"Mệt lắm không?" Heinz đặt bó hoa xuống. Quân phục là đồ mặc hàng ngày của hắn, không có tao nhã và tinh xảo rườm rà như lễ phục, lại có một sự rắn rỏi gọn gàng. Thắt lưng to bằng lòng bàn tay phác hoạt vòng eo gầy, theo đường cong của Alpha mà trập trùng. Sầm Dao tựa đầu nhìn Heinz thử điều chỉnh nhiệt độ và độ ẩm trong xe, lười biếng ừ một tiếng.
"Muốn uống rượu không?" Heinz nhấn mấy cái trên bảng, tủ lạnh mở ra, hắn lấy ly pha lê và chai rượu, hỏi tiếp: "Thêm cục đá nhé?"
Sầm Dao mỉm cười, ngồi dậy tới cạnh Heinz, nhìn Alpha dùng xẻng múc cục đá, nói: "Tôi tưởng là với tính cách của anh thì trong xe sẽ không có mấy thứ này."
"Em sẽ còn tưởng rất nhiều thứ." Heinz khui chai rượu, mùi mơ chua ngọt kèm với cồn lập tức tràn ra. Sầm Dao thấy mới lạ, vươn tay gõ cái ly, hỏi: "Thiếu tướng mà lại uống rượu mơ à."
"Em có rất nhiều định kiến với tôi." Heinz đưa ly rượu cho y, đôi mắt xanh xinh đẹp nhìn Sầm Dao.
Sầm Dao không nhận, tự lấy một ly rót rượu thêm đá rồi nói: "Vậy cũng không thể trách tôi được thiếu tướng. Từ lúc chúng ta kết hôn đến giờ, sống chung mới được một tháng, đấy là còn chưa kể một tuần anh đi làm nhiệm vụ."
Sầm Dao uống một hớp rượu, chất lỏng lạnh lẽo và ngọt thanh tràn đầy khoang miệng. Y xoay cái ly, tựa vào tủ lạnh đối mặt với Heinz, cười nói: "Huống hồ trước khi kết hôn chúng ta còn không biết nhau. Hiểu biết của tôi về anh bắt nguồn từ báo chí truyền thông và tuyên truyền của bộ quân sự." Y nhẹ nhàng cụng ly với Heinz, ranh mãnh bảo: "Định kiến thì cũng không thể trách tôi được, dù sao sự lạnh lùng và cứng rắn của anh đã đi sâu vào lòng người. Kết hôn với anh tôi cũng áp lực lắm chứ."
Heinz bỏ thêm cục đá nữa, đổi đề tài: "Năm nhất đại học quân đội thủ đô có một môn bắt buộc, giáo viên dạy môn này là phu nhân La - phó chủ tịch Hội Liên Hiệp Omega, nội dung là dạy Alpha cách đối xử với Omega."
Sầm Dao nghi hoặc, cắn quả mơ nhìn Heinz, không rõ tại sao hắn đột nhiên đổi chủ đề sang chuyện này.
"Môn đó tôi đạt điểm A." Heinz nói: "Cha mẹ tôi rất yêu nhau, gia đình hòa thuận, mặc dù quá trình trưởng thành của tôi buồn tẻ và hình thức hóa, nhưng cũng không có bóng ma tuổi thơ gì."
Sầm Dao càng khó hiểu, quả mơ trong miệng chua ngọt, không có hạt, y nuốt luôn, nhấp một ngụm rượu nhỏ, đợi lời kế tiếp.
Heinz thong thả đung đưa ly rượu trong tay: "Cho nên tôi biết nên làm gì để tạo dựng quan hệ thân mật. Tính cách không thể sửa đổi, nhưng tôi sẽ không bao giờ lạnh lùng và cứng rắn với em."
Động tác thưởng rượu của Sầm Dao khựng lại. Y nhìn Alpha cao lớn điển trai trước mặt đang rủ bờ mi dày nhìn mình, chợt hiểu ra. Đại khái, có lẽ là Heinz không vui lắm, bởi vì cách y nhìn nhận đối đãi hắn giống như đại chúng, tràn ngập thành kiến và khoảng cách.
Sầm Dao không nhịn được khẽ cười. Y ngậm quả mơ cuối cùng trong ly rượu vào miệng, vươn tay móc lấy đai lưng kéo Heinz lại gần. Trong ánh mắt có phần hoang mang của hắn, rướn người hôn lên.
Vị mơ trong veo và hương rượu thuần lành lạnh, môi Omega thật mềm, tay vịn vai Heinz. Heinz theo đó vòng tay ôm eo Sầm Dao, cúi đầu đón nhận nụ hôn của y, sau đó một quả mơ chua ngọt tiến vào miệng hắn.
Đẫm nước, tràn ngập khoang miệng. Cái hôn vụng về lẫn chút thăm dò, Heinz chợt nghĩ, đây là nụ hôn chính thức đầu tiên của hắn và Sầm Dao.
Không phải tán tỉnh trên giường, cũng không phải kiềm chế chạm vào rồi thôi, là d.ục vọng thiêu đốt và tóe lửa.
Heinz đảo khách thành chủ, bóp eo Sầm Dao đặt y tựa vào tủ lạnh. Bàn tay hắn kê sau gáy y, nhốt Omega trong lồng ngực mình. Heinz không có kết cấu gì, nhiều lần nghe được tiếng hít hà vì đau của Omega. Nụ hôn kết thúc, Sầm Dao phàn nàn: "Trường quân đội không dạy anh cách hôn à?"
Heinz rủ mắt, dùng chiếc mũi cao thẳng cọ lên mặt Sầm Dao, pheromone vây quanh Omega, ngón tay vuốt ve bờ môi có vết rách của y, thủ thỉ tiếng xin lỗi.
Sầm Dao lúc hôn không đỏ mặt, lại bị câu xin lỗi của Heinz làm đỏ mặt. Y ho khan mấy tiếng, mất tự nhiên nói: "Sao hôm nay anh lại có thời gian tới đón tôi vậy?"
"Thời gian nghỉ kết hôn là 1 tháng." Heinz nhìn vành tai đỏ ửng dưới mái tóc đen của Sầm Dao, cong môi nói: "Lần trước là nhiệm vụ khẩn cấp, ngoài ý muốn."
Hai người sát gần bên nhau, lúc trò chuyện hơi thở cũng giao hòa. Quân hàm trên vai Heinz bị Sầm Dao vô thức bóp nhăn, y khựng lại, chầm chậm thả tay xuống: "Mai đi gặp ba mẹ anh rồi, họ thích gì?"
Heinz cầm tay Sầm Dao nắn vuốt, vết chai ở ngón và lòng bàn tay hắn khiến Sầm Dao không được thoải mái. Heinz nhận ra, chủ động buông tay lùi lại. Hắn cởi vũ trang bên hông, tùy ý ném xuống ghế: "Mẹ tôi thích hoa, cha tôi thì em không cần quan tâm."
Sầm Dao: "...?"
Heinz cởi áo khoác quân phục, để lộ chiếc áo sơ mi trắng bên trong. Hắn giơ tay cởi khuy măng sét: "Em cùng tôi về thăm nhà là mẹ tôi sẽ rất vui, chỉ cần mẹ tôi vui, cha tôi cũng sẽ cười hềnh hệch theo."
Sầm Dao: "..." Y thật sự không tưởng tượng được hình ảnh một trong 5 thượng tướng 3 sao của Liên Bang cười hềnh hệch là cái thể loại gì.
Heinz thấy Sầm Dao như vậy thì mỉm cười, vươn tay xoa tai y, trầm giọng: "Đừng lo, ai cũng sẽ thích em."
Khuy áo bằng đồng lạnh buốt lướt qua vành tai nóng bỏng, khiến y không khỏi rùng mình. Sầm Dao cố gắng dời sự chú ý, chủ động cầm tay người đàn ông: "Để tôi cởi cho."
Măng sét bằng đồng được thiết kế rất tinh xảo, khắc một bông hồng xinh đẹp. Liên Bang yêu hoa hồng. Lĩnh Vực Hoa Hồng cách tinh hệ thứ nhất 1200 năm ánh sáng chính là nơi hơn 150 năm trước, quân đoàn thứ bảy của Liên Bang trong chiến tranh tự vệ đã hi sinh, hình thành biển sao màu đỏ như hoa hồng. Sau trận chiến đó, hoa hồng được ca tụng là quốc hoa, đại biểu cho vinh dự và chiến công, không được dùng làm biểu tượng cá nhân.
Hoa hồng trên bộ quân phục mang ý nghĩa mỹ lệ và lãng mạn, đồng thời đẫm máu và tàn nhẫn.
Động tác của Sầm Dao rất mềm mại, cởi măng sét xong còn cẩn thận xắn ống tay áo lên tới khuỷu tay. Alpha rất phối hợp, xong tay trái tự giác đưa tay phải ra.
Mùi rượu thoang thoảng trộn giữa pheromone của cả hai, không ai nói gì, yên tĩnh chỉ có tiếng hít thở. Heinz cúi đầu nhìn Sầm Dao đang chăm chú cởi măng sét cho hắn, hành mi dày của Omega khe khẽ rung, Heinz phát hiện khóe môi y có nụ cười.
Thế là hắn cũng vô thức mỉm cười.