- Là tôi cô ấy sao rồi - Tề Ngạo Thần sốt sắng chạy đến
Bác sĩ lau mồ hôi đáy mắt cụp xuống tỏ vẻ thất vọng
- Muốn giữ đứa bé hay người
Bác sĩ nói một câu như lấy dao đâm vào tim không chỉ một người mà là hai người
- Sao cơ mẹ nó ông nói cái gì vậy - Hắn kích động lấy tay đang cuộn lại đầy gân tay nắm cổ áo bác sĩ nghiến từng chữ nói
Từ lúc bác sĩ nói vậy Hàn Yêu Hy như đã chết vậy là con của chị và anh ấy mất rồi sao là vì mình sao
- Anh hãy bình tĩnh lại..do tác động quá lớn nên không thể giữ hai người chỉ được giữ một người anh muốn giữ ai - Tề Ngạo Thần nghe được thân hình cao lớn đổ ập xuống ghế mắt trầm luân một hồi lại mở miệng nói
- Giữ người hãy giữ người - Đầu hắn như nổ tung hiện giờ
Bác sĩ nhẹ gật đầu mang khẩu trang đi vào phòng tiếp tục mổ, cánh cửa đóng lại như đóng đi nguồn sống của Hàn Yêu Hy
Không khí trầm lặng ngưng đọng lại lần nữa lặp lại, Tề Ngạo Thần đứng lên đi tới bên Hàn Yêu Hy lấy tay nhấc cằm cô lên
- Tôi nói ra sao bây giờ đứa bé đã mất cô nên thế nào - Đôi mắt hắn hằn lên tia máu nhìn vào cô
- Tôi không phải tôi đẩy anh đừng bỏ đi bảo bối của tôi anh muốn gì cũng được nhưng anh đừng lấy nó đi tôi van anh - Khoé mắt Hàn Yêu Hy luôn tuồn chảy nước mắt
- Huh bỏ qua?? vậy con tôi con tôi thì sao nó mất rồi, tôi không muốn nói nhiều nữa tôi sẽ phá bỏ nó - Lời nói vừa dứt mạnh bạo cầm cánh tay của cô lôi cô đi
- Tôi van anh tôi cầu xin anh đừng mà đừng bỏ bảo bối của tôi - Hai tay cô lúc nào cũng để ở bụng tận lực che chắn
Tề Ngạo Thần đã bị cỗ tức giận che đôi mắt anh không màng tới cô cầu xin van xin hay làm gì cả anh chỉ muốn phá bỏ con cô
Chợt nhớ đến điều gì anh lấy điện thoại ra bấm số
- 5 phút, mang một tờ giấy ly hôn đến đây - Anh ngồi xuống ghế nhìn cô mặt mũi chèm nhem nước mắt
Anh không ngờ cô lại là người phụ nữ như vậy độc ác chanh chua, lúc ban đầu anh còn tưởng cô là người thuần khiết nhân hậu không biết hại người thì ra huh anh đã sai cô ta là một con rắn độc không hơn không kém
Không lâu Tấn Ngạo đi đến trên tay là tờ giấy ly hôn, Tề Ngạo Thần giựt mạnh tờ giấy xuống ghế cầm bút lên không lưu luyến dứt khoát gạch vài dòng
Chữ ký cứng cáp đã nằm vững vàng trên tờ giấy như chủ của nó vậy
Anh vứt mạnh tờ giấy cùng bút vào mặt của cô - Ký cho tôi tôi không muốn tiếp tục quan hệ kinh tởm này với cô -
Mỗi lời nói động tác nãy giờ cô đều thu vào tầm mắt chôn giấu vào đáy lòng run rẩy cầm bút lên nhẹ nhàng đặt lên đó một chữ ký
Chữ ký của cô khác xa anh một trời một vực những nét chữ ngoằn nghèo không vững nằm yên trên tờ giấy cũng hệt chủ nhân của nó mệt mỏi sợ hãi tất cả mọi thứ đều thể hiện lên đó
Thấy cô kí sâu trong tâm anh có một chút buồn nhưng vội vã cầm lấy tờ giấy đưa cho Tấn Ngạo cúi xuống lôi tóc cô bạo dạn kéo cô hướng phòng nạo thai đi
- Đừng đừng bỏ bảo bối của tôi đừng - Trên đường đi cô như người mất hết lý trí đầu bị anh lôi đi đau như cắt
Bước chân dừng lại trước cửa Nạo Thai anh mặc kệ người người xếp hàng đẩy cửa đi vào..
Hết chương 28
Thả 1 vote nha mng ️