• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vừa nghe ngài bá tước nói đi xem mẫu váy cưới, Lucasta chợt giật mình.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, công nương còn chưa kịp làm gì để giành lại sự yêu thương của bá tước dành cho cô, cô không muốn chấp nhận những gì mình nghe là thật.

Công nương vẫn tò tò kéo váy chạy theo sau bá tước, mặc dù trước mắt là cảnh tượng hai người họ nắm tay khiến cho cô nhói lòng muốn chết.
Trong đầu cô đang lên kế hoạch xô ngã Fay, khiến cho Fay ngã nhào, xấu hổ trước mặt biết bao nhiêu người hầu và cô thì sà vào lòng ngài bá tước, cô ta nở nụ cười mãn nguyện vì kế hoạch quá hoàn hảo.

Đột nhiên công chúa nắm tay cô ta kéo lại, biểu cảm trên khuôn mặt của công chúa lúc này hết sức dữ tợn, giọng người hạ thấp nhằm cảnh cáo Lucasta.
- Lucasta, ta sẽ phải trở về cung điện hoàng gia, ngươi cũng nên nhanh chóng trở về dinh thự đi.

Đừng có hòng gây rắc rối ở đây, bá tước không phải là người như ngươi từng biết đâu.
- Chị...!em...!em sẽ về ngay hôm sau ạ...!/ Lucasta sợ hãi, giọng cô ta run rẩy mỗi khi nhìn thấy công chúa nổi giận với mình.
- Ta cảnh cáo ngươi rồi đấy, động vào hôn thê của hắn thì không xong đâu.

Nể tình là em họ nên ta đã nhắc ngươi, còn hành động chuyện gì ngu xuẩn thì hậu quả sau này ngươi tự gánh lấy.
Zessy bước nhanh, để lại Lucasta sững sờ đứng yên tại chỗ.


Đợi khi bóng dáng công chúa đã khuất xa thì Lucasta mới tức mình, tay cô nắm chặt cuộn tròn lại.

Mắt liếc theo hướng công chúa đã đi, miệng thì nghiến răng lẩm bẩm:
- Zessy chết tiệt, ngươi đừng nghĩ...!ngươi là công chúa thì có quyền lộng hành.

Chẳng qua ta chỉ nhịn ngươi thôi, đồ ngu ngốc.
Nữ hầu của dinh thự Nolanotis còn ở lại, nữ hầu đứng từ xa nhìn thấy Lucasta đứng đó đã lâu, cơ thể còn run lên cứ như trúng gió lạnh.

Nữ hầu bèn lại gần hỏi thăm.
- Thưa công nương, người không sao chứ ạ?
Lucasta nổi giận đùng đùng, hét lớn khi nữ hầu hỏi thăm.
- Ta ổn.
- A...!dạ...
Công nương Nillan kéo váy lên di chuyển nhanh vào bên trong, hướng lên phòng nghỉ của khách có đi ngang qua sảnh.

Công nương vô tình nhìn thấy Fay đang chọn mẫu váy cưới cùng Ansel, xung quanh là người hầu và vài ba nhà thiết kế nổi tiếng.

Cô ta chạnh lòng, trong đầu luôn muốn vị trí làm vợ ngài bá tước.

Cô ta rơi nước mắt, một mạch lên phòng khách.
[…]
Fay cầm cuốn sổ vẽ bản thiết kế váy cưới dày khoảng bốn centimet, cô lật xem từng mẫu.

Ngài bá tước ngồi bên cạnh, phía sau là sáu nhà thiết kế thời trang tài giỏi và nổi tiếng.

Họ trông chờ quyết định của công nương Doruss.

Họ mất kiên nhẫn, người thì cầm bản thiết kế của mình lên, đưa cho Fay xem và chỉ tay vào rồi giới thiệu:
- Thưa công nương, người thấy mẫu này có được không ạ? Kiểu thiết kế này đặc biệt ôm trọn vòng eo và rất tôn dáng của người.

Mẫu này được rất nhiều quý bà ưa chuộng đó ạ.

- À...!để, để ta xem...
- Thưa công nương, người thấy mẫu này thì sao ạ? Phần đuôi váy dài hai mét, lúc bước vào lễ đường sẽ thu hút ánh nhìn của mọi người ạ.
- Cái này...
- Thưa công nương, mẫu này sẽ giúp cho người có một bờ vai gợi cảm ạ...
- À thì...!cái...!
- Thưa công nương, mẫu này có tặng kèm màn sa cực kì diễm lệ luôn ạ...
- Ta...
- Thưa công nương, mẫu hình này được thêu bằng tay ạ...
- Ta...!ta...
- Thưa công nương....
- Thưa công nương....
Fay liền hoa mắt với các mẫu thiết kế của họ, kiểu nào cũng đẹp nên Fay đang phân vân không biết nên đưa ra quyết định thế nào.

Trong phút chốc bùng nổ vì bị chèn ép, Fay cầm cuốn thiết kế đập mạnh xuống bàn rồi nàng bật dậy hét to:
- Đủ rồi, ồn ào quá.
Vừa hét xong thì Fay khựng người, biết mình làm lố nên nàng đứng sựng.

Bá tước cũng vì vậy mà trơ ra, người cũng không ngờ Fay lại có thể bật dậy và hét toáng lên.

Các nhà thiết kế, quản gia và đám người hầu đứng ở đó thấy vậy, vội quỳ rạp xuống đất.

Đầu cúi thấp không dám ngẩng lên, một trong số nhà thiết kế run rẩy cất giọng:
- T-Thưa công nương, xin hãy tha thứ cho chúng tôi...!người hãy....!hãy thoải mái xem xét và lựa chọn ạ.

Cả sảnh chìm vào khoảng không yên lặng, không ai nói lời nào, nhà thiết kế đó còn tưởng bản thân sẽ bị chém chết dưới thanh kiếm của ngài bá tước.

Nhìn thấy Fay có vẻ mệt, choáng ngợp với không khí tại đây, ngài bá tước đứng lên rồi nắm tay công nương.
- Được rồi, vợ tương lai của ta có vẻ đã mệt và cần phải đi nghỉ.

Các ngươi lui ra, khi nào nàng có quyết định thì ta sẽ cho gọi các ngươi.
Ngài nhìn theo hướng quản gia San và tiếp lời:
- San, ngươi lấy vài đồng tiền vàng tạm thưởng cho sáu nhà thiết kế ở đây đi.
- Dạ, tôi sẽ làm ngay ạ, thưa ngài bá tước.
Ansel nắm tay đưa Fay rời đi, họ di chuyển lên phòng ngủ.

Ngài bá tước không ngừng hỏi han Fay một cách ân cần:
- Nàng ổn không? Nếu không thì ta sẽ đuổi tất cả bọn họ về, để hôm khác tiếp tục.

Nàng thấy thế nào?
//.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK