Một thanh niên trong mạt thế lại vẫn sạch sẽ, mang theo một con chó đen hung hãn, vừa ra tay liền giải quyết tên khốn Phương Vĩ kia, thực lực, thân phận không thể nghi ngờ đều vô cùng thần bí; nhưng chủ động chống lại tang thi trong khi người bình thường tránh còn không kịp…… Cậu giết nó thì có lợi gì sao? Hay là thanh niên thoạt nhìn sạch sẽ này thật ra là tên cuồng sát ngầm?
Mặc kệ là cái nào, cô cũng không dám đi theo Đường Á nữa, bọn họ tại một ngã rẽ thì tách ra. Đường Á không biết cô đi đâu, cậu cũng không quan tâm. Trên thực tế, cô đi theo mấy ngày nay, mỗi lần Đường Ngao chiến đấu cùng tang thi đều làm cho thịt thối đầy đất, Đường Á cũng thực đau đầu, đành phải kiên quyết cự tuyệt nó tới gần, nó mới thành thật.
Cậu đương nhiên biết Đường Ngao cố ý, mỗi lần nó trảo hoặc một phát cắn phá nát đầu tang thi, thịt nát óc bay, khuôn mặt người phụ nữ đều trắng bệch, muốn nôn lại không dám nôn. Nó vểnh đuôi trở về cũng càng thêm vênh váo tự đắc — dùng hành động biểu thị đầy đủ rằng, nó không thích người phụ nữ này.
Cho nên cho dù cô ta không chủ động rời đi, Đường Á cũng sẽ nói ra, cậu biết cô vì an toàn mới đi theo cậu, thực tế, đi theo cậu lại càng không an toàn, thời điểm gặp nguy hiểm thực sự cậu sẽ không bận tâm cô.
Tuyết hồ là yêu tu, có thể hấp thu năng lượng trong nguyên châu. Đường Ngao nhờ huyết mạch ác thú có thể cắn nuốt tất cả, chuyển hoá virus thành năng lượng, tự nhiên cũng có thể hấp thu nguyên châu. Có lẽ Tuyết hồ từ đầu cũng không nghĩ tới điểm ấy, đến khi Đường Ngao bắt đầu tranh nguyên châu với nó không khác gì lưu manh, nhưng thấy số nguyên châu mỗi ngày Đường Á cung cấp cho nó không khác Đường Ngao thì nó cũng chỉ “hừ” một tiếng không nói gì .
Khi Tuyết hồ tâm tình tốt hơn liền nói điều nó phỏng đoán cho Đường Á: huyết mạch ác thú có tính ‘cắn nuốt’ rất mạnh, cho nên sau khi thức tỉnh, hình thể Đường Ngao mới có thể thu nhỏ lại rất nhiều, nhưng huyết mạch ngao Tạng chưa bị cắn nuốt sạch sẽ, nói cách khác, hiện tại nó vẫn đang trong “kì trưởng thành”. Ác thú là mãnh thú Thượng Cổ, mạnh nhất là do cơ thể ẩn chứa nguồn năng lượng vô cùng lớn, đến mỗi sợi lông của nó cũng có năng lượng rất mạnh.
Huyết mạch mỏng manh trong cơ thể Đường Ngao đương nhiên không thể biến nó trở nên lợi hại như vậy, nhưng hấp thu năng lượng để trưởng thành quả thật cần võ trang đến mỗi cọng lông, hơn nữa dựa theo truyền thừa huyết mạch mà tu luyện, thực lực Đường Ngao tăng lên rất nhanh, huyết mạch ác thú mỗi thời mỗi khắc đều ‘cắn nuốt’ máu thịt trong cơ thể nó, nhưng tốc độ phát triển lại theo không kịp, chỉ có thể dùng năng lượng thêm vào, cho nên hiện tại hình thể nó phải càng nhỏ càng tốt, cũng nghĩa là, đang trong kì trưởng thành, lượng năng lượng Đường Ngao cần là một con số kinh người.
Khi Đường Á gặp nguy hiểm, Đường Ngao gầm nhẹ chính là một kỹ năng học trong truyền thừa —- sóng âm phá huỷ kèm tác dụng chấn kinh, chỉ là nó còn chưa nắm giữ thuần thục, một tiếng sẽ hao hết sức lực.
Linh tủy trong không gian có thể giúp yêu tu tăng trí lực và tu vi, trí lực không thể tích luỹ gia tăng, nói cách khác chỉ lần đầu tiên có tác dụng, là vỡ lòng mà thôi, nếu càng uống yêu tu càng thông minh… Ngẫm lại cũng không phải không có khả năng.
Đường Ngao không phải yêu tu, linh tủy uống một lần sau đó sẽ không còn tác dụng nào, nó chủ yếu là dựa vào truyền thừa huyết mạch tăng lên thực lực, mà nguyên châu khắp nơi không thể nghi ngờ là phương thức hấp thu năng lượng tiện lợi nhất, chỉ là hương vị thôi…… Kế tục huyết mạch ác thú, Đường Ngao cũng kế thừa tật tham ăn của nó, vậy mà mỗi lần ăn nguyên châu đều vô cùng không tình nguyện, bởi vậy có thể tưởng tượng hương vị này tệ thế nào.
Đường Á cảm giác ăn được cũng rất không dễ, dù sao mùi và vẻ ngoài của tang thi kia thật sự khó có thể chịu được. Đến bây giờ Tuyết hồ vẫn luôn vô cùng vui vẻ nhận lấy nguyên châu, Đường Á nghĩ, hẳn có liên hệ rất lớn tới việc nó không có thân thể, chưa nhìn thấy tang thi bao giờ, cũng nếm không được hương vị nguyên châu đi.
Thời điểm người phụ nữ dời đi có hỏi tên của cậu, nói nếu tương lai gặp lại nhất định sẽ báo đáp. Đường Á không nói, cậu vốn không cứu người vì muốn được báo đáp, hay nói đúng hơn, cậu vốn cũng không định cứu. Nếu không phải còn chưa đến mức coi mạng người như cỏ rác, cậu sẽ trực tiếp nghiền nát người phụ nữ kia, nếu không phải đám người Phương Vĩ hại cậu, cậu cũng sẽ không ra tay giải quyết bọn chúng, nếu cậu muốn gặp lại người phụ nữ đó, cậu sẽ không đến mức tên cô ta cũng không thèm hỏi… Nói trắng ra, hết thảy chỉ là tiện tay mà thôi, giúp đỡ một người mẹ hi sinh tất cả vì con, rồi không còn chút liên quan nào cả, cho nên cậu không bận tâm.
Người phụ nữ tách ra, Đường Ngao cũng vừa lòng, Đường Á tiếp tục vừa đánh tang thi vừa di chuyển. Từ C thị đến F thị chỉ có hơn 400 km, rời khỏi khu phục vụ C thị, ngày hôm sau cậu đã đến ngoại ô F thị. Cậu không nghĩ tới mình còn có thể trở lại nơi này, đời trước cậu chết ở đây, trên đường cao tốc vào nội thành, cách chỗ này 3 km.
Đường cao tốc nối F thị tới N thị cần đi qua nội thành, đây là con đường ngắn nhất, cũng nguy hiểm nhất. Đường Á mặc dù học hai năm tại đại học G ở F thị, nhưng đời trước cậu luôn ở trong nhà, đến phong cảnh nổi tiếng ở đây cũng chưa thăm qua, càng đừng nói đến đường lớn ngõ nhỏ nơi này, mặc dù có bản đồ toàn quốc rất chi tiết, nhưng một thành phố thì có thể chi tiết đến mức nào cơ chứ.
Không có con đường thứ hai để chọn, nhưng cao tốc này là cầu vượt. Trên cầu có lẽ không có người, chỉ cần cầu không gãy thì Đường Á sẽ không gặp nguy hiểm gì —- 3 km trước phải khi vào trong thành phố, đây mới là đoạn đường nguy hiểm nhất, đời trước cậu bị tang thi giết chết ở nơi này.
Ở ngoại ô thành phố tang thi không nhiều, Đường Á tưởng bọn chúng đều trong thành phố không tới đây, kết quả vào thành phố mới phát hiện tang thi ở đây cũng không nhiều hơn bao nhiêu, tuy nơi này không phải khu trung tâm, cũng không nên ít như vậy mới đúng! Khác thường khiến Đường Á lập tức đề cao cảnh giác, Đường Ngao cảm thấy cậu khẩn trương, cũng từ trên đùi cậu đứng lên, tiểu gia hỏa cố gắng duỗi thẳng cổ nhìn ra ngoài cửa sổ, hai lỗ tai cũng cao cao dựng lên, chỉ chốc lát liền nhìn Đường Á nhẹ nhàng kêu hai tiếng, lại quay đầu nhìn về một hướng.
“Ở bên kia? Nhiều tang thi lắm sao?” Hơn một tháng hợp tác luyện tập, tuy rằng ngôn ngữ không thông, nhưng đã đủ khiến bọn họ bước đầu lý giải suy nghĩ đối phương. Nghe tiểu gia hỏa phát ra hai tiếng, Đường Á hiểu được: “Là người.”
Quả nhiên, một đội ngũ quần áo màu lục nhanh chóng xuất hiện tại góc ngã tư đường, Đường Á nheo mắt, không sai, là quân nhân, nhưng F thị sao lại có quân nhân? Đối phương cũng thấy xe Đường Á, người nào đó đứng trên xe mui trần khoa tay múa chân với Đường Á, ra hiệu muốn nói chuyện với cậu. Không thể lờ đi, Đường Á chỉ có thể giảm tốc độ xe, đối phương cũng dần dần ngừng lại.
Có hai binh lính nhanh chóng xuống xe, sau đó truyền đến tiếng súng có gắn ống giảm thanh trầm đục, bọn họ đang giải quyết tang thi tới gần. Tang thi tại khu trung tâm F thị tương đối nhiều, gần ngoại ô đã bị binh lính thanh lí vài ngày, không còn bao nhiêu. Thời điểm gặp Đường Á, vừa lúc bọn họ sửa sang lần cuối cùng, bảo dưỡng xe chấm dứt, đoàn xe sẽ trực tiếp đi N thị.
Tới gần Đường Á mới phát hiện đoàn xe này rất dài, có mấy chục cái pick-up màu xanh, xe đi đầu không mui, ngồi trên đó là một người đàn ông mặc trang phục quân nhân, thời điểm đối diện, Đường Á phát hiện trên vai ông ta không đeo ngôi sao tiêu chuẩn, dù có, Đường Á cũng không đoán được địa vị đối phương, cậu chưa từng quan tâm việc này.
“Xin chào, tôi là Quý Chính Vân, đoàn trưởng quân đoàn quốc gia XX” Đối phương giơ tay, Đường Á tay trái ôm Đường Ngao vội vàng nắm tay ông ta,“Tôi là Đường Á.” Suy nghĩ một chút rồi bổ sung “Học sinh đại học G.”
“Đại học G?” Quý Chính Vân cười sang sảng, nhưng ánh mắt rất sắc bén, “Chúng tôi gặp được vài học sinh đại học G trên đường, không biết có bạn học của cậu không đây? Xe này của cậu……” Tuy rằng đã cải trang, cũng đổi màu sơn, nhưng chỉ cần là người chuyên nghiệp cẩn thận quan sát có thể nhận ra, đây chắc chắn là xe quân đội.
“Là của bác trai tôi” Đường Á nhìn thẳng đối phương, không có một chút chột dạ, “Việc học tập quá nặng khiến tôi có chút trầm cảm, mượn xe của bác ra ngoài cho khuây khoả, không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện này, may mắn tôi đi không xa.”
Quý Chính Vân nhìn Đường Á trong suốt kiên định “Vậy sao?”
Ánh mắt “Tôi đây nói thật”, cũng không giống mắc chứng trầm cảm, tuy lời cậu nói không có vấn đề gì, nhưng làm quân nhân nhiều năm, trực giác càng làm ông tin tưởng —- ông cảm giác đối phương nói dối.
Quân đoàn bọn họ xuất phát từ N thị tới F thị, đến Viện nghiên cứu khoa học quốc gia đón lão giáo sư cùng một ít máy móc, dọc đường gặp không ít tang thi. Tốc độ đi rất chậm, cũng nhân tiện cứu không ít người, nhưng lần đầu tiên Quý Chính Vân gặp một người bình tĩnh lại sạch sẽ như Đường Á, lại càng không cần nói cậu còn mang theo một con chó nhỏ, sẽ không phải vì chó đen có thể trừ tà đấy chứ? Cậu nói mình là học sinh đại học G, xem ra là năm nhất, vậy mà lại không ngoan ngoãn đến trường học, còn lái xe loạn trên đường…
“Đường Á!” Tiếng gọi từ một nữ sinh kinh ngạc vang lên. Đường Á nghe tiếng nhìn lại, là Trương Tình Tình. Cậu không giỏi nhớ tên mọi người, bạn học cùng ba năm trung học khi tốt nghiệp cậu cũng chưa nhớ hết, lại càng không cần nói đến bạn đại học chỉ có lên lớp mới ngồi thấy nhau. Sở dĩ nhớ rõ người này như vậy, hoàn toàn vì cô là nữ sinh đầu tiên thổ lộ với cậu, cũng là nữ sinh Lý Lâm thích, có lẽ đây là lí do Lý Lâm đẩy cậu vào bầy tang thi……
Trương Tình Tình trải qua gần hai mươi ngày bôn ba, tóc tai thoạt nhìn nhớp nháp, quần áo cũng rất bẩn, những người khác từ trên xe xuống cũng thế, Đường Á liếc mắt một cái liền thấy vóc dáng cao gầy của Lý Lâm, đối phương ánh mắt âm trầm cũng nhìn chăm chú vào cậu.
“Đường Á! Học kì này sao cậu không đến trường? Giáo viên gọi điện thoại đến nhà cậu thì bác cậu nghe máy, nói không biết cậu đi đâu, gọi di động cũng không được…… Cậu đã đi đâu?” Trương Tình Tình nói chuyện còn không quên quan sát Đường Á, cô liếc mắt đã thấy Đường Á ăn mặc sạch sẽ, có xe lại cùng Quý đội trưởng nói chuyện, nhóm học sinh tuy rằng được cứu, nhưng mấy ngày nay trải qua cũng không được tốt lắm, đối với cô gái được nuông chiều từ bé như cô thì không còn tệ hơn.
Thời điểm mạt thế bùng nổ, trường học đem tất cả học sinh bị ngất do dính bụi xám vào bệnh viện, nhân viên trong trường lập tức giảm hơn một nửa. Cho nên 2-3 ngày sau tang thi xuất hiện, bọn cô vừa vặn có tiết học tại sân thể dục, cách cổng trường rất gần, bọn cô nhanh chóng chạy ra ngoài, nhưng sau đó không biết làm sao, có người chọn trở lại ký túc xá, có người lại đi nhà ga.
Không có ngoại lệ, bọn họ đều không trở về. Trương Tình Tình sợ hãi, gọi điện thoại về nhà không có người tiếp, lúc này lớp trưởng dẫn bọn họ đến một siêu thị nhỏ ít người ngoài trường học, đóng kín cửa thủy tinh, thả cửa cuốn bằng sắt, bọn cô tạm thời được an toàn, lúc này cô vẫn tin tưởng tất cả rất nhanh sẽ qua đi .
Siêu thị có rất nhiều đồ ăn nước uống, nhưng không có quần áo chăn bông, cũng không có WC, đừng nói là Trương Tình Tình cùng mấy nữ sinh, mười mấy cái nam sinh khác cũng chịu không nổi, có lẽ đây là những ngày khó khăn nhất từ khi bọn họ sinh ra. May mắn là bọn họ mới đợi ở siêu thị mười bảy ngày thì đã nghe bên ngoài có tiếng động cơ ô tô với tiếng súng, cẩn thận mở cửa liền thấy, quả nhiên là quân đội đến đây!
Bọn họ cao hứng phấn chấn chạy ra ngoài, suýt chút nữa bị binh lính coi là tang thi bắn chết, đây cũng là nguyên nhân bọn họ luôn ngoan ngoãn ở trong xe —- bị dọa sợ.