• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

#VeronicaDeMary

Tiêu Diễn mở cửa rào đi vào, vì là buổi sáng nên ít khi khoá cửa.

Sân vườn thật sự vô cùng rộng rãi, nhiều cây cối, các vườn hoa đang đơm hoa kết trái tươi tốt tại căn nhà này dưới ánh mặt trời sáng lạn, mang đến một sức sống mới mẻ chưa từng có.

Anh cùng cô băng qua những thứ ấy để bước vào "thử thách" lớn. Từ đằng xa có thể nhìn thấy cha mẹ anh, em gái và cháu trai anh đang cùng nhau ngồi uống trà, hưởng thụ thanh xuân tươi đẹp tại nhà.

"Cha mẹ." - Tiêu Diễn cúi đầu chào hỏi, tính ra cũng gần một năm rồi anh mới về nhà, mặc dù không xa nhà lắm nhưng do khá bận rộn với công việc nên không thường xuyên về, hôm nay về liền có cảm giác xao xuyến.

Nghe thấy giọng con trai thối của mình, liền biết nó đã về đây, mẹ anh liền quay lại.

"Con trai, sao bây giờ con mới đến đây, xem này, con có...khoan đã?"

Mẹ anh chợt thấy hiện tượng lạ gì đó, đằng sau con trai bà có một bộ tóc dài lấp ló, nhìn hình như là một cô gái..



"Diễn Diễn, đây là...?" - Xem ra cô gái đằng sau này có chút căng thẳng, lại được con trai mình chở che đứng đằng sau, nhìn thế nào cũng thấy mối quan hệ này rất kì lạ, chẳng lẽ...!?

"Đây là bạn gái của con, con đưa em ấy về đây ra mắt ba mẹ."

...

Chiếc khăn trên tay cũng bị bà ấy làm rơi, bà cứ như lại ở trong mộng đẹp. Nhưng không phải giấc mơ mà bà mơ lặp đi lặp lại hằng ấy năm, bây giờ... giấc mơ đó đã trở thành sự thật, con trai bà cuối cùng cũng mang con dâu về cho bà, thật sự chính là như thế!

Bà nhanh chóng bước tới bên cô, một tay nắm lấy tay San San, dùng bộ mặt niềm nở tiếp đón cô, người trong nhà nhìn vào cứ bị nổi da gà.

"Ta là mẹ của Tiêu Diễn, con chính là bạn gái của con trai ta sao?...À không, con tên là gì?"

Ôn San San khẽ ngước đầu nhìn mẹ anh, cô chính là...cô chính là bị bất ngờ trước người đứng trước mắt mình. Cứ nghĩ mẹ anh là người khó tính, ăn mặc đứng tuổi hung dữ xem xét con dâu, nhưng không ngờ.

San San không ngờ mẹ anh lại trẻ đẹp như thế, cứ như phụ nữ mới qua ba mươi, chất giọng khi nói chuyện cũng truyền cảm và lôi cuốn người khác như thế, sao cô lại nghĩ xấu thế chứ.

San San trong lòng vò đầu bứt tai, cuối cùng lại cắn rứt cúi đầu, vô cùng lễ phép chào hỏi.

"Chào bác, con là San San ạ."

"San San đúng không, tên con rất đẹp nha, nếu con bị Tiêu Diễn ức hiếp thì cứ về đây với bác, ta sẽ dạy dỗ nó."



Mọi người có thể nhìn ra, mẹ anh chính là đang nịnh nọt cô con dâu này, bọn họ đúng là được một phen mở mang tầm mắt, mong mỏi bao năm mới được đền đáp, bọn họ cũng vui vẻ theo.

"Còn nữa, San San con bao nhiêu tuổi rồi?" - Sau một hồi nhìn kĩ, mẹ anh cảm thấy đây là cô gái đẹp toàn diện, ngũ quan vừa trẻ trung lại xinh đẹp, tính tình lại tốt, con trai bà đúng là được ông trời thương mới có được!

Khi nghe bà hỏi vấn đề này, ruột gan cô nóng ran lên, nhưng không thể phớt lờ bà mà trả lời.

"Dạ con vừa qua mười chín tuổi, vẫn còn là sinh viên."

Mười chín tuổi sao? Nhỏ hơn con trai mình 1...2...tận 13 tuổi!

Mẹ anh có hơi sốc, vì dù sao con trai mình cũng già rồi, quen cô bé nhỏ hơn nhiều tuổi liệu có thiệt thòi cho San San quá không? Hơn nữa nếu con trai bà không thương con bé, chắc chắn sẽ khiến con bé có sự thiệt hại và tổn thương rất lớn.

Dù bà rất thích cô con dâu này, nhưng điều này khiến bà có chút băn khoăn.

Tiêu Diễn không thể không nhìn ra sự lo lắng của mẹ mình, anh nắm lấy tay San San, tiến đến bên cạnh bà mà kiên định đáp lại thắc mắc kia.

"Mẹ, tình cảm của con và San San từ trước đến giờ không bao giờ bị ngăn cách bởi sự phân biệt tuổi tác, hai chúng con vẫn luôn yêu nhau như những người bình thường, hơn nữa con đã hứa với San San sẽ chăm sóc và yêu thương em ấy cả đời, điều đó sẽ không bao giờ thay đổi."

???

?????

Người đứng trước mặt...chắc chắn không phải con trai bà.

Thằng bé luôn là người lãnh đạm trước mọi thứ, hỏi gì nói nấy, không bao giờ thể hiện tình cảm trên mức bình thường, càng ít khi lộ rõ nét vui mừng hay buồn bã, đôi khi bà chỉ phát hiện tính cách con trai thay đổi do quán tính trong lòng.

Còn Tiêu Diễn đứng ngay nơi này... nhìn thế nào cũng không giống.

Ai da, sao bà đột nhiên nhức đầu quá.

"Anh hai, anh dừng những lời nói nổi da gà kia được rồi đó, đừng để mẹ sốc nữa." - Hàn Di nhìn mẹ mình ngây ngốc mà day đầu, cô biết sẽ có ngày anh trai mình đưa chị dâu nhỏ đến, không ngờ lại sớm thế này, còn khiến mẹ ngỡ ngàng...Anh trai đúng thật là....chẳng còn gì để nói.

"Được rồi con trai, mau vào trong đi."

Cha anh lãnh đạm nói, một bên đi sang ôn tồn đỡ vợ mình vào trong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK