" chàng đang kể khổ đúng không? nói cho chàng biết. Chuyện của chàng đã cách đây hơn 20 năm về trước rồi. Còn hiện tại bây giờ, thời thế đã đổi khác. Cho nên, chàng không cần lấy câu chuyện cách đây hơn 20 năm ra đây mà so sánh " Đối với quá khứ tuổi thơ của phụ thân của Thiên Ân. Thì mẫu thân của Thiên Ân cũng không thèm quan tâm. Điều mà mẫu thân của Thiên Ân hắn lúc này, đó chính là, làm sao có thể chiến thắng trong việc khuyên nhủ Thiên Ân hắn, không nên đi ra ngoài.
Ở một bên, Thiên Ân hắn đã sốt ruột lắm rồi. Vừa rồi, Thiên Ân lại tiếp sử dụng Noble Phantasm < Sha Naqba Imuru: Ngôi sao của đấng toàn năng > lên đám Thiên Thần Sa Ngã kia. Thế là Thiên Ân phát hiện ra được, đám Thiên Thần Sa Ngã kia, đã gần như đạt được món đồ mà mình muốn có và chuẩn bị rời đi rồi.
Lúc này đây, Thiên Ân cũng không có thêm thời gian để nói lý với mẫu thân của hắn nữa. Nên biết rằng, món đồ mà đám Thiên Thần Sa Ngã kia muốn lấy đi. Cũng là một món đồ, mà Thiên Ân hắn cũng đang cần sưu tập.
Lẩn tránh khỏi tầm nhìn của phụ thân và mẫu thân hắn. Thiên Ân nhân lúc mẫu thân và phụ thân của hắn, đang say sưa tranh luận với nhau. Chậm rãi, Thiên Ân từ từ tiến tới cánh cửa phòng.
Khi Thiên Ân đã đến được cánh cửa của căn phòng, Thiên Ân nhanh chóng mở tung cánh cửa ra, rồi nhanh chóng chạy ra khỏi phòng. Có thể nói, hành động Thiên Ân mở cánh cửa, lúc vừa rồi. Tựa như là Hổ vồ mồi vậy.
Thế nhưng, trước lúc mà Thiên Ân hắn chạy ra khỏi phòng. Thiên Ân cũng không quên một lời nhắn nhủ, đối với phụ thân và mẫu thân của hắn " phụ thân, mẫu thân, ta đây xuống nhà hàng để ăn đây, hai người đừng lo lắng. Chỉ mất một khoảng thời gian ngắn, là ta sẽ quay trở về ".
Trước hành lén lút, rồi bất chợt nhanh như chớp của Thiên Ân hắn. Điều đấy khiến cho, phụ thân
và mẫu thân của thiên Ân hắn, hoàn toàn không hay biết gì cả. Mãi cho đến khi, Thiên Ân hắn ra khỏi phòng, rồi để lại một lời nhắn nhủ cho phụ thân và mẫu thân hắn. Thì lúc này đây, phụ thân và mẫu thân của Thiên Ân hắn, mới phát hiện ra rằng, Thiên Ân hắn đã rời khỏi căn phòng này rồi.
" A..A.. khốn kiếp!, ta mới chỉ mất cảnh giác một chút thôi. Quay đi, quẩn lại, Thiên Ân hắn đã trốn ra khỏi phòng mất rồi. Con với cái, càng lớn càng không nói được. Đợi trở về phòng, ta nhất định sẽ dậy cho Thiên Ân hắn một bài học. Vì cái tội, không chịu nghe lời của phụ thân và mẫu thân của hắn " Khi mà mẫu thân Thiên Ân để ý đến Thiên Ân hắn. Thì lúc này, Thiên Ân hắn đã chạy xa rồi. Cũng chính vì bản thân mình, bị nhi tử qua mặt. Cho nên, mẫu thân của Thiên Ân hắn lúc này đang vô cùng bực bội và khó chịu.
Ở cạnh bên với mẫu thân Thiên Ân hắn cũng chính là phụ thân của Thiên Ân.
Phụ thân của Thiên Ân hắn, thấy thê tử của mình đang vô cùng bực bội, cũng không nói nhiều, chỉ khuyên thê tử mình vài câu rồi thôi " mặc kệ Thiên Ân hắn đi, dù sao ở đây an ninh cũng rất tốt, cho nên ngươi đừng lo lắng nhiều ".
Tuy câu nói của phụ thân Thiên Ân hắn mang theo sự khuyên nhủ trong đấy. Nhưng lúc này, cũng không thể để mẫu thân của Thiên Ân hắn cảm thấy bớt lo lắng chút nào.
Cảm thấy thê tử của mình vẫn còn chưa hết sự lo lắng. Phụ thân Thiên Ân hắn, bắt đầu không đứng đắn, ôm lấy mẫu thân của Thiên Ân hắn. Rồi nhẹ thì thầm vào tai của mẫu thân Thiên Ân hắn, nói mấy câu " bây giờ! nhân tiện đang không có Thiên Ân hắn trong phòng, hay chúng ta vui vẻ một chút gì đó đi? ".
Phụ thân của Thiên Ân vừa nói xong câu, lập tức mẫu thân của Thiên Ân đẩy ra phụ thân của Thiên Ân hắn, sau đó bực bội nói " đêm nay ngươi ngủ ở phòng khách. Còn phòng ngủ kia, chỉ cần một mình ta sử dụng là đủ rồi ".
Sau khi đưa ra lời tuyên bố, đối với phụ thân của Thiên Ân hắn xong. Thì mẫu thân của Thiên Ân hắn, lập tức hướng về phòng ngủ. Nhưng trước khi đi về căn phòng ngủ đó, mẫu thân của Thiên Ân không quên, nhắc nhở đối với phụ thân của Thiên Ân hắn. Về nội dung vấn đề, có liên quan đến Thiên Ân hắn " ngươi ở phòng khách trông Thiên Ân hắn về cho ta, khi nào Thiên Ân hắn về, thì thông báo cho ta một câu".
Mẫu thân của Thiên Ân vừa nói dứt lời xong, lập tức tiến vào căn phòng ngủ, rồi đóng sầm cánh cửa của căn phòng ngủ lại. Để lúc này đây, ở trong căn phòng khách hiu hắt, chỉ còn lại làm một mình phụ thân của Thiên Ân hắn, đang thất thần như người mất hồn.
………………………………………………………….
Hiện tại, lúc này đây, Thiên Ân sau khi thoát khỏi sự kiểm soát của phụ thân và mẫu thân của Thiên Ân hắn. Thì ngay lập tức, Thiên Ân hắn như là ngựa xổng cương, lao nhanh xuống tầng chót của khách sạn này.