Tuy tui biết mk viết ko được hay và nhận được nhiều lời nhận xét trái chiều nhưng là tác phẩm đầu tay nên tui sẽ cố gắn hoàn thiện và sẽ cố hoàn thành trước tết nguyên đán. Mong mn ủng hộ
Vừa về tới nhà nó đã leo tót lên giường. Không bao lâu sau.
" Hai tay anh ôm xương rồng rất đau
Đôi vai anh mang nỗi buồn rất lâu...
Buồn của anh ""
Đang lay hoay nó cũng cầm điện thoại lên
-"Alo..."
-"Bạn có phải Huỳnh Bảo My không ạ..? "
- "Vâng là tôi! có việc gì không "
-" Bạn biết game show "Thiên tài trời sinh " chứ...?
-" Tôi có xem qua rất tuyệt!"
-"Bạn có nầu hứng tham gia chứ..."
-" cho tôi 2 ngày suy nghĩ được ko?"
-"ok..." đáp lại là 1 giọng ns mừng rỡ
Ngày hôm sau
Nó đang đi cầu thang vừa suy nghĩ "Bây h mk và kun là bạn trai bạn gái mà chả khác gì lúc trước đâu...
Nản thật,tưởng quen nhau thì sẽ khác lắm ai dè... aizzzz chán ". Nó xoa xoa khuôn mặt vì thiếu ngủ (chơi LOL tới 2 sáng...)
"Người đâu mà cô tâm kinh khủng...!"
Nó lép nhép cất bước vs tâm trạng chán chường không có tí nào vui vẻ.
Khi đi qua khối lớp cầu thang lớp 10a1 nó bỗng dừng lại
"Tao nói mày rùi ko chịu nghe " giọng 1 cô gái lảnh lót
"Bây giờ tao phải làm sao... đây,tao ko thể mất anh ấy được??" đáp lại là 1 nói nhỏ nhẹ đậm chất năn nỉ
"Mày đã ko xinh rùi thì phải cho anh ta thấy mày là 1 cô gái thông minh thui,hiểu và quang tâm anh ấy mọi hoàn cảnh nhưng vẫn vẫn giữ được chủ ý riêng của mình...!"
Một bóng đèn loé sáng trông tâm trí nó.Với nụ cười trên môi nó vui vẻ tới lớp.