không ?

- Cám ơn cô nhưng con có thể tự giải quyết !

Chiêu Lam nói xong cúi đầu bỏ đi , bà Lệ Quân mỉm cười nhìn theo cô .

- Thế mới là con dâu của Dương Lệ Quân này chứ !

Thì bà lăn xuống cầu thang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK