Mọi người đến tham dự hôn lễ rất đông khiến Khả Ngân vừa bước vào trông thấy còn bị choáng. Cha mẹ Mạnh Khang, Lục Kiến Hoa và Yến Phương đang mỉm cười chúc phúc nhìn họ.
Phía trước là người đàn ông sẽ gắn bó cùng cô từ bây giờ cho đến suốt cuộc đời. Vẻ mặt của Mạnh Khang lúc này không còn lạnh lùng mà đong đầy yêu thương và dịu dàng nhìn cô. Anh mặc trên người bộ âu phục chú rể được đặt thiết kế tỉ mỉ và sang trọng. Toàn thân anh phát ra hơi thở quý tộc khiến mọi người choáng ngợp. Từ Khả Ngân tự nhủ thầm rằng : anh giống hệt vị thần Hy Lạp. Đẹp đến như vậy!
Mạnh Khang lúc nhìn cũng nhìn Khả Ngân không dời mắt. Chiếc váy kết màu trắng tinh khôi được nhà thiết kế nổi tiếng thế giới tự tay làm ra giờ này được mặc trên người cô vô cùng hoàn mỹ. Chiếc cổ trắng ngần được đeo vào sợi dây chuyền đá quý sang trọng - đính vật truyện tự dành cho dâu trưởng Mạnh gia. Cô ở bên cạnh anh lâu như vậy nhưng sao càng nhìn càng cảm thấy không đủ, anh thật muốn gắn chặt cô bên người để không phải nhớ nhung cô nữa.
"Khang nhi, ta giao đứa nhỏ này cho cháu, cháu nhất định phải chăm sóc nó thật tốt mới được." - Giọng nói nghiêmtúc của Khắc Nhĩ Tân vang lên, ông trùm mafia Ý lúc này cũng giống như bao người cha bình thường khác, hi vọng con gái có chốn bình yên để tựa vào.
Mạnh Khang mỉm cười khi nghe được trong lời nói của Khắc Nhĩ Tân vừa có gửi gắm nhưng cũng không giấu được một tia uy hiếp nơi đáy mắt. Anh chân thành nhìn ông.
"Tam thúc, cô ấy là mạng sống của cháu. Cháu nhất định dùng cả cuộc đời để yêu thương chăm sóc cô ấy." - Khoảnh khắc anh nói ra những lời này, khóe mắt Khả Hân ẩm ướt, cô xúc động đặt bàn tay nhỏ nhắn lên bàn tay to lớn ấm áp của Mạnh Khang.
"Được. Ta tin tưởng cháu." - Khắc Nhĩ Tân vỗ vai anh, cưng chiều xoa đầu Khả Ngân rồi bước xuống phía dưới hàng ghế khách quý ngồi.
"Ngân nhi, hôm nay em đẹp nhất." - Khi hai người đang đứng đối diện với cha sứ, Mạnh Khang khẽ nghiêng người thủ thỉ bên tai cô.
"Anh cũng vậy" - Khả Ngân không lên tiếng nhưng nhìn anh dịu dàng dùng khẩu hình miệng nói cho anh biết. Bàn tay Mạnh Khang khẽ siết thật chặt bàn tay cô.
"Hôm nay tại đây nơi thánh địa tình yêu này, có Thượng đế tối cao chứng giám, Mạnh Khang con có đồng ý lấy Từ Khả Ngân làm vợ, hứa đời đời kiếp kiếp sẽ gắn bó yêu thương cô ấy, dù cho sang quý hay bần hàn, dù cho bệnh tật hay đau ốm, dùng cả đời này để ở bên cạnh cô ấy không?" - Giọng cha sức vang lên hết sức thiêng liêng, trái tim hai người cũng khẽ run rẩy.
"Con đồng ý." - Mạnh Khang nhìn cô nói vô cùng chắc chắn.
"Hôm nay tại đây nơi thánh địa tình yêu này, có Thượng đế tối cao chứng giám, Từ Khả Ngân con có đồng ý cưới Mạnh Khang làm chồng, hứa đời đời kiếp kiếp sẽ gắn bó yêu thương cô ấy, dù cho sang quý hay bần hàn, dù cho bệnh tật hay đau ốm, dùng cả đời này để ở bên cạnh anh ấy không?"
"Vâng ạ. Con đồng ý." - Khả Ngân mỉm cười ngọt ngào nói.
"Ta tuyên bố kể từ lúc này hai con chính thức làm vợ chồng." - Cha sứ vừa dứt lời, tiếng vỗ tay vang dội khắp lễ đường rộng lớn. Mọi người đều đứng dậy vỗ tay chúc phúc cho hai người.
Mạnh Khang xoay người Khả Ngân lại, dịu dàng nâng cằm cô lên, đặt xuống đôi môi ngọt ngào một nụ hôn nóng bỏng. Anh ôm siết lấy cô vào lòng thật chặt, chỉ hận không thể khảm cô vào mình.
Khả Ngân vòng tay ôm chặt cổ anh, phối hợp cùng anh hoàn thành nụ hôn tuyệt vời nhất. Hai người cứ thế ôm hôn rất lâu đến nỗi...
"Này này, ngừng lại... Có muốn thì về nhà mà tiếp tục nhé!" - Lục Kiến Hoa đứng dậy bất mãn kêu lên, nhưng đôi mắt ngập tràn ý cười trêu chọc.
Mọi người một lần nữa bật cười theo tiếng cười giòn tan của Lục Kiến Hoa, vỗ tay vang dội.
Khuôn mặt Khả Ngân ửng đỏ vùi sâu vào lồng ngực anh. Mạnh Khang bên cạnh mỉm cười ghé vào tai cô nói nhỏ.
"Đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không chia lìa."
Đây là lời hứa hẹn tuyệt vời nhất từ anh. Cô nhìn anh chân thành yêu thương như vậy, hạnh phúc ngập tràn.
Tại đất nước Hy Lạp huyền thoại này, tình yêu ngập tràn trong trái tim cô.
"Cám ơn anh".