• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đông Vủ Mặc nge Lâm Khi báo cáo xong thù gương mặt lạnh xuống ánh mắt lóe lên tia nguy hiễm

" không phải ngươi nói cô nương Nguyên gia là kẻ ngốc sao? Xem ra thật không phải như lời đồn nha ,

Một thôn nữ quê mùa mà muốn đàm điều kiện với ta hử! " tiếng hử gằn xuống làm cho mồ hôi Lâm Khiêm tuôn ra

Lần này cô nương Nguyên gia đụng tới nghịch lân của Thế tử hắn rồi ,Lâm Khiêm cũng không ngờ một cô nương ở nơi thôn dân không những không sợ quyền thế mà còn làm nên chuyện kinh người như vậy ,đây có thể nói cô ta không sợ chết hay ngu ngốc đây

" Lâm đại ca về nói với vị thế tử của huynh ,ta sẳn sàng trợ giúp Thế Tử nhưng với hai điều kiện '

Một bất cứ giá nào cũng phải bảo vệ một nhà Nguyên gia của ta an toàn

Hai là ta muốn vị thế tử đó phải cưới ta làm thê tử "

Lâm Khiêm rùng mình nhớ lại điều kiện lớn mật của cô tav,điều thứ nhất có thể chấp nhận được ,còn điều thứ hai trời ạ ,đường đường là một thế tử sao có thể cưới một thôn nữ làm chính thê ,còn có thêm một đứa con riêng ,đành rằng đứa bé đó là con của Đông gia Thế Tử như không một ai biết ,mặt mũi thế tử để đâu khi cưới cô ta làm thê tử ,huống chi Thái Hậu chắc chắn sẽ không đồng ý .Với cô ta làm thiếp cho Thế Tử lag đả trèo cao rồi

" Đông gia điều kiện của Nguyên gia không thể được ,để thuộc hạ sẽ nghỉ cách khác ,cho dù dùng biện pháp mạnh cũng phải làm cho cô ta phải khuất phục ,Lâm Khiêm tức giận nói

" Ngươi nghỉ xem tại sao nàng ta lại tự tin ra điều kiện lớn mật như vậy?nàng ta tin ta sẽ đáp ứng sao?" Đông Vủ Mặc hiếu kì hỏi ,nàng ta là muốn làm phu nhân nhà giàu mà ngay cả mạng mình không cần sao .

" không thể nào chỉ là một điêu dân kiêu ngạo ngu xuẩn thôi ! Đông gia đừng để trong lòng " Lâm Khiêm khinh thường nói

" kiêu ngạo sao? Xem ra cũng có bản sự nên mới có kiêu ngạo ,được rồi để ta xem bãn lĩnh nàng ta có bằng sự kiêu ngạo và tham vọng ngu xuẩn của nàng ta hay không? " Đông Vủ Mặc lạnh nhạt cười giọng nói không che dấu khinh bỉ. Hắn chans ghét loại ngươì không biết bản thân mình tới đâu lại mang lòng tham rắn nuốt voi . thật khiến người khác chán ghét

"Ngươi hãy trả lời ta đồng ý với điều kiện của nàng ta ,lựa ngày lành đón tân nương đi " Đông Vủ Mặc bình thản ra lệnh không nhìn ra tâm tình gì !

"Đông gia không thể được ! Ngài đường đường là một Thế tử Trần quốc công sao có thể cưới nàng ta làm thê tử được ,hơn nữa thái hậu sẽ không đồng ý " Lâm Khiêm kích động phản đôí

" Ngươi cứ chiếu theo ta làm ,hãy nhanh chóng đón tân nương về đây ,còn những người còn lại của Nguyên gia ,nói với bọn họ chỉ cần an phận ở trong thôn Trường Xuân sinh hoạt sẽ không có ai làm khó bọn họ "

"Nhưng....?"

Lâm Khiêm còn muốn nói

" Được rồi không cần nói nhiều nữa ,hãy đi lo liệu đi ,Ngọc Cần đang lo lương thực sắp hết ,chúng ta cần nàng ta bây giờ " Đông Vủ Mặc cắt ngang không kiên nhẫn nói ,

" Thuộc hạ tuân lệnh " Lâm Khiêm cuối đầu vâng lệnh nhanh chóng lui ra ngoài .

--- ------ ------ ----

Trong Nguyên gia sau khi Lâm Khiêm rời đi cũng không làm cho mọi người Nguyên Lão bớt lo lắng mà vì điều kiện bất ngờ của Nguyên Tranh khiến cho đám người Nguyên Lão tâm một lần nữa nhảy lên cổ họng

"Tranh nha đầu nguơi có biết nguơi vừa làm gì không? Đối phương đả biết bí mật của ngươi ,ngươi chẳng những không sợ hãi còn dám đàm điều kiện với họ,ngươi cố tình khiến cho ta lo lắng mà chết phải không?" Nguyên Lão tức giận gương mặt đỏ bừng nhìn Nguyên Tranh nghiêm mặt nói

Nguyên Tranh cuối đầu tay xoắn vào nhau miệng mấp máy

" phải đó Tranh nhi ,lần này cháu hồ đồ quá rồi,đối phương là Thế Tử gì đó ,mặc dù bà không biết là quan gì ,nhưng chắc là rất cao quý làm sao có thể chấp nhận điều kiện của con được ,nếu chẳng may họ thẹn qúa thành giận trút giận vào chúng ta thì làm sao? Chúng ta là dân sao đấu lại quan chứ" Vương Thị cũng lo sợ nói

" Tranh nha đầu con nói đi tại sao cháu làm như vậy?". Nguyên Thủ Văn nhìn Nguyên Tranh khó hiểu ,hắn không hiểu một đứa cháu gái ngoan ngoãn ngây ngô như Nguyên Tranh đột nhiên sao lại có quyết định như vậy

Nguyên Tranh chột dạ nhìn mọi người ,thật ra khi ở bên trong nghe lời nói của Lâm Khiêm nàng rất lo sợ ,sợ cả nhà vì nàng mà liên lụy ,nếu vị Thế Tử đó đơn giản muốn lương thực để cứu dân chúng nàng sẵn sàng giúp a ,nàng có rất nhiều đi ,nhưng Nguyên Tranh cũng lo lắng họ không giữ lời hứa mà làm khó Nguyên gia,Nàng muốn bảo đảm nên mới nghỉ ra điều kiện đó ,một là bảo đảm an toàn cho trên dưới Nguyên gia hai là phải lấy nàng làm thê tử ,thật ra Nguyên Tranh cũng tư tâm một chút nàng muốn có người để gã ra thuận lợi cho Nguyên gia không còn xấu hổ vì hoàn cảnh của nàng ,cũng cho nhị thúc cưới nàng dâu a ,và hơn hết nếu thành người một nhà vị thế tử đó sẽ không làm khó Nguyên gia đâu.Nguyên Tranh nhà ta thật sự rất đơn thuần nghỉ như vậy ,bây giờ nghe Nguyên Lão và Vương Thị phân tích làm cho nàng rối rắm ,có vẻ như vị đó sẽ không đồng ts đi ,vậy nàng kế tiếp nên làm thế nào a Nguyên Tranh khổ não.

Nguyên Tranh khổ sở không bao lâu Nguyên gia nhận tin Thế Tử chấp nhận điều kiện chọn ngày lành ba ngaỳ sau sẽ rướt dâu ,khiến cho trên dưới Nguyên gia thật hoảng loạn nhưng cũng không có can đảm phản bác ,Thế là sôi sục chuẩn bị cho Nguyên Tranh làm tân nương ,Lâm Khiêm đem từng xe lễ vật tới khiến cho thôn Trường Xuân kinh ngạc bàn tán đây là cưới nữ nhi nhà ai nha , nhìn hai mươi xe đồ cưới chầm chậm về phía cuối thôn sau ngọn núi mọi người oanh tạc thật không phải là Nguyên gia đi .

Cô nương ngốc Nguyên gia bị người làm hại khiến cho mang thai còn sanh ra nhi tử , là một chuyện dèm pha đáng xấu hổ , nhưng vì cô ta ngốc nên mọi người càng nhiều thương hại hơn là chỉ trích , hơn nữa Nguyên gia vốn nghèo khó nhất cả thôn nhưng gia đình đều là người thành thật , nên khiến mọi người dể cảm thông , bất ngờ Nguyên gia lại phất lên nhanh chóng , xây nhà mua ruộng đất , cháu gái ngốc sanh xong lại hết ngốc , làm như ta tất cả chuyện tốt đều đến với nhà họ , nhưng dù cháu gái hết ngốc cũng không có khả năng gả vào gia đình tốt khi có một đứa con riêng như vậy , vài bà mối tới nhà làm mai cũng là những kẻ goá vợ về làm mẹ kế , hay làm thiếp cho nhà giàu , không ít người ghen tỵ Nguyên gia phất lên gặp cảnh như vậy trộm vui vẻ thật lâu , không ngờ một cô nương chưa chồng có con lại được người dùng hai mươi đồ cưới rước về làm nàng dâu , thật là thiên đại chuyện không thể khiến người ta hâm mộ ghen tỵ hận

Nguyên gia không biết người trong thôn nghỉ gì , nhìn hai mươi xe đồ cưới toàn là đồ quý giá cả nhà không ai vui sướng chỉ thấy càng nặng nề lo âu thêm . Phải biết nữ nhi trong thôn gả đi nhà trai đi năm xe đồ cuối đả xem như là giàu có , nhà gái gả nữ nhi vào nhà như vậy cũng nở mặt mày không ít , nhưng đây tận gai mươi xe nhìn những vải vóc lụa là kia , còn cả gương đồ trang sức vàng quý giá , bông tai cả vòng cổ từng bộ đều khéo léo tinh xảo mà cả đời có khi không thấy được huống chi là sở hữu .

" nhìn lễ vật xem như voi Thế Tử ấy có lòng chu đáo , hy vọng sẽ đối xử tốt với Tranh nha đầu nhà chúng ta "Nguyên Lão sau khi xem xong tất cả lễ vật xong nhẹ giọng nói , cả nhà nhìn ông đều không lên tiếng nhưng trong lòng cũng bớt một phần lo lắng

Lâm Khiêm đứng một bên cho người đem lễ vật xếp vào hắn là người học võ lổ tai rất nhạy nén dù Nguyên Lão nói nhỏ nhưng hắn cũng nghe không sót chữ nào , môi hắn nhếch đối với cả nhà Nguyên gia hai mươi xe đồ cưới là đả rất nhiều nhưng nếu so với vị trí phu nhân vị trí Trấn Quốc công thì như muối bỏ biển tất nhiên cô nương Nguyên gia không thể nào là vị phu nhân đó , nén chỉ xứng đáng với bao nhiêu lễ vật đây thôi , Hắn không biết thế tử tính toán như thế nào hắn chỉ cầu mong cô nương Nguyên gia không quá thê thảm , đôi khi những người vô tri mới là đáng sợ a Lâm Khiêm thở dài nghỉ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang