Đàm Tâm ngồi đối diện với Hạ Tử Du gật gật đầu thật mạnh……
Một tiếng trước, Đàm Tâm vội vã chạy vào phòng tìm Hạ Tử Du.
Lúc ấy Hạ Tử Du đang nói chuyện vui với hai con của mình, thấy dáng vẻ vội vội vàng vàng ấy của Đàm Tâm liền ngồi xuống sofa nói chuyện với Đàm Tâm.
Sau khi kéo Hạ Tử Du ngồi xuống Đàm Tâm kích động nói, "Tử Du, chị tìm được việc làm rồi. . . ."
Hạ Tử Du chơi mắt, có phần không thể tin hỏi, "Thật . . . .Thật ư?"
Làm sao có thể? Hiệu suất làm việc của Dịch Khiêm chưa bao giờ xảy ra sai sót gì cả. . . .
"Thật, là một công việc cực kỳ tốt luôn. Thật đấy."
Hạ Tử Du cười gượng hỏi lại, "Vậy, đó là công việc gì ạ?"
Đàm Tâm lập tức kể lại đầu đuôi sự việc với Hạ Tử Du, "Vào mấy hôm trước, lúc chị đang xem ti vi đột nhiên thì đọc được một thông báo, tin tức nói là nhãn hiệu nước hoa DX này sắp sửa tuyển người mẫu casting cho quảng cáo của họ, đối tượng tuyển là phụ nữ đã kết hôn, cat-xê cũng không tệ còn có cả cơ hội nổi tiếng chỉ trong một đêm. . . . . ."
Sau khi Hạ Tử Du nghe xong thì ngẩn người, "Chị đừng có nói với em là chị muốn đi đăng ký casting thi tuyển đấy nhé?"
Đàm Tâm lắc lắc đầu, "Không, sáng nay chị đã đi tham gia ứng tuyển rồi, bên đó thấy chị điều kiện không tệ, bảo là chị đã qua vòng phỏng vấn rồi."
Hạ Tử Du dè dặt hỏi, "Chị đừng nói là cái công ty DX đó chính là cái công ty sản xuất cái loại nước hoa tình thú kia nhé?"
Đàm Tâm gật đầu, "Đúng vậy, công ty DX chính là nhãn hiệu mới của quốc tế đấy, lần tham gia casting này chính là để quảng cáo cho loại sản phẩm nước hoa mà họ mới tung ra thị trường đấy!"
Sau khi Hạ Tử Du nghe xong thì ngây ra một lúc.
Đàm Tâm thấy ánh mắt ngơ ngác đó của Hạ Tử Du không hiểu hỏi, "Sao thế?"
Khó trách Đàm Tâm lại có thể đến công ty này phỏng vấn, anh bạn tổng giám đốc Đàm tài ba kia cho dù có bản lãnh nghịch thiên đi chăng nữa, nhưng cũng chắc là không nghĩ đến chị gái mình lại có thể nghĩ đến việc trở thành sao nổi tiếng. . . . . .
Hạ Tử Du giật mình nói, "Dạ, không có gì. . . .Chị đã thông qua vòng phỏng vấn của công ty đó rồi, sau đó là có thể tham gia vào quảng cáo của bọn họ luôn sao?"
Đàm Tâm hào hứng bừng bừng nói, "Dĩ nhiên không đơn giản như vậy, chị còn phải hợp tác với người cộng tác của chị, hai người một tổ, chỉ có đánh bại 29 tổ còn lại thì chị mới có cơ hội đóng quảng cáo này. . . . . ."
Hạ Tử Du nghi hoặc, "Cộng tác?"
"Đúng vậy, lúc phỏng vấn cũng là hai người một tổ, nhóm nào thành công cuối cùng cũng chính là hai người chính thức đóng quảng cáo."
Hạ Tử Du tò mò hỏi, "Vậy người cộng tác kia của chị là ai?"
Đàm Tâm trả lời như chuyện đương nhiên, "Là em chứ ai!"
Cả người Hạ Tử Du run lên, xấu hổ cười nói, "Ấy, chị Tâm, chị đang đùa với em đó à?"
Đàm Tâm nghiêm túc nói, “Chị không hề đùa với em, sáng nay chị đã đến đó phỏng vấn rồi. . . .Người phỏng vấn vừa nhìn thấy ảnh chị và của em, lập tức nói luôn hai vòng tiếp theo chúng ta qua luôn rồi."
Sắc mặt của Hạ Tử Du biến thành trắng bệch, "Trời ạ, buổi sáng chị mang ảnh của e đi phỏng vấn à?"
Đàm Tâm thấy áy náy, ngượng ngùng cười nói, "Hôm đó xem xong thông báo trên TV, chị liền nghĩ trong bụng hay là dùng điện thoại đăng ký một lần thử xem sao. bởi vì bên đó nói là quay chụp phải có hai người hợp thành một tổ, cho nên phải có cả người hợp tác nữa, chị lúc ấy không nghĩ đến việc có thể sẽ qua được vòng phỏng vấn này vì thế chỉ tùy tiện đăng ký cả tên em vào luôn. . . .Chị cũng đâu có không ngờ là, ngày hôm qua công ty DX thông báo cho chúng ta sáng nay đến phỏng vấn, chị sợ bị lừa cho nên không nói rõ ràng cho em biết. . . . .Chị đến công ty DX nhìn thấy những người phụ nữ đã kết hôn kia mới tin rằng tất cả đều là thật, sau đó chị liền cầm luôn cả hình của em đi phỏng vấn. . . ."
. . . . . .
Một tiếng sau trở lại thời điểm lúc cả hai ở trong phòng.
Hạ Tử Du kinh hoàng nói, "Chị Tâm, nếu chị muốn cả em cùng đi cạnh tranh để đóng quảng cáo cho hãng nước hoa này với chị vậy chị hãy giết em đi thì hơn, bằng không em cũng chẳng còn đường sống nào với Dịch Khiêm đâu. . . . . ."
Tính của bạn tổng giám đốc Đàm đó ai cũng đều biết rõ, ngang ngược, lòng dạ hẹp hòi, lại còn ưa thích ghen tuông. . . . .
Nếu đi quay quảng cáo, tổng giám đốc Đàm nhất định sẽ bóp chết cái sự vọng động của cô.
Phải biết, trước kia cô đi ra ngoài với anh, hình như cũng chẳng có người đàn ông nào dám nhìn cô vài lần cả. . . .
Nguyên nhân rất đơn giản, mỗi một lần cô ra ngoài với bạn tổng giám đốc Đàm đại nhân, Đàm đại nhân sẽ không hề lưới biếng một giây phút nào để ôm chặt lấy cô biểu thị sự sở hữu, nếu là xuất hiện trong một vài trường hợp quan trọng cần thiết, đụng phải mấy tên đàn ông tỏ vẻ thèm muốn cô, anh sẽ rất rõ ràng mà để kẻ đó biết là anh đang rất không vui.
Vì vậy có thể chứng minh trong đáy lòng của Đàm đại nhân kia cô là của anh, cô chỉ có thể để cho một mình anh thưởng thức, cho nên, cô tuyệt đối không thể đi quay quảng cáo.
Đàm Tâm dường như cũng biết được sự lo lắng của Hạ Tử Du, cười hì hì nói, "Yên tâm, yên tâm, tính tình của Dịch Khiêm như thế nào chị biết rất rõ, chị đã suy nghĩ kỹ càng hộ em rồi. . . ."
"Hả, chị nói em nghe thử."
"Chị đã hỏi người phỏng vấn, trong ba mươi tổ cạnh tranh cuối cùng sẽ có một tổ thể hiện tốt nhất, xem ra quá trình cũng không quá mức phức tạp, chính là đầu tiên hai ngày nữa bên công ty DX sẽ đưa chúng ta đến chụp thử một buổi quảng cáo nước hoa không chính thức, công ty sẽ căn cứ vào điểm số về khả năng diễn xuất trước ống kính của chúng ta, kỹ thuật biểu diến từ 30 tô chọn ra một tổ mạnh nhất. . . . . . Vì vậy, cho dù nhóm chúng ta có đoạt giải nhất đi chăng nữa, em chỉ cần xuất hiện hai lần trong buổi casting và chính thức là đủ rổi! !"
"Chị Tâm, em. . . . . ."
Đàm Tâm lắc lắc tay Hạ Tử Du, khẩn cầu đáng thương, "Tử Du, chị đã 32 tuổi rồi, trong cuộc sống của chị vẫn luôn luôn không có gi, chẳng có công trạng gì cả, mặc dù ba mẹ không ngại chị mà chịu nuôi chị, nhưng mà chị không muốn cứ suốt ngày ở nhà làm sâu gạo. . . . .Chị muốn để cho mọi người biết, thật ra thì chị cũng không có kém đến thế đâu."
Hạ Tử Du ra vẻ đã bị làm khó, "Nhưng mà Dịch Khiêm sẽ không đồng ý đâu. . . ."
"Em không cần phải để Dịch Khiêm biêt chuyện này! Chị biết rằng lúc em đi ra ngoài em đều phải xin phép Dịch Khiêm và lúc nào vệ sĩ cũng đi theo, nhưng mà chị đã nghĩ ra cách để cắt đuôi mấy người vệ sĩ này, chị đảm bảo sẽ không có vấn đề gì đâu. . . . . ."
Hạ Tử Du vẫn do dự.
Đàm Tâm tiếp tục nói, "Thật ra thì chuyện quay quảng cáo cũng chẳng phải là chuyện ám muội gì, ngoại trừ chúng ta ra, còn có rất nhiều phụ nữ có chồng trong giới xã hội thượng lưu cũng tham gia. . . .Trong mắt của chị nếu như chúng ta có thể trở thành tổ có biểu hiện nổi trội nhất trong 30 nhóm đó, chị tin rằng thể diện của Dịch Khiêm cũng sẽ nở mày nở mặt mà thôi. . . . ."
Thật ra thì về phía Đàm Dịch Khiêm không phải là chuyện mà Tử Du băn khoăn nhất, dù sao chồng yêu của cô rất dễ dỗ, điều mà cô băn khoăn nhất chính là Quý Kình Phàm và Đàm Tâm. . . . . .
Cô biết chỉ cần cô đồng ý với Đàm Tâm đi tham gia vào lần cạnh tranh quay quảng cáo này, thì nhất định Đàm Tâm sẽ bỏ luôn ý định đến London cùng với Quý Kình Phàm. . . . . .
Hạ Tử Du hỏi thử, "Chị Tâm, chị đã bảo là chị sẽ xem xét chuyện đến London với Quý Kình Phàm cơ mà, bây giờ chị quyết định tham gia cạnh tranh vào quảng cáo này, chị đã quyết định không đi London cùng với Quý Kình Phàm nữa à?"
Đàm Tâm thành thật trả lời, "Không, chị vẫn luôn suy nghĩ rất thận trọng vấn đề này, nhưng mà khi chị nhìn thấy thông báo tuyển người cho quảng cáo nước hoa lần này chị đã có quyết định. . . . . ."
Hạ Tử Du hỏi, "Như thế nào?"
Đàm Tâm chậm rãi nói ra, "Nếu như lần này chúng ta thể hiện xuất sắc, tất nhiên chị sẽ vì cái quảng cáo này mà ‘một đêm thành danh’, đến lúc đó cơ hội làm việc sẽ có rất nhiều, vậy nên chị sẽ không chút do dự nào mà ở lại Los Angeles, nhưng nếu như chuyện quảng cáo này không thành, chị sẽ đến London với Quý Kình Phàm. Em đừng khuyên chị, chị biết em sẽ nói rằng quyết định của chị thật rất qua loa. . . . . . Nói thật, Quý Kình Phàm đối với chị mà nói vẫn chỉ là một người gần như xa lạ mà thôi, chị có thể thử làm bạn với anh ta, nhưng chưa bao giờ chị nghĩ đến có một ngày chị và anh ta sẽ phát triển thành một mối quan hệ khác, không phải nguyên nhân do anh ấy, là do bản thân chị, chị thật sự rất sợ phải đối mặt với chuyện tình cảm lần nữa, lần này chị suy nghĩ quyết định đến London, là bởi vì sâu trong nội tâm của chị vẫn chưa bao giờ buông tay với ước mơ về tình yêu, chị cũng rất muốn có một người đưa chị ra khỏi đó, dẫn dắt chị trải qua một cuộc sống khác biệt. . . . . ."
Hiểu được tâm tình lúc này của Đàm Tâm, Hạ Tử Du gật đầu, "Được rồi, chị Tâm, nếu như đây là quyết định của chị, em sẽ không can thiệp nữa."
Đàm Tâm khẽ mỉm cười, "Cho nên, em nhất định phải dốc hết sức đến giúp chị trong lần cạnh tranh quay quảng cáo này, cho dù em có mong chị đi London, nhưng mà chị còn phải dựa vào ý trời."
"Em biết rồi."
"Cám ơn em."
Hạ Tử Du lại hỏi, "Vậy Quý Kình Phàm có biết chị tham gia vào buổi tuyển người quay quảng cáo này không?"
Đàm Tâm bình tĩnh trả lời, "Anh ta không biết, nhưng chị đã nói với anh ta trước khi anh ta quay về London làm việc sẽ cho anh ta một đáp án."
---------
Cho dù muốn giúp Quý Kình Phàm một tay, nhưng chuyện tình cảm đúng là chỉ có thể để người trong cuộc quyết định mà thôi, cho nên Hạ Tử Du tin rằng dù Quý Kình Phàm có biết rõ quyết định của Đàm Tâm những sẽ vẫn tôn trọng quyết định ấy.
Bởi vì đã đồng ý với Đàm Tâm, vì vậy trước hôm đi thử vai quảng cáo, Hạ Tử Du lại bắt đầu nịnh hót lấy lòng ông xã thân yêu có mục đích. . . .
Trên giường lớn, Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du vừa mới tắm xong, lúc này đang thân thiết vành tai chạm tóc mai.
Hạ Tử Du dựa vào ngực Đàm Dịch Khiêm, ngọt ngào lên tiếng gọi, "Ông xã. . . . ."
"Ừm. . . ." Đàm Dịch Khiêm nhắm hai mắt nhưng hai tay lại không hề ngoan ngoãn vuốt ve bộ ngực của Hạ Tử Du, chỉ là ngại dì cả của vợ vẫn chưa hết, Đàm Dịch Khiêm cũng chỉ có thể vuốt ve bộ ngực cho đỡ thèm.
"Ngày mai em định đi Spa với chị Tâm. . . ."
Giọng nói đầy truyền cảm khàn khàn của Đàm Dịch Khiêm vang lên, "Bà xã anh đã đủ đẹp rồi, không cần phải đi làm mấy thứ đó."
Hạ Tử Du vừa quyến rũ dùng ngón tay chọc chọc vào ngực Đàm Dịch Khiêm vừa mềm mại nói: "Không đâu, cho dù người phụ nữ sinh ra có đẹp sẵn rồi nhưng mà sau này vẫn phải dựa vào chăm sóc tỉ mỉ mà, hơn nữa em phát hiện ra rằng sau khi sinh hai con xong da dẻ em chảy xệ đi rất nhiều . . . ."
Đàm Dịch Khiêm mở mắt ra, cẩn thận quan sát vợ yêu, sau đó khẽ hôn nhẹ lên môi vợ nói, "Bà xã, anh đảm bảo cơ thể em vẫn như trước kia."
"Anh chỉ đang dỗ dành em thôi chứ gì. . . . Tóm lại, em nhất định phải đi Spa, em phải phải đi. . . . Bây giờ nếp nhăn chưa chắc đã nhìn ra, nhưng mà đợi đến lúc anh bước vào tuổi trung niên xem, chênh lệch giữa chúng ta sẽ cực kỳ rõ ràng, anh biết là người phụ nữ bao giờ cũng già nhanh hơn đàn ông, em không muốn lúc em bước vào tuổi trung niên rồi anh lại chạy theo người phụ nữ khác. . . . ."
Đàm Dịch Khiêm nhếch môi cười, "Hóa ra em đang lo lắng cho tương lai về sau!"
Hạ Tử Du bĩu môi nói, "Cho nên anh không thể ngăn cản em được, em nhất định phải đi, hơn nữa sau này cũng có thế sẽ thường đi."
"Xem ra anh phải đầu tư vào một cái Spa, chuyên chỉ để dành phục vụ cho bà xã anh thôi."
"Anh có tiền em không ngại. . . . Nhưng trong khi chờ đợi cái Spa đó được xây đựng, em không thể để tuổi xuân của em trễ nải được."
Đàm Dịch Khiêm nhìn cô vợ nhỏ của xác thực gần đây cô cũng không gây loạn gì, lại còn mua nước hoa lấy lòng anh, cho nên Đàm Dịch Khiêm hào phóng một cách hiếm thấy, "Cũng chỉ là đi Spa thôi, chỉ cần em nghe lời ông xã sẽ đồng ý với em!"
Hạ Tử Du nghe nói thế lập tức vui vẻ, gật đầu như gà mổ thóc, "Em đảm bảo em sẽ nghe lời, cũng sẽ để vệ sĩ đi theo."
"Ngoan."
Hôm sau, thừa dịp Đàm Dịch Khiêm đang cùng Quý Kình Phàm xử lý công việc của Đại sứ quán trong phòng bằng thư điện tử, hai người Hạ Tử Du và Đàm Tâm liền lợi dụng việc đi Spa để thực hiện mục đích đến tòa nhà của công ty DX.
Ý tưởng đi Spa là do Đàm Tâm nghĩ ra. . . . . .
Nghĩ xem, trong Spa chỉ tiếp khách nữ mà thôi, mấy người vệ sĩ sẽ phải ở bên ngoài chờ bọn họ.
Họ cần phải làm chọn dịch vụ Spa lâu nhất, sau đó sẽ chuồn ra bằng cửa sau của nơi này, sẽ trở về trước khi thời gian làm Spa đóng cửa như thế thì sẽ lừa được mấy người vệ sĩ này.
Có lẽ là những người vệ sĩ kia nghĩ rằng họ đến Spa là không có mục đích mờ ám nào, cho nên kế hoạch của bọn họ tiến triển thuận lợi, hai người đã đến được công ty DX một cách nhanh chóng.
Tất cả đều đúng như Đàm Tâm nói, cạch tranh rất kịch liệt, lúc bọn họ đến 29 tổ khác cũng đã đến, trong đó xác thực có rất nhiều phụ nữ trong giới xã hội thượng lưu.
Bởi vì lần quay thử quảng cáo này chỉ có hai phút, xếp trước tổ của Đàm Tâm và Hạ Tử Du luân phiên chỉ có vài tổ, cho nên bọn họ cũng sắp đến lượt quay thử.
Sau khi vào phòng chụp ảnh, bọn họ làm theo sự chỉ dẫn của nhiếp ảnh gia diễn xong động tác vào lời thoại của quảng cáo, thì một người phụ nữ trung niên tự xưng là tổng giám nghệ thuật của DX đến nói chuyện lần lượt với hai người.
Tổng giám nghệ thuật Nina đầu tiên nói chuyện riêng với Đàm Tâm vài phút xong sau đó nói với Hạ Tử Du.
Hạ Tử Du hơi căng thẳng, thật may là Đàm Tâm cách xa cô một khoảng giơ tay lên làm một tư thế cổ vũ cô.
Đầu tiên Nina đặt câu hỏi, "Bà Đàm, tại sao bà lại đến tham gia vào lần quay thử quảng cáo này?"
Vì Hạ Tử Du phối hợp Đàm Tâm cô nói ra đáp án đã chuẩn bị từ trước, "Tôi nghĩ phụ nữ đã kết hôn không phải chỉ có thể ở nhà quản lý mọi chuyện chăm sóc con cái, tôi muốn thông qua lần quảng cáo này để cho mọi người và cả chồng tôi biết được sự thu hút của tôi."
Nina mỉm cười nói, "Chồng cô là chủ tịch của tập đoàn Đàm thị danh tiếng lẫy lừng, nghe nói tình cảm của hai người vô cùng mặn nồng ân ái."
Hạ Tử Du lập tức căng thẳng, "Tổng giám Nina, tôi đến tham gia quảng cáo lần này chồng tôi vẫn không biết, hy vọng mọi người có thể giữ kín bị mật này hộ tôi."
Nina hiểu gật đầu, "Xin hãy yên tâm, lần tuyển những phụ nữ đã kết hôn đến tham gia quảng cáo này là chúng tôi muốn để mọi người cảm nhận được phụ nữ kết hôn có sự đan xen của hương vị thanh xuân cùng sự thành thục, chúng tôi dùng cái này để thu hút mọi phụ nữ cùng độ tuổi, nếu để cho chồng của họ biết chuyện vợ của họ đến đây quay quảng cáo mà thất bại trước vợ của người khác, điều đó với rất nhiều ông chồng là một sự mất mặt, cho nên chúng tôi sẽ bảo đảm bí mật cho tất cả mọi người. . . . . ."
"Cám ơn."
Chuyện này nếu để cho Đàm Dịch Khiêm biết, vậy tuyệt đối sẽ không vui vẻ gì mà chỉ có kinh hãi thôi!
Ngay sau đó Nina lại hỏi, "Bởi vì sản phẩm nước hoa mới ra của chúng tôi là đúng DX-2, cho nên chúng tôi muốn hỏi cô về một vài vấn đề riêng tư."
DX-2? Tại sao mà cái tên lại nghe quen thế nhỉ?
A, đúng rồi, cái loại trước mà cô mua hình như là DX-1 thì phải, còn cái này là DX-2 à . . . . .
"Trời ạ. . . . . ." Hạ Tử Du lập tức liền bịt mồm.
Nina hỏi, "Bà Đàm, bà có sao không?"
Hạ Tử Du xấu hổ nói ra, "Cái loại DX-2 này không phải là có cùng tác dụng với cái loại DX-1 kia đấy chứ?"
Nina cười gật đầu, "Đúng vậy, lượng tiêu thụ của DX-1 rất tốt, nghe nói bà Đàm trước đó cũng có mua một ít tại quầy kinh doanh của chúng tôi, chúng tôi tin rằng công hiệu của DX-1 bà Đàm rất rõ. . . . .Bởi vì lượng tiêu thụ rất tốt, phiên bản DX-2 chúng tôi mới cập nhật lần này sản phẩm so với lần trước được nâng cao lên rất nhiều, chúng tôi cũng tin chắc rằng sẽ mang lại cảm nhận tuyệt vời hơn cho các cặp vợ chồng. . . . Nếu bà Đàm không chê, chờ sau khi DX•2 đưa ra thị trường chúng tôi sẽ gửi tặng cho bà một ít."
Giây phút này, Hạ Tử Du đột nhiên cảm thấy quyết định đi mua nước hoa lần trước để ‘ăn’ sạch Đàm Dịch Khiêm là quyết định sai lầm nhất của cô. . . . . .
Tại sao ông trời lại có thể thiên vị Đàm Dịch Khiêm như thế chứ, luôn là anh xử lý cô sạch bách, cô muốn hòa với anh một ván thế mà lại bị trừng phạt lần nữa!
Vì Đàm Tâm, Hạ Tử Du nhắm mắt gật đầu, "Được. . . . Được rồi!" Cô còn lâu mới cần mấy cái thứ nước hoa này, cái loại DX-1 kia đã khiến cho cô bị ăn đủ rồi.
"Bà Đàm, bây giờ tôi sẽ bắt đầu hỏi một số vấn đề khá riêng tư."
"À, được."
"Xin hỏi lúc bà dùng DX-1 có cảm nhận như thế nào?"
Hạ Tử Du bóp mạnh đùi mình một cái, nhắc nhở mình vì Đàm Tâm phải giữ vững bình tĩnh, cho nên cô thành thật trả lời, "Rất thoải mái, rất tốt đẹp."
Nina nhẹ giọng nói, "Xin thứ cho tôi được hỏi cụ thể hơn chút nữa. . . . Xin hỏi lúc tổng giám đốc Đàm ngửi thấy mùi hương này trên người bà thì có biểu hiện gì khác biệt so với bình thường?"
Hạ Tử Du ngập ngừng một lúc, "Cái đó. . . ."
Trời ơi, tại sao lại hỏi cái vấn đề nhạy cảm như thế chứ, mình biết đường nào mà trả lời đây?
"Vậy tôi đổi sang cách khác hỏi cô nhé, cô có thể nói thẳng cho tôi biết một ngày tổng giám đốc Đàm dùng bao nhiêu thời gian để gia tăng tình cảm vợ chồng không, sau khi cô dùng nước hoa thì thời gian đó có được kéo dài không?"
Đây thật sự dễ trả lời hơn nhiều, nhưng mà thật ra thì đối với Hạ Tử Du mặt mũi đã hồng rực cả lên chỉ hận không thể đào được một cái hố mà chui xuống, cúi đầu xuống cô chỉ có thể cất lên giọng lí nhí như muỗi kêu của mình, "Trước kia bình thường chỉ có hai ba tiếng một ngày mà thôi. . . . .À, cũng không hẳn thế. . . ." Có nhiều lúc trong một ngày anh lại có mấy lần liền, cô cũng không thể nào tính chuẩn xác được, cho nên chỉ có thể nói theo kiểu an toàn, "À, một ngày bình thường đều là bốn năm tiếng, sau đó có khi dùng cả đêm."
Trời ơi, sao mình lại có thể thẳng thắn trả lời cái vấn đề đáng xấu hổ như thế chứ. . . . . .
Ngay sau đó Nina lại hỏi thêm mấy vấn đề nữa, phần lớn cũng có thể nói là có liên quan đến nước hoa, nhưng rất nhiều vấn đề cũng rất riêng tư. . . . . .
. . . . . .
Sau khi nói xong, Hạ Tử Du hít một hơi thật sâu đi đến bên cạnh Đàm Tâm.
Đàm Tâm cười nói, "Xem ra em rất căng thẳng nhỉ, chị toàn nói về những vấn đề đơn giản mà."
Hạ Tử Du xấu hổ, "Đơn giản?" Mình lại chẳng thấy nó đơn giản chút nào. . . . . .
"Đúng vậy mà, toàn là những vẫn đề về loại nước hoa DX-1 đó mà, hai chúng ta đều dùng mà, thành thật trả lời là được. . . . ."
"Vậy. . . . Chị Tâm, tất cả những câu hỏi của Nina chị đều trả lời cả à?"
"Dĩ nhiên, chị dùng thân phận phụ nữ đã có chồng đến để cạnh tranh, đương nhiên là chị không thể để Nina biết việc hợp đồng hôn nhân của chị và Quý Kình Phàm, cho nên lúc Nina hỏi chị đã từng dùng sản phẩm của bọn họ chưa, chị kể cho cô ta chuyện Quý Kình Phàm hóa thành sói vì mùi nước hoa trên người chị cho cô ta không sót một chữ nào cả, dĩ nhiên, chị cũng đâu có ngu gì mà kể kết quả chuyện không thành. . . . . ."
Hạ Tử Du nghe Đàm Tâm nói như vậy lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Nghĩ đến chuyện tất cả các câu hỏi mà Nina hỏi họ đều như nhau, vậy thì cô cũng không có gì đáng lo cả, huống chi Nina nói là sẽ giữ bí mật.
Trên đường quay về Spa, Đàm Tâm tò mò hỏi Hạ Tử Du, "Đúng rồi, Nina đã hỏi em những gì thế?"
Hạ Tử Du trả lời, "Câu khỏi cũng không khác gì với chị cho lắm. . . .Chẳng qua em hơi tò mò, tại sao quay quảng cáo cho nước hoa mà phải cần đến hai nữ vậy?"
"Bởi vì quảng cáo là câu chuyện về hai người phụ nữ bị chồng lạnh nhạt, một người sau khi sử dụng nước hoa khiến ông xã có thể quay lại, một người không sử dụng nước hoa vẫn tiếp rục sống trong bi kịch, dùng hai cái này để so sánh. . . .Nếu như là một nam một nữ quay quảng cáo thì đó lại càng là chuyện không thể nào, nếu như thế đương nhiên là sẽ bị chính phủ Mỹ kiểm duyệt . . . . . ."
Hạ Tử Du gật đầu cười.
. . . . . .
Hạ Tử Du và Đàm Tâm sau khi đi khỏi, tổng giám nghệ thuật Nina của DX lập tức gọi một cuộc điện cho một nhà truyền thông nổi tiếng của Mỹ kể lại một lượt cuộc phỏng vấn mới vừa rồi.
Vì vậy, nửa tiếng sau, rất nhiều điện thoại từ các hãng truyền thông nổi tiếng gọi đến tập đoàn Đàm thị.
Nhận được điện thoại là thư ký của Đàm Dịch Khiêm, nhưng bởi vì Đàm Dịch Khiêm đang họp, thư ký không thể làm gì khác hơn đành đối phó qua loa.
Thế nhưng, điện thoại gọi đến càng ngày càng nhiều, cuối cùng thì thư ký cũng không đối phó nổi nữa. . . .
Vì vậy, hội nghị vừa mới kết thúc, thư ký liền chạy đến bên cạnh Đàm Dịch Khiêm, gấp gáp nói, "Tổng giám đốc! !"
Đàm Dịch Khiêm hơi nới lỏng cái cà vạt trên cổ, thấy thư ký mặt mũi gấp gáp liền hỏi, "Chuyện gì?"
"Nhóm phóng viên mấy hãng truyền thông lớn của Mỹ như ‘Washington Post’, ‘Time Warner’, ‘Newyork thời báo’ lần lượt gọi điện tới nói là. . . . . ." Thư ký do dự một lúc.
Lông mày Đàm Dịch Khiêm hơi nhíu chặt, "Có chuyện gì mà cô không dám nói?"
Thư ký không phải là không dám nói mà là đỏ mặt ngượng ngùng nói, nhưng vì sợ sự nghiêm túc của Đàm Dịch Khiêm, thư ký chỉ đành nhắm mắt nhỏ giọng nói, "Họ nói là rất hi vọng tổng giám đốc có thể cho họ một cái hẹn để phỏng vấn ông, nội dung là về cuộc sống hôn nhân giữa ông và bà tổng giám đốc. . . ."