• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vương Chiêu Nghi ngày ngày mang cái bụng mình ra ngoài khoe khoang , nhiêu phi tần cũng chẳng mấy thiện cảm với cô ta.

Trừ những phi tần biết nịnh nọt giờ mới chú ý đến và bám lấy cô ta.
Vương Chiêu Nghi cảm nhận được mùi vị của kẻ đắc thắng vừa cùng đám phi tần nịnh hót đến Hoa Viên , liền kiêu ngạo nói với mấy vị phi tần kia.
" Hoàng Hậu được sủng ái mấy năm nay mà lại không có thêm tin vui nào , bổn cung chỉ mới được sủng có một đêm liền đã có ! "
Tưởng Tài Nhân bây giờ chỉ có ý nịnh hót Vương Chiêu Nghi liền xem mọi lời cô ta là đúng.
" Hoàng Hậu bây giờ tuổi đã ngoài 30 , có thất sủng cũng là chuyện dễ hiểu.

Bây giờ là thời của tỷ ! "
Hân Thường Tại liền hùa theo câu nói đó.
" Phải đó phải đó , bọn muội sau này nhờ hết vào tỷ.

"
Tai Vách Mạch Dừng , chuyện này đã lan đến Phụng An Cung và Cát Khuê Cung.

Thịnh Long Đế và Tô Hoàng Hậu đã ngoài 30.

Dẫu vậy Thịnh Long Đế cơ thể tráng kiệt , nhưng Tô Hoàng Hậu độ tuổi này sinh con được cho là không phù hợp.

Vốn sức khỏe của Tô Hoàng Hậu cũng đỡ yếu đi một chút do sinh Diễm Hạnh.

Tô Hoàng Hậu tính tình ôn hòa nên không muốn làm lớn chuyện.

Nhưng Diễm Hạnh không phải người như vậy , đụng tới ai những lại đụng tới mẫu hậu cô thì không xong với cô rồi.
Diễm Hạnh một mạch đi đến Phù Uyên Cung , Tưởng Tài Nhân và Hân Thường Tại ở cùng cung với Vương Chiêu Nghi nên hai người bọn họ cũng ở đó.
Diễm Hạnh khí thế ngút ngàn dẫn người đi cùng , nói là ăn mặc giản đơn nhưng cung bọn họ bày trí xa hoa lộng lẫy đến rối cả mắt.

Cung nữ phía ngoài thấy khí thế như vậy liền vội thông báo.
" Vậy cho Thất Công Chúa vào đi ! "
Vương Chiêu Nghi cho mời Diễm Hạnh vào , cô ngồi trên ghế ngắm kĩ từng chi tiết trong cung Phù Uyên.

Vàng bạc châu báu có gì đều được bày trí hết.

Vừa xa hoa lại rối mắt vô cùng , cô thầm nghĩ vẫn không bày trí tinh tế như Thi Hòa Cung của An Chiêu Nghi.
Trước là Tứ Công Chúa được gả đi , Thịnh Long Đế sắc phong An Tần là An Chiêu Nghi.

Cách bày trí trong Thi Hòa Cung vừa tinh tế lại dễ nhìn vô cùng.

Chưa thấy phi tần nào ra vẻ hống hách như Vương Chiêu Nghi đây.
Tưởng Tài Nhân vội hỏi Diễm Hạnh.
" Cho hỏi Thất Công Chúa tới đây là có chuyện gì ? Sao lại không báo với chúng thần thiếp một câu lại hừng hực khí thế xông vào ? "
" Bổn Công Chúa đến thăm Vương Chiêu Nghi , mà ta lại phải cho người đến báo với Tưởng Tài Nhân sao ? Há chẳng phải nhất cử nhất động đều nói với cô ? "
" Thiếp...thiếp không có ý đó , công chúa nghĩ nhiều rồi.

"
" Vương Chiêu Nghi độ này có vài cơn gió thổi đến.

Chẳng rõ từ đâu thổi thẳng đến tai của ta đến ớn cả người.

Dẫu là mùa hạ mà cơn gió đó quả là lạnh ! "
" Thần thiếp ít khi ra ngoài cũng không rõ ! Xin công chúa có chuyện gì hãy nói thẳng không cần vòng vo ! "
" Khí phách này cũng tốt lắm ! Ta nghe nói Vương Chiêu Nghi so sánh mẫu hậu ta sủng ái mấy năm lại không có hỷ.


Tưởng Tài Nhân thì lại nói mẫu hậu ta lớn tuổi thất sủng...Hân Thường Tại cũng hùa theo ! "
" Chuyện này..."
" Tội này...quy vào dĩ hạ phạm thượng ! "
Hân Thường Tại lắp bắp.

" Công chúa...người...."
" Để phụ hoàng biết được chuyện này e là sẽ lớn chuyện đó ! Hai người đều bị thất sủng không cố sinh cho phụ hoàng thêm nhiều hài tử hay làm phụ hoàng vui.

Lại ở đây nói lời thị phi ! "
" Chỉ là nói đùa thôi mà ! Là nói đùa ! "
" Vậy sao ? Mẫu hậu ta tính tình hiền lành nên để các người tùy ý nói gì cũng được có đúng không ? Nguyệt Cầm ! "
" Có nô tỳ ! "
" Giờ này phụ hoàng cũng đang nghỉ ngơi đúng chứ ? Tin này chắc phụ hoàng cũng chưa biết được , đến bẩm báo đi ! "
" Dạ ! "
Nguyệt Cầm không nói nhiều vội rời đi , Tô Hoàng Hậu không hề xử phạt hay làm chuyện quá đáng với bọn họ , nhưng sau lưng đám phi tần này lại dị nghị đủ điều.
Diễm Hạnh chính là muốn dẹp loạn đám phi tần này , giết gà dọa khỉ !
Chuyện đã truyền đến cửa Long Tâm Điện , Thịnh Long Đế nói Nguyệt Cầm.
" Về bẩm báo lại với Hạnh nhi , nói là đúng theo cung quy xử phạt.

Triệu Bảo ! đợi công chúa xử phạt xong ngươi đến thông báo cấm túc họ 3 tháng , chép 1000 lần Nữ Tắc.

"
" Dạ ! "

Tại Phù Uyên Cung , Nguyệt Cầm trở về thông báo nói thầm vào tai Diễm Hạnh.

Diễm Hạnh mỉm cười gật đầu.
" Tội dĩ hạ phạm thượng...theo đúng cung quy sẽ bị phạt vả miệng 30 cái...nhưng bổn công chúa không muốn làm khó hai vị ! Dương Ca ! "
" Có nô tì ! "
" Vả miệng Tưởng Tài Nhân và Hân Thường Tại mỗi người 10 cái ! "
Hai người họ quay sang cầu cứu Vương Chiêu Nghi , cô ta vội chạy đến chỗ cô.
" Thất Công Chúa ! coi như người nể mặt thần thiếp mà tha cho hai người họ ! "
" Vương Chiêu Nghi nói vậy là làm khó ta rồi , cung quy mà nhiều đời để lại.

Bây giờ nói tha là tha...cũng có chút khiên cưỡng.

"
" Người ! "
" Mà đây ta cũng nói cho 2 vị rõ , Phụ hoàng và Mẫu Hậu ta nhất thể đồng tâm.

Hai người dị nghị mẫu hậu cũng là đang dị nghị phụ hoàng ! Dương Ca vả miệng ! "
Dương Ca vả miệng hai người mạnh tới mức hai tay cũng có chút tê , Diễm Hạnh quay sang phía Nguyệt Cầm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK