Edior: Boss là bánh bèo
"Nhìn tôi như vậy làm gì?"
Tô Mạt Nhi cười, nói: "Không có gì, gần đây chắc là có thôn xóm, chúng ta tìm thử xem."
Lúc này trời đã tối, Diệp Minh Triết đi theo phía sau Tô Mạt Nhi, cứ thế đi gần nửa tiếng Tô Mạt Nhi mới dừng lại chỉ vào thôn nhỏ cách đó không xa nói: "Nhìn kìa, bên kia có ánh đèn, chúng ta đến đó xem sao."
Ánh mắt Diệp Minh Triết có chút phức tạp nhìn Tô Mạt Nhi, một lúc sau vẫn không nhịn được hỏi: "Tôi thấy cô dường như biết nơi này có thôn, vẫn luôn không chút do dự nào chạy về hướng này, có phải cô biết nơi này hay không?"
"Anh nghi ngờ tôi?"
Diệp Minh Triết không nói gì, đúng là hắn có hoài nghi. Nhưng nghĩ kỹ lại thấy không có khả năng, giờ chỉ có thể trầm mặc không nói gì.
Tô Mạt Nhi nói: "Đây chính là trực giác của phụ nữ."
Dù có trực giác, thì cô cũng phải dựa vào Tiểu Lục nữa.
Giọng Tiểu Lục có chút tự đắc nói: "Ta cảm thấy ta so với đám đàn ông con trai ấy đáng tin hơn nhiều. Ký chủ, ta cảm thấy có ta bên cạnh cô, sau này cô muốn tìm đàn ông sẽ rất khó. Ánh mắt của cô đã bị ta lâng lên một tầm khác rồi."
Tới cửa thôn, bọn họ chọn một nhà ở gần còn sáng đèn, gõ vài cái lên cửa sắt, hướng bên trong hô: "Có ai không?"
Một lúc sau có một bé gái nhỏ chạy ra mở cửa, "Các vị tìm ai?"
Tô Mạt Nhi ngồi xổm xuống nói: "Chào muội muội, ta cùng vị thúc thúc này ra ngoài chơi bị lạc đường, cho nên muốn mượn điện thoại nhà muội một chút, gọi người tới đón chúng ta, có được không?"
Diệp Minh Triết trừng mắt nhìn Tô Mạt Nhi, cô gọi người ta là muội muội, sao tôi lại là thúc thúc? Tôi cũng không già như thế chứ?
Cô gái nhỏ còn chưa lên tiếng, bên trong người lớn đã đi ra, cau mày nhìn hai người trước mắt, nhìn thấy Tô Mạt Nhi ánh mắt sáng lên: "Cô là Mạt Nhi, tôi là fans của cô, vẫn luôn thích cô, từ lúc xuất đạo vẫn luôn thích cô. Cô sao có thể đến đây? Ha ha ha.. Tôi hôm nay hẳn là chúng số, Mạt Nhi thế mà lại xuất hiện ở trước mặt tôi."
Tô Mạt Nhi nhíu mày nhìn người trước mắt, bụng cũng biết chọn thời cơ kêu lên.
Thật là xấu hổ!
Mời hai người đi vào, mời bọn cô một ít đồ ăn, đến khi Tô Mạt Nhi ăn lửng dạ mới nói: "À thì, chuyện tôi ở chỗ này có thể giữ bí mật được không?"
"Yên tâm đi." Tuy nói ra sẽ khiến mọi người hâm mộ, nhưng làm như vậy đối với Tô Mạt Nhi không tốt, nặng nhẹ cô vẫn có thể phân biệt được.
Tô Mạt Nhi mượn điện thoại nhà bọn họ gọi cho Từ tỷ, sau đó chụp ảnh cùng fans, khoảng hơn một tiếng, Từ tỷ mới mang theo người tìm đến đây.
Cô cùng gia đình người ta nói lời cảm ơn, rồi mới theo Từ tỷ rời đi.
Diệp Minh Triết nhìn hai người nói chuyện, giống như không nghĩ đến chuyện cho hắn đi cùng, nhanh chóng chen vào: "Các cô đang tính rời đi mặc kệ tôi ở đây?"
Tô Mạt Nhi cười nói: "Chẳng lẽ không thể, bây giờ tôi chính là bị Diệp tổng ngài liên lụy, nếu bị phóng viên chụp được ngài ở trên xe tôi, đến lúc đó khó có thể giải thích."
"Cô không phải luôn không quan tâm những phóng viên này viết gì sao?"
"Tuy không phải thực để ý, nhưng nghe bọn họ đưa tin loạn lên cũng thấy phiền."
Nhìn bộ dạng dầu muối không ăn của Tô Mạt Nhi, làm người hận đến ngứa răng.
"Cô có điều kiện gì?"
Tô Mạt Nhi cười nói: "Ngài nhớ nợ tôi hai cái ân tình là được rồi."
"Hai cái?"
"Chuyện lần này ngài liên lụy tôi chẳng lẽ không được tính là nợ sao?"
Diệp Minh Triết: ".. Tính!"
Tô Mạt Nhi lên xe, ngồi trên ghế phụ nhắm mắt nghỉ ngơi. Ngày hôm nay có chút kinh sợ, lúc Từ tỷ chưa đến tinh thần cô vẫn luôn treo cao không dám thả lỏng, bây giờ có chút mệt mỏi. Dựa vào cửa sổ xe một lúc liền ngủ.
Không biết Diệp Minh Triết vận dụng thủ đoạn gì mà không thấy phóng viên tuồn ra chút tin tức nào.
Tô Mạt Nhi càng thêm rõ ràng sức mạnh của đồng tiền và quyền lực.
Mấy ngày sau, Tô Mạt Nhi cùng Hà Văn Kiệt đem 《 khúc hỏi tiên 》 thu âm song. Còn phần hậu kỳ thì giao cho Hà Văn Kiệt hoàn thiện, mv của ca khúc Tô Mạt Nhi nhờ Tiểu Lục chế tác đồ họa 3d.
Một tuần sau, bài hát được phát hành ở Weibo của Hà Văn Kiệt, hấp dẫn fans không phải là ca khúc mà là mv xa hoa lộng lẫy, fans điên cuồng bình luận đây là tiên cảnh. Còn có fans đoán đây có thể là công ty game ra mắt trò chơi, mà bài hát này có thể chính là ca khúc chủ đề của trò chơi đó?
Mạch suy đoán này còn được rất nhiều người tin tưởng, sôi nổi bình luận dò hỏi ở Weibo của Hà Văn Kiệt cùng Tô Mạt Nhi, đây là trò chơi gì, có phải đang chuẩn bị ra mắt đúng không, bọn họ muốn thử nghiệm, rất rất muốn thử nghiệm!
Cuối cùng vẫn là Tô Mạt Nhi trả lời bình luận: Cô căn cứ vào một quyển tiểu thuyết trên lục giang tên là 《 tiên đồ 》 mà có linh cảm viết bài hát này, mv cũng là cảnh được vẽ ra trong tiểu thuyết. Nếu mọi người thật sự cảm thấy hứng thú có thể sang bên tiểu thuyết nhìn xem.
- -【 Mạt Nhi thế mà còn xem tiểu thuyết, không nghĩ tới Mạt Nhi lại là người như vậy! 】
- -【 tự xưng là fan não tàn thế mà tôi lại không biết Mạt Nhi còn có loại sở thích này, thật sự thất trách, tôi muốn sám hối. 】
- -【 vừa mới đi xem tiểu thuyết sau đó chú ý tác giả trên Weibo, tiểu thuyết thật sự rất hay! Hơn nữa tác giả rất giống Mạt Nhi của chúng ta, rất hài hước! 】
Tô Mạt Nhi lên Weibo bình hoa, phát hiện tăng lên không ít fans. Mà lượt người xem tiểu thuyết cũng điên cuồng tăng lên.
"Tinh" biên tập gửi cho cô một cái tin nhắn -- tôi giống như đã hiểu thế nào gọi là thế sự khó lường!
Tô Mạt Nhi: Ha ha ha ha..
Biên tập lúc này mới nói thêm: "Đúng rồi có nhà xuất bản nhìn trúng bộ 《 Thứ Nữ Toàn Cơ 》 của cô, muốn xuất bản, cô cảm thấy thế nào? Nhà xuất bản đó còn có thể cung cấp một số điều kiện quan trọng, chúng ta cũng hợp tác với họ rất nhiều lần rồi. Cô cảm thấy được, tôi liền đề xuất cho hai người liên lạc."
"Không vấn đề gì, chị giúp em liên lạc đi. Nhưng chỉ xuất bản thôi, bản quyền điện ảnh em không có ý định bán."
"Được, tôi đã biết. Tôi cảm thấy, tôi lại biết thêm một bí mật động trời rồi!"
Cố ý cường điệu vấn đề bản quyền điện ảnh, đây không phải là muốn tự mình cải biên sao?
Tô Mạt Nhi cũng cười cười: "Vâng, chị đừng tiết lộ nha!"
Đối với nhân phẩm của vị biên tập này, Tô Mạt Nhi vẫn rất tín nhiệm. Thân là biên tập, công việc vẫn phải có yêu cầu riêng. Các nàng một ngày sẽ nhận được rất nhiều bài được gửi đến, dù người ta có muốn phát triển ở trang web này hay không, bài viết phải được bảo mật tuyệt đối.
Tô Mạt Nhi viết văn, cũng nhận thức một ít tác giả. Ngẫu nhiên nghe các nàng nói chuyện phiếm, cũng biết trong đó có một số người gặp phải biên tập không ra gì, nói muốn nhận bản thảo, lúc nhận được bản thảo liền mất hút. Loại hành vi lừa bản thảo này không thể chấp nhận nổi!
Vì Tô Mạt Nhi và Hà Văn Kiệt cùng nhau đẩy cuốn 《 tiên đồ 》, làm cho nó nóng như núi lửa phun trào, mặt khác còn kéo theo hai cuốn kia cũng rực rỡ một phen.
Tô Mạt Nhi nhìn loại nhiệt này, trong lòng có chút xúc động, muốn dấn thân vào sự nghiệp gõ chữ.
Một bài hát, một quyển sách bạo hỏa. Ca sĩ thể hiện cũng phát hỏa một phen.
Mà tác giả bài hát này Tô Mạt Nhi ở phương diện sáng tác có thiên phú cũng được mọi người tán thành. Không còn có người giống như lần trước, nói cô chính là mèo mù vớ được cá rán. Tổng cộng cô viết ba bài, bài nào cũng đều nổi, chuyện này không phải ai cũng làm được.
Ở giới ca sĩ cũng có rất nhiều người để ý một nghệ sĩ bình hoa nổi lên với khả năng sáng tác, có một số ca sĩ vừa mới xuất đạo thậm chí còn muốn móc nối quan hệ mời cô. Ai biết bài tiếp theo cũng nổi tiếng thì sao? Nếu nổi tiếng? Đây là một cơ hội không phải sao?
Bên Từ tỷ mấy ngày nay điện thoại tin nhắn gì đó cũng nhiều, trừ tìm Tô Mạt Nhi diễn phim truyền hình, còn có rất nhiều người đại diện của ca sĩ thông qua các loại quan hệ tìm được nàng, hy vọng Tô Mạt Nhi có thể sáng tác cho một bài hát.