• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay là ngày mà anh trai Đỗ Nhược Lam kết hôn, cô đã xin nghỉ một ngày, mà Vũ Thiếu Kiệt cũng vì thế mà xin nghỉ phép, hủy hết tất cả các lịch trình. Cùng cô về nhà phụ gia đình sắp xếp chuyện hôn lễ. 

Lễ cưới được tổ chức ngay tại Đỗ Đỗ Gia – một trung tâm hội nghị tiệc cưới, nằm trong chuỗi chi nhánh kinh doanh của gia đình cô.

Lúc này, tại phòng trang điểm của cô dâu…

“Chị dâu, chị thật đẹp!”. Đỗ Nhược Lam nhìn Triệu Gia Hy vừa trang điểm xong, cất lời khen ngợi.

“Phải đó, thật là một mỹ nhân a.” Lâm Thiên Tuyết đứng kế bên cũng bật ngón tay cái.

“Thôi, hai đứa đừng có khen nữa, chị đang hồi hộp chết đây.” Triệu Gia Hy hiện tại không có tâm trạng để nhận lời khen. Chờ lâu như vậy, cuối cùng cô cũng được gả cho người cô yêu, cô thật sự rất hạnh phúc, nhưng cũng không kém phần lo lắng.

“Chị dâu, chúc mừng chị, em chúc chị được hạnh phúc. Sau này nếu anh trai em có bắt nạt chị, chị cứ nói với em, em nhất định sẽ cho anh ấy một bài học.”

“Haha, cảm ơn em, Lam Lam.”

“Lam Lam à, giờ anh Minh Hạo cũng đã kết hôn rồi, khi nào thì tới lượt cậu đây.” Lâm Thiên Tuyết không chịu ngồi yên, lại lên tiếng chọc ghẹo cô bạn thân

“Tiểu Tuyết, cậu đang nói gì vậy?”. Đỗ Nhược Lam bị hỏi đến thì đỏ mặt

“Nói gì a, mình nói cho cậu biết, váy cưới của cậu mình đã chuẩn bị xong rồi, đang chờ đến ngày gả cậu đi đấy.”

“Hiện tại mình chỉ mới hẹn hò thôi, còn chưa tiến xa tới như vậy a.”

“Haizz, anh Thiếu Kiệt tốt như vậy, đẹp trai như vậy, lại nổi tiếng như vậy, mình thấy là cậu nên tranh thủ thời gian, rút ngắn giai đoạn đi nha, giờ là thế kỷ 22 rồi, không quan tâm ai bày tỏ trước đâu, cậu cứ mạnh mẽ cầu hôn anh ấy đi.”

“Cậu thật là, nói nhảm gì đó. Sao cậu không lo cho bản thân trước đi, cũng nên tìm bạn trai rồi đấy.”

“Lam Lam nói đúng đấy Tiểu Tuyết, em cũng nên tìm bạn trai cho mình đi, em xem bây giờ Lam Lam cũng đã tìm được rồi, chỉ còn mình em cô đơn thôi đấy.”

“Chị Hy Hy, không phải là em không muốn tìm nha, là vì không có ai phù hơp với tiêu chuẩn của em thôi.”

“Ha, vậy thì cậu phải hạ tiêu chuẩn xuống đi chứ.”

Trong khi ba cô gái vui vẻ trò chuyện thì thời gian cũng trôi qua, đã đến giờ làm lễ. Ba của Triệu Gia Hy vào phòng dắt cô ra. Còn Đỗ Nhược Lam và Lâm Thiên Tuyết cũng ra lễ đường tìm chỗ ngồi.

Vũ Thiếu Kiệt vì là khách quý nên được ngồi hàng đầu tiên, hôm nay anh diện một bộ vest màu đỏ rượu, chân mang giày da, trông rất lịch lãm.

Hôm nay, Đỗ Nhược Lam cũng mặc một chiếc váy dạ hội làm bằng vải voan dài đến gót chân màu hồng, được đính những viên ngọc nhỏ, phần trên ôm sát cơ thể, để lộ ra đường cong hoàn mĩ, làn váy nhẹ nhàng lai động theo từng bước chân của cô. (Thật sự là em không giỏi mấy cái miêu tả chi tiết các bác ạ, nên đối với những loại trang phục em sẽ để ảnh minh họa bên dưới nhé. Các bác thông cảm!)

Từ khi cô bước ra, Vũ Thiếu Kiệt đã dán ánh mắt lên người cô, đợi cô bước đến ngồi bên cạnh anh liền nắm chặt tay, cúi sát vào cô nói nhỏ: “Hôm nay em thật đẹp.” Rồi lại đặt một nụ hôn chuồn chuồn lướt lên má cô.

“Hihi, anh cũng vậy mà.” Đỗ Nhược Lam cũng đỏ mặt khen lại

Trong suốt quá trình diễn ra nghi lễ, đôi mắt Đỗ Nhược Lam khóa chặt vào cô dâu và chú rễ, ánh lên sự cảm động và niềm hạnh phúc. Nhiều năm chờ đợi, cuối cùng, anh trai cô cũng đã cưới được cô gái mình yêu.

Cuối cùng cũng đến lúc cô dâu tung hoa cưới, Triệu Gia Hy nhìn về phía cô em chồng cười cười, rồi ném hoa lên. Và như mong đợi, Đỗ Nhược Lam đã bắt được bó hoa.

“Wow, Lam Lam à, tiếp theo là đến cậu nha. Mình rất mong chờ đấy.”

Đỗ Nhược Lam ngượng ngùng: “Cậu nói gì vậy chứ, đây tặng cho cậu này.”

“Ây da, tặng mình thì có ích gì chứ, cũng không phải cậu là người bắt được sao.”

Vũ Thiếu Kiệt đứng một bên, khi nhìn thấy bó hoa rơi vào tay cô thì cũng khẽ mỉm cười, xem ra anh phải nhanh lên mới được. Kết thúc buổi lễ là phần trình diễn của Vũ Thiếu Kiệt, anh đã chuẩn bị một ca khúc để tặng cho vợ chồng anh vợ tương lai. Đó là một ca khúc nhẹ nhàng, ngọt ngào, cộng thêm giọng hát trầm ấm của anh, khiến người nghe như bị cuốn vào ca khúc. Cả hội trường yên lặng, chỉ có giọng hát của anh cất lên theo tiếng đàn piano. 

“Chúc hai anh chị trăm năm hạnh phúc”. Kết thúc ca khúc, anh cũng không quên gửi lời chúc đến đôi vợ chồng son. Kèm theo đó là tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên.

Và hiện tại, trên mạng cũng đang lan truyền đoạn clip lúc anh trình diễn ca khúc. Cư dân mạng lại được một phen bàn tán xôn xao

“Ôi, anh Thiếu Kiệt hát hay quá.”

“Đó là đám cưới của anh trai chị Lam sao? Wow, vậy chẳng phải anh Thiếu Kiệt đã ra mắt gia đình rồi sao, wow wow wow”

“Không ngờ anh trai chị Lam lại là ông chủ của Đỗ Đỗ Gia nha, mọi người có biết Đỗ Đỗ Gia không?”

“Là một chuỗi nhà hàng, khách sạn nổi tiếng đấy. Thật không ngờ gia thế của chị Lam lại hoành tráng như vậy a.”

“Đúng vậy, để xem ai còn dám nói chị Lam không xứng với nam thần nữa không.”

“Blah…blah…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK