• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 27. Kế hoạch thành công

Nghe con số đấy mà Hạo Anh Kiệt há hốc mồm sợ hãi, anh mới chỉ trót lọt có 2 vụ thôi mà, vậy mà giờ con số lên tới tận 20 vụ. Rõ ràng là anh đang phải gánh tội thay cho người khác.

Nhưng mặc cho Hạo Anh Kiệt có gào thét kêu oan thế nào, tòa án vẫn tuyên bố Hạo Anh Kiệt có tội. Đúng ra là Hạo Anh Kiệt sẽ bị xử phạt 10 năm tù giam, nhưng vì nhà họ Hạo có chút quen biết từ ngày xưa, bố mẹ anh phải chạy vạy đi vay khắp các nơi để đút lót cho anh, cuối cùng Hạo Anh Kiệt chỉ phải ngồi tù 5 năm. Hạo Anh Kiệt giờ mới biết thương bố mẹ của mình, anh vào tù có thể là đã xong nhưng bố mẹ ở bên ngoài, chắc chắn sẽ phải gồng gánh trên vai gánh nặng tiền bạc. Mà bố mẹ anh thì đã quá già yếu rồi.

Đối với Hạo Anh Kiệt, 5 năm đó chính là con số cả đời, anh ta cảm thấy lúc này đây anh ta bị bắt vào tù, cũng là lúc cuộc đời Hạo Anh Kiệt đã hoàn toàn chấm dứt.

Nhưng có lẽ Hạo Anh Kiệt sẽ không thể nào tin nổi, một màn kịch công phu để anh ta lọt lưới này lại do một tay mẹ của Châu Thu Huệ, Lục Gia Hân bày ra.

Có nằm mơ thôi anh ta cũng không dám nghĩ tới là mình bị hãm hại, Hạo Anh Kiệt vẫn ngây thơ nghĩ rằng là do số của anh ta đen đủi nên mới phải đứng ra chịu tội thay kẻ khác.

Châu Thu Huệ cầm tờ báo mới ra sảng nay lên đọc, trên trang chủ ghi tiêu đề một nam thanh niên họ Hạo vừa mới bị bắt về tội danh buôn bán hàng cấm, hàng trái phép, cảnh sát đang tiếp tục điều tra để truy tìm ra hết cả đường dây ấy.. Người cầm đầu là thanh niên họ Hạo?! Xử phạt 5 năm tù giam.

Chẳng hiểu sao khi đọc được những dòng chữ này, tim của Châu Thu Huệ lại nhói lên một cái.

Không biết là trùng hợp ngẫu nhiên hay là thật nữa mà cô có cảm giác, chuyện này có liên quan tới Hạo Anh Kiệt.

Mấy ngày gần đây Châu Thu Huệ ăn không ngon, ngủ không yên vì chuyện phát sinh đứa bé với anh ta.

Thậm chí dù rất nhớ Lãnh Tử Duật, cô cũng không được phép mình được đi gặp anh vì sợ sẽ bị lộ.

Nghĩ vậy nên Châu Thu Huệ lập tức chạy đi tìm mẹ cô, cô chạy nhanh tới mức quên mất rằng trong bụng mình đang có em bé.

Khi lên phòng bố mẹ thì tình cờ Chầu Thu Huệ thấy cả Lục Gia Hân và Châu Minh Đạt cùng ngồi bên trong. Cô lo lắng không biết có nên hỏi mẹ cô nữa hay không, dù gì chuyện cô có thai cũng chỉ mới có cô và mẹ cô biết mà thôi.

Lục Gia Hân còn dặn dò cô không được phép để lộ chuyện này cho bất kì một ai biết, nhất là bố cô, cho nên Châu Thu Huệ chỉ đành nghe lời mẹ, “Mẹ..” – Châu Thu Huệ đứng khép nép bên ngoài cánh cửa, nhỏ giọng gọi Lục Gia Hân. “Mẹ, con có chuyện muốn nói, mẹ ra ngoài gặp con một chút được không?”

“Có chuyện vào trong này đóng cửa lại rồi nói” – Lục Gia Hân nghiêm giọng lên tiếng, khiến cho Châu Minh Đạt ngồi trong phòng đọc báo cũng phải giật mình thon thót. Chuyện này..” – Châu Thu Huệ có chút ái ngại, không biết nên làm thế nào cho phải.

“Cứ vào trong này, chuyện nên biết bố con cũng đều biết cả rồi”

Châu Thu Huệ nghe thấy vậy thì như được bỏ tảng đá đang đè nặng ra khỏi lòng, cẩn thận kiểm tra hết một lượt hành lang rồi khép cửa thật chặt.

“Mẹ, bố… đã biết mọi chuyện rồi sao?” – Chầu Thu Huệ ngồi xuống chiếc ghế sô pha trong phòng bố mẹ cô rồi dè dặt hỏi.

“Ừm, đúng vậy, mẹ đã kể cho ông ấy mọi chuyện rồi” – Lục Gia Hân lên tiếng xác nhận.

“Thu Huệ à, con đúng thật là ngốc nghếch mà. Bố mẹ đã bao lần dặn dò con như vậy rồi, thế mà con vẫn cứ dính vào cái thằng Hạo Anh Kiệt kia” – Châu Minh Đạt lúc này đã buông tờ bảo xuống giường, tức giận mắng mỏ cô con gái sắp hái ra tiền này của mình. Đã lâu lắm rồi ông chưa mắng Châu Thu Huệ nặng nề tới như vậy.

“Bố… con, con xin lỗi bố mẹ. Là con gái dại dột không nghe lời bố mẹ” – Chầu Thu Huệ cúi đầu hối lỗi, trên khóe mắt đã lấp ló vài giọt nước.

“May là có mẹ con tài tình, đã tìm được cách để giải quyết mọi chuyện giúp con. Nếu không nhà họ Châu sẽ bị sụp đổ trong tay con mất thôi.”

“Bố… bổ nói gì vậy? Mẹ, mẹ đã tìm ra cách giải quyết rồi hay sao?” – Châu Thu Huệ ngơ ngác ngẩng đầu lên nhìn Lục Gia Hân, lúc này bà đang nở một nụ cười đầy ẩn ý. “Mẹ nghĩ con chạy lên đây tìm mẹ là đã đọc được tin tức rồi nhỉ. Đúng vậy, mẹ đã tìm ra cách để vẹn cả đôi đường”

Chầu Thu Huệ nghe thấy vậy thì tim lại đập lỡ mất một nhịp, cô run rẩy nuốt xuống một ngụm nước bọt rồi mới dám hỏi bà: “Mẹ, Thu Huệ ngu dốt, vẫn là cần mẹ nói rõ cho con hiểu ạ.”

“Là thế này, mẹ đã tìm vài người, tùy tiện bày ra một kế hoạch nhỏ cho Hạo Anh Kiệt kia mắc bẫy. Cậu ta mê tiền như vậy, không thể nào không trúng kế. Mẹ định khiến cho cậu ta ngồi tù lâu hơn cơ, nhưng không ngờ người nhà cậu ta cũng có bản lĩnh. Vậy mà đút lót cho Hạo Anh Kiệt chỉ phải ngồi tù có 5 năm.”

Lục Gia Hân vừa nói, nét mặt vừa biến đổi không ngừng, hết tức giận lại chuyển sang vẻ mặt quỷ quyệt, khiến cho con gái của bà nhìn thấy cũng phải chịu một phen thất kinh hồn vía. “Nói vậy là mẹ… Người mà tin tức trên báo nhắc tới, chính là Hạo Anh Kiệt phải không?” “Đúng vậy, cậu ta ngoan ngoãn ở trong đấy, mẹ đương nhiên sẽ không làm gì cậu ta nữa. Tạm thời việc của Hạo Anh Kiệt không còn đáng lo, thằng đó cũng sẽ không bao giờ biết được cái thai trong bụng của con chính là con của nó.”

Nghe Lục Gia Hân nói tới đây, nỗi lo lắng của Châu Thu Huệ lại tiếp tục dâng lên không ngừng. “Nhưng mà mẹ còn chuyện đứa bé thì tính sao đây ạ? Không thể để Lãnh Tử Duật biết đứa con con đang mang trong bụng là của một người đàn ông khác được” “Chuyện này bố và mẹ con đều đã bàn bạc kĩ lưỡng cả rồi” – Châu Minh Đạt cau mày nói thay vợ. “Bố! Cách gì ạ?” – Châu Thu Huệ như người chết đuối vớ được cây cọc. Cô lập tức lao người ra gần chỗ bố mẹ đang ngồi để hỏi cách cứu cô lúc này.

“Đứa bé không dễ dàng gì mà có được, nó là con của con, cũng là cốt nhục của Châu gia chúng ta. Chưa kể sinh nở hiện nay khó khăn, sợ rằng sau khi con phá thai, về sau có thai lại được hay không thì đều rất khó nói. Mà nếu không có con, vị thế của con trong nhà họ Lãnh cũng sẽ giảm sút. Sợ rằng Lãnh Tử Duật còn đi ra ngoài tìm một người để sinh con cho Lãnh gia… Chuyện đó tuyệt đối không thể xảy ra” Ngưng lại một lúc, Châu Minh Đạt lại nói tiếp, giọng vô cùng ma mị: “Đứa bé này đến với chúng ta thì hãy coi nó là cái duyên đi. Giữ nó lại, ắt sau này sẽ có lúc cần dùng đến.” “Nhưng mà..” – Châu Thu Huệ cũng không muốn phá thai, nhưng cuối cùng vẫn không hiểu cách mà bố cô đang nói là gì. Cô đã nghĩ điên đầu mấy ngày gần đây nhưng vẫn không tài nào tìm ra được đáp án. Dường như nhận ra suy nghĩ đó của con gái, Lục Gia Hân đột ngột lên tiếng: “Thu Huệ, sớm hay muộn thì con và Lãnh Tử Duật cũng sẽ phát sinh quan hệ. Nếu nó phát hiện con đã từng quan hệ với người đàn ông khác thì sẽ thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK