Mấy cô gái trong nhà hàng cứ xôn xao hết cả lên, người thì chỉnh sửa tóc tai, người thì lấy cả bộ trang điểm ra để soi soi ngắm ngắm...
Làm sao thế nhỉ??
Nó ngu ngơ suy nghĩ mà không hề biết rằng con người ngồi đối diện mình lại mỉm cười gian xảo khiến những cô nàng đang chải chuốt kia cũng ngưng lại, tim đập thình thịch.
" Cạch" Tiếng phục vụ mở cánh cửa nhà hàng.
Oa!!! Ánh sáng thật chói mắt a~~
Năm người kia bước vào, bỏ mặc những ánh mắt đầy ngưỡng mộ của đám nhân viên. Nó sững người, ai kia? Chẳng phải là hai con bạn thân của nó sao? Sao lại đến đây? Và 3 người kia đến đây làm gì? Nó thắc mắc.
- Xin chào mọi người! - Mai Anh điềm đạm lên tiếng, cười nhẹ. - Chúng tôi không đến muộn chứ?
- Ồ, tất nhiên là có rồi. Trễ 1 phút 12 giây.- Phong vừa nhìn đồng hồ,cười gian. - Đến trễ, luật cũ nhé! - Nói câu này xong, cả 3 người ( Nguyệt, Diệp, Mai Anh) đều tỏ ra thắc mắc
- Ok, chơi luôn. - Anh Nhi hứng khởi
- Nhưng trước đó chúng ta phải hoàn thành việc chính đã. - Hắn nhìn mọi người một lượt rồi cười gian làm nó lạnh hết sống lưng, cảm giác có điều gì đó ko ổn.
- Này, việc chính là việc gì vậy? - Nó hỏi
- Bạch Hi, bánh đâu? - phong quay ra hỏi
- Phục vụ! - BH ngoắc tay ra hiệu cho anh chàng phục vụ khá điển trai ra.
- Dạ! Mọi người cần gì ạ? - Anh chàng điển trai kia lịch sự hỏi
- Mang đồ ra nhé! Mọi người uống gì? - Nói xong anh quay ra hỏi mọi người.
- 1 chai rượu vang đỏ. - Phong
- Ừm, cho em cốc nước cam nhé! - Mai Anh nói
- Vậy nhé! Mang bánh ra, 1 chai rượu nho, 1 cốc nước cam. - BH trả lời anh phục vụ. Anh phục vụ sau khi nghe xong xin phép cáo lui.
- ủa, bánh gì vậy? - Nó hỏi
-------------------------------
Tg: xin lỗi vì ra hơi trễ và chương hơi ngắn nhé! Dạo này tui lười quá. Hôm nọ có bn nào giục ra chương mới vt đấy. Lần sau chắc tui phải sửa bệnh lười thui.