• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hội quán K&Q vào buổi xế chiều đã bắt đầu đông khách. Ban ngày thì chủ yếu là những người đến giao dịch làm ăn, ban đêm mới là thời điểm bắt đầu tụ họp vui chơi ca hát, đủ loại trò giải trí để thoả mãn đám con nhà giàu.


Nhân viên phục vụ tất bật tiếp khách từ sáng đến chiều, thậm chí chân còn không thể chạm đất quá lâu, mãi mới có được chút thời gian nghỉ ngơi quý báu. Bọn họ ngồi xoay quanh bàn tiếp tân, vừa cắn hạt dưa vừa buôn tin sốt dẻo mấy ngày nay.


Trưởng bộ phận quét dọn rất nhiệt tình, luôn tranh thủ làm người mở đầu: "Tôi nói các cô cậu nghe, tin tức đó không sai đâu! Cái cô Chu Anh bên bộ phận các cậu ấy, với cái vị kia chính là mối quan hệ đó! Bên trên còn nhắc nhở chúng ta phải để ý đến cô ấy nữa kia..."


"Tin vịt ở đâu ra thế? Tôi thấy cô ta cũng bình thường thôi mà, có gì đáng để vị kia nhắm trúng?" Nữ nhân viên trẻ tuổi xinh đẹp, được xem là hoa khôi của bộ phận phục vụ lên tiếng: "Chưa kể nhà người ta còn có một bà vợ giữ chồng khư khư, nếu là thật thì cô ta đã bị băm thành tám mảnh rồi! Các người cũng biết tiểu thư nhà họ Bạch hung hăng đến cỡ nào mà."


Nhân viên A phản bác: "Uầy, có hung hăng cỡ nào cũng chỉ là phụ nữ, bị ghẻ lạnh chỉ biết trút giận lên người khác chứ còn làm được gì? Cô ta không sợ làm quá sẽ bị chồng bỏ à?"


Nhân viên B lại có thắc mắc: "Thế đoạn clip kia giải thích thế nào? Cô Bạch sao lại giải vây giúp tình nhân của chồng mình?"


"Hừm... Tôi nghĩ vấn đề này có thể liên quan đến kẻ đã tuồn đoạn clip kia ra." Trưởng bộ phận quét dọn tự cho mình hợp lí nói.


"..."


Cứ như vậy anh câu này tôi câu kia, xì xào bàn tán đến quên cả trời đất, cho đến khi có người nào đó trong số bọn họ kêu lên: "Nhỏ tiếng nhỏ tiếng! Đương sự đến rồi kìa!!"


Cả đám nhất thời im bặt, nhìn theo hướng người kia chỉ. Nào ngờ bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ.


Ám Dạ Minh và Bạch Thụy Hoan đang sánh bước đi vào trong đại sảnh hội quán. Người đàn ông khẽ nghiêng đầu nói gì đó với cô gái, sau đó liền bị cô chân chính quăng cho một cái lườm, còn xoè tay ra trước mặt hắn, ý muốn đòi lại món đồ gì đó.


Tình cảnh xảy ra quá bất ngờ, quá trôi chảy, cứ như vốn dĩ đã phải như thế.


Rõ ràng hai vợ chồng này hữu danh vô thực, nổi tiếng bất hoà ai ai cũng biết! Thế nhưng hiện tại lại giống như một cặp tình nhân, em giận dỗi, anh vừa trêu chọc vừa dỗ ngọt, hài hoà đến mức khiến đám nhân viên có ảo giác mình đang bị thồn một đống cơm chó vào mặt.


Thời thế xoay chuyển rồi ư, sao mà nhanh dữ vậy??


Lúc bọn họ còn chưa kịp định thần lại, Ám Dạ Minh đã đến trước bàn lễ tân, gõ 'cộc cộc' hai tiếng cảnh báo.


"Chào cậu Ám!"


"Cậu Ám buổi chiều tốt lành!"


"...."


Đám nhân viên cuống quýt đứng dậy, hoàn toàn là dáng vẻ kính sợ.


Ám Dạ Minh im lặng quan sát bọn họ một hồi, tựa như đang chờ đợi, thấy không ai lên tiếng mới tiếp tục nói: "Các người thị lực kém hay bị mù? Sao không chào cô ấy?" Chất giọng trầm thấp tràn ngập vẻ không hài lòng.


Gặp quỷ rồi....


Từ trước đến nay, loài người khi cùng nhau làm việc chung trong một môi trường đều rất thích chia bầy xẻ phái.


Giống như hai chữ viết tắt K&Q của hội quán. Một phía cun cút theo "King", một phía theo "Queen" nịnh bợ các kiểu, thế lực hai bên tranh đấu ngầm đã thành thông lệ nhiều năm nay, đến cả người mới vào cũng sẽ được phổ cập những kiến thức này để liệu sự ứng phó.


Mà đám người hiện đang ở đây tám chuyện, vốn dĩ trước giờ luôn chỉ xem Ám Dạ Minh là chủ của bọn họ, hoàn toàn khinh bỉ cô vợ vừa đanh đá vừa thủ đoạn - Bạch Thụy Hoan của hắn ta. Giống hệt như chó nhà cậy chủ, theo sự ngầm cho phép của đương sự, từ trước đến nay vốn dĩ không hề để Bạch Thụy Hoan vào trong mắt.


Hôm nay thiếu gia lại chính thức ra mặt chỉnh đốn bọn họ, khiến bọn họ hoàn toàn chưa kịp chuẩn bị tâm lí.


Sau một hồi sửng sốt, vẫn là trưởng bộ phận lao công phản ứng nhanh nhẹn nhất: "Chào cô Bạch, hôm nay trông cô thật xinh đẹp!"


"Cô Bạch đến đây xem xét tình hình hội quán sao? Có cần tôi lấy sổ sách ra cho cô kiểm tra không?"


"Cô Bạch, chỗ chúng ta có thức uống mới rất được ưa chuộng, nếu cô muốn thử thì tôi..."


"..."


Một đống người vây quanh lại chào hỏi thân thiết khiến Bạch Thụy Hoan trở tay không kịp.


Cô nhìn sang Ám Dạ Minh, suy nghĩ xem rốt cuộc hắn ta có ý đồ gì... Đến khi nhìn thấy bóng dáng của Chu Anh lấp ló phía sau bức tường bên kia, liền tự nhủ không ngoài dự đoán.


Nam chính và nữ chính có hiểu lầm gì đó, nam chính tức giận nhưng không làm gì được, bèn đem nữ phụ ra làm đạo cụ khiến nữ chính ghen tuông. Đến lúc cô ấy không chịu nổi, tất nhiên sẽ có một màn đối chất đầy thương tâm và tràn ngập nước mắt:


Nữ chính khóc: "Rốt cuộc anh xem em là cái gì? Nếu anh đã có niềm vui mới, tại sao còn muốn chơi trò tình cảm với em?"


Nam chính đau lòng: "Đến bao giờ em mới chịu thừa nhận là mình vẫn còn yêu tôi? Chính em đã đẩy tôi ra xa, sao bây giờ lại tỏ vẻ ghen tuông thế này?"


"Đúng, là em hèn mọn! Biết rõ anh là người em không thể yêu nhất, thế mà vẫn cứ đâm đầu!"


Sau đó nam chính sẽ bất ngờ ôm nữ chính vào lòng, dùng giọng thâm tình nói: "Chu Anh, tôi có thể vì em mà không màng đến tất cả! Chỉ hi vọng em có thể dũng cảm thừa nhận tình cảm của chúng ta, cùng tôi đối mặt với những khó khăn trước mắt!"


...


Kết thúc tưởng tượng, Phùng Nghiên bị tình tiết được lấy ra từ trong tiểu thuyết làm cho thương cảm không thôi.


Cũng may nữ phụ lúc ấy không biết mình đã bị Ám Dạ Minh đem ra chơi đùa như dế, nếu không thì e rằng cô ta đã tức đến hộc máu!


Bạch Thụy Hoan lúc này đã thoát thai hoán cốt, hoàn toàn khác xưa. Nam chính đã muốn đóng kịch, thế thì cô cứ ngoan ngoãn phối hợp là được!


"Dạ Minh, anh đừng nghiêm khắc với bọn họ quá!" Cô dịu dàng kéo lấy khuỷu tay của Ám Dạ Minh, đôi mắt đẹp khẽ chớp động, nhìn một lượt đám nhân viên nói: "Mọi người ai làm việc nấy đi, đừng bận tâm đến tôi! À phải rồi, nhớ chuẩn bị thêm một phòng riêng, tôi và Dạ Minh đang có việc cần phải tâm sự."


Ám Dạ Minh đứng bên cạnh cô, từ đầu đến cuối vẫn lạnh lùng như pho tượng, đột nhiên nở một nụ cười hiếm thấy.


Bàn tay mềm mại kia hiện tại vẫn đang bám vào anh, trắng nõn như tuyết, đốt ngón tay hồng hào, móng tay trơn bóng đẹp mắt...


Chỉ hi vọng một điều, nếu cô đã thông minh quá thì tuyệt đối đừng bị thông minh hại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK