• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

1828
Khương Thục Đồng cúi đầu, đang cười cay đắng,nụ cười này trong mắt bạn học là vô cùng ngượng ngùng。
Cửa phòng của họ luôn mở,vì người quá đông,máy sưởi ấm trong phòng lại nóng,Khương Thục Đồng ngồi ngay vào vị trí phiá sau cánh cửa,rất gần với cửa,khi đó,cô ta nhìn thấy một bạn học nam từ chỗ ngồi đứng lên, trong mắt phát sáng, chạy đên vị trí trước cửa,toàn bộ bạn học đều dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn theo cái bóng của bạn học nam này。
Anh ta chạy ra ngoài,bắt tay một người nói:“Cố Tổng,anh cũng đến đây ăn cơm sao?”
Mặt của Khương Thục Đồng nóng lên, Cố Minh Thành?
Cố Minh Thành y như cũng đang đi ngang qua cửa phòng, liền bị bạn học nam này chặn lại。
Trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ:Thôi xong rồi,hồi nãy những câu mà bạn học hỏi cô ta,Cố Minh Thành chắc chắn không nghe được há?
Bạn học nam đó khó khăn lắm mới gặp được Cố Minh Thành,đứng trước cửa hỏi thăm không hết lời,Khương Thục Đồng đã hiểu rõ,chắc có thể anh ta không nghe được,chắc vừa đúng lúc đi ngang qua thôi,hơn nữa,người nói chuyện trong phòng rất nhiều, dù cho giọng của bạn học nữ này lớn thêm nữa,anh ta cũng không thể nào--
Ôi,giọng của bạn học nữ này sao mà lớn tiếng như vậy làm chi!
Buổi hợp lớp kết thúc rất nhanh,Khương Thục Đồng rời đi,Lục Chí Khiêm không thể nào đến đón cô ta,trước của khách sạn,bạn học nam hồi nãy chuẩn bị đưa cô ta về nhà,vừa đúng lúc xe của Cố Minh Thành lái qua,nhìn Khương Thục Đồng nói,“ Lên xe!”
Bạn học nam dĩ nhiên không muốn cạnh tranh với Cố Minh Thành,liền lén lén lái xe đi。
Sắc mặt của Cố Minh Thành rất nghiêm túc,khiến trái tim vủa Khương Thục Đồng không ngừng đập,nhưng cô ta cũng ngoan ngoãn lên xe。
Cố Minh Thành xưa nay có ma lực đó, khiến người ta không thể không xoay theo anh ta。
Sau khi lên xe,anh ta không lái xe đi liền,Cố Minh Thành cầm điện thoại lên,y như đang xử lý công việc,Khương Thục Đồng không dám nói chuyện。
Cố Minh Thành sau khi buôn xuống điện thoại,liền hỏi?“ Hồi nãy những câu hỏi mà bạn học hỏi cô,tôi cũng muốn biết đáp án。”
“ Cái gì?” Khương Thục Đồng chưa hiểu。
“ Cô và Lục Chí Khiêm sử dụng tư thế nào?” Cố Minh Thành đang lái xe。
Câu nói thô tục từ miệng anh ta nói ra,không cảm thấy có nữa phần khốn khổ và không đàng hoàn,dù sao cũng đang là vừa chuyển sang mùa đông,cũng tăng thêm mấy phần hơi thở lạnh của anh ta。
Trong xe anh ta không gian rất rộng và thoáng,nhưng Khương Thục Đồng luôn cảm thấy trên trán luôn toát mồ hôi lạnh。

Sau thời gian kết hôn rất lâu,Lục Chí Khiếm cũng chưa từng muốn qua cô ta,trong chuyện này,có thể nói là chuyện xấu trong nhà,Khương Thục Đồng không bệnh không tai hại,cũng rất xinh đẹp,nếu như vì Khương Thục Đồng và Cố Minh Thành lúc trước có qua đêm đó,đây được xem là một chuyện cười lớn,biểu hiện được Lục Chí Khiếm rất nhỏ mọn,ở bên ngoài nói xấu chuyện của chồng mình đúng thật là không phải hành vi tốt của một người vợ。
Cho nên,cô ta chỉ cười,và nói:“ Dĩ nhiên là tất cả các tư thế đều thử qua!”
Sau đó,Khương Thục Động bỗng nhiên nghe được tiếng thắng xe rất lớn của xe Cố Minh Thành,xém tí nữa là đụng trúng người đang chạy xe máy。
Khương Thục Đồng cẩn thận nhìn Cố Minh Thành,trên trán anh ta những sợi gân nổi lên,trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ,chắc có thể do người đi xe máy đó,không tuân thủ luật giao thông,cho nên anh ta tức giận,có cần như vậy không?
“ Nói với em họ cô,tôi và cô ta không thích hợp。” Cố Minh Thành đột nhiên nói。
Chủ đề đột nhiên chuyển lên trên người Khương Vũ Vi,Khương Thục Đồng có chút không hiểu rõ,có vẻ như,anh ta hồi nãy vừa đang nhắn wechat cho Khương Vũ Vi。
Dù sao cũng không phải do cô ta giới thiệu,anh ta không ưng ý thì không ưng ý,nhưng phải nói như thế nào vơi Khương Vũ Vi đây?Khương Vũ Vi giống như rất thích Cố Minh Thành thì phải!
Chuyện này luôn đè trong lòng của Khương Thục Đồng,dù sao Cố Minh Thành là cấp trên cao nhất của cô ta,đây là nhiệm vụ cấp trêm giao cho,cứ như vậy qua mấy ngày。
Hôm đó Khương Thục Đồng và Mạc Đại Sư đang trong biệt thự của một khách hàng đang đo kích thước cho người ta,Khương Vũ Vi vì giận dữ chạy đến,trên mặt còn đang treo nước mắt,nhìn thấy Khương Thục Đồng đều khóc lóc nói,“ Thục Đồng,cô đi hỏi thử,tôi có chỗ nào không tốt,muốn thân hình có thân hình,muốn tướng mạo có tướng mạo,điều kiện gia đình cũng rất tốt,vì sao anh ta không ưng ý với tôi?”
Khương Thục Đồng ngơ ngác hai phút,biết được Cố Minh Thành đã đích thân nói với cô ta,cũng không cần cô ta đi nói。
Nhưng chuyện này,cô ta nên giải thích như thế nào,một số người khi đi xem mắt,đối phương có chọn mình hay không,bản thân cũng là cái số,có thể Khương Vũ Vi quá thích Cố Minh Thành,bắt đầu có chút cưỡng cầu。
Khương Vũ Vi kéo tay áo của Khương Thục Đồng,bắt đầu lắc lư,cô ta xưa nay không gọi Khương Thục Đồng là “ Chị” , Hiện nay lại bắt đầu gọi rồi,“ Chị ơi,cầu xin chị,chị đi hỏi giúp em,rốt cuộc em có chỗ nào không tốt,anh ta vì sao phải đối sử với em như vậy?”
Khương Khục Đồng cảm thấy rất khó khăn,đây là nhà của người ta,giờ còn đang trước mặt của Mạc Đại Sư,Khương Vũ Vi cũng không bình tĩnh được。
“ Được được,tôi đồng ý với cô,quay về sẽ hỏi giúp cô。” Khương Thục Đồng đồng ý,nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rất khó khăn。
Buổi trưa Mạc Đại Sư và cô ta ở một quán ăn bên ngoài tuỳ tiện ăn tí đồ ăn, sau đó về công ty。
Chiều nay,Khương Thục Đồng đến phòng nhân sự huỷ phép,vừa đúng lúc nhìn thấy Cố Minh Thành từ hành lang kia bước qua đây。
Khương Thục Đồng theo bản năng quay đầu chạy,nhưng suy nghĩ lại,sợ anh ta làm chi?
Cố Minh Thành bước tới qua đây,Khương Thục Đồng liền cung kính chào hỏi anh ta。

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK