• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba tháng tiếp theo các tân sinh đều được đắm mình trong sự sung sướng của những bài huấn luyện thể chất, tiềm năng, .... Được những đêm ngâm mình trong nước thuốc cay xè để nâng cao thể chất, được đắm mình trong những lần nhẹ nhàng đánh yêu của lão sư và tiểu cô cô. Chưa khi nào các tân sinh cảm thấy nhớ nhà đến thế. Nhất là Hoàng Thanh, thân là dòng dõi Hoàng gia, nhìn về quê nhà ngay sau bức tường kia mà lòng đau như cắt. Các tân sinh sau tháng ngày dễ chịu này đã hiểu ra được nhiều điều bổ ích. Người vui vẻ hiền hoà bên ngoài chưa chắc bên trong không phải là kẻ biến thái, lòng dạ rắn rết. Nữ nhân xinh đẹp như hoa chưa chắc đã không tàn bạo, ác độc, nghiện đánh người chửi bậy. Chúng hiểu vì lý do gì Đại sư huynh sau khi hoàn thành huấn luyện nhất quyết muốn đi rèn luyện thực tế tiếp, không muốn ở cạnh lão sư và lần cuối chúng nhìn thấy Đại sư huynh là cảnh hắn nằm sấp dưới mặt đất bị lão sư cầm một chân kéo đi.

Có lẽ các tân sinh chưa thực sự nhìn thấy địa ngục, nhưng chúng biết địa ngục cũng chả đáng sợ hơn nơi này là bao. Chắc gì địa ngục đòn roi đã đau bằng cành trúc xanh xinh xắn nhỏ nhắn kia. Chắc gì địa ngục đã nhiều loại độc dược chỉnh người bằng tiểu cô cô. Chắc gì địa ngục đã có những hình phạt biến thái cực khổ như những bài tập của sư phụ hắn. Chợt nhận ra có lẽ lão sư hắn là diêm vương đời tiếp theo đang trên con đường rèn luyện trước khi nhận việc đi. Bọn chúng đều nghĩ thế.

Tiểu Lâm đúng như chúng nói, sau mấy năm khổ cực bên ngoài cũng nhận ra tuy bên ngoài khổ cực, chém giết vất vả nhưng mà hắn nhớ lại dù khổ sở bị thương nặng thế nào hình như cũng chưa có vết thương nào đau bằng sư phụ đánh. Hắn khôn lỏi muốn trốn nhưng bị lão sư 'luận bàn' một trận rồi kéo vào mật thất bắt tìm hiểu con đường kết đan. Lão sư bắt hắn từ trúc cơ đạo đài hình tròn đã tu luyện biết bao công sức, bây giờ cảm nhận đạo đài đấy để từ mỗi vòng đạo đài dựng thành một đường kính kim đan sau này, hắn tổng cộng trúc cơ dồn ép 36 lần. Vậy thỳ sẽ có 36 vòng tròn đường kính kim đan. Cái này lão sư nói rất trìu tượng, bắt hắn bế quan suy nghĩ trước. Ý nói mường tượng như trước đây đạo đài trúc cơ của hắn như là xếp giấy, còn giờ đây dựng những vòn tròng giấy đấy lên xếp thành hình một quả cầu kim đan vậy.

Nghe thỳ có vẻ là dễ nhưng mà cái đạo đài mà mất bao nước mắt mới có thể ép xuống, bây giờ bắt hắn bóc ra rồi xếp thành hình quả cầu, đó có phải là giấy đâu lão sư. Thế là mặc kệ hắn chìm trong rối rắm, đau khổ. Tử Phong cũng huấn luyện lũ trẻ kia, cũng dùng mấy tháng ra đánh vững lại trụ cột cho chúng. Những trận đòn roi khiến tu vi lũ trẻ tụt hết về luyện khí nhất trọng, không ai hơn ai bước đi lại từ đầu. Những ngày đầu bị đánh tụt tu vi về luyện khí nhất trọng, nhiều đứa ngơ ngác, ngốc trệ, hết nhìn lão sư đang tươi cười đứng cầm roi thoả mãn với thành quả của mình, lại nhìn bản thân tu vi đã về con số 1. Cảm giác đang trên mây bị kéo tụt xuống tận mặt đất khiến lũ trẻ ngơ ngác suốt 1 tuần không nói năng được gì. Có 5,6 đứa là thiên kiêu siêu cấp tông môn thế lực, tu vi Trúc cơ nhất,nhị trọng bây giờ bị đánh tụt là ngơ ngác nhiều nhất, cảm giác công sức từ lúc tu luyện của mình bị lão sư nhẫn tâm xoá về con số 1 khiến chúng lại bằng phẳng với mấy tên đệ tử ký danh. Cảm giác này ai thấu..

Hôm nay bỗng nhiên Tử Phong lại dở chứng cho cả lũ nghỉ tập luyện, cả tiểu Lâm bế quan cũng bị kéo ra. Tất cả mọi người tổ chức ăn uống một buổi. Lão sư nói hôm nay là ngày quan trọng, là ngày Nhà giáo, ngày tôn vinh chức nghiệp Lão sư của hắn nên cho mọi người nghỉ ngơi giải lao một ngày. Dù chưa nghe nói đến có ngày lễ này nhưng thấy được nghỷ cả lũ đều vui mừng hào hứng. Thế là buổi tối vui vẻ diễn ra. Hơn ba mươi người chia ra làm mấy nồi lẩu ăn uống tưng bừng. Từ lúc vào học viện, ngoài sự tra tấn của lão sư tiểu cô cô. Thứ cứu vớt tâm hồn lũ trẻ là những món ăn kỳ lạ ngon miệng, các bài hát bài nhạc thú vị mà lão sư hay hát, tiểu cô hay đàn. Hôm nay lão sư còn phá lệ cho bọn chúng uống rượu lão sư tự ngâm, mùi vị thơm nồng như tiền tửu. Mọi người ăn uống no say, hát hò ầm ĩ quên trời đất.

Mọi người đều cảm thấy, từ bé đến giờ luôn đắm chìm trong thế giới tu hành nhàm chán, giờ đây được tận hưởng cảm giác gia đình huynh đệ đầm ấm. Giờ phút này không phân đệ tử chính phụ, không phân biệt khác dòng máu, khác tộc. Không phân biệt sư đồ, đều vui vẻ cười đùa chuyện trò. Nhìn đám trẻ vui vẻ, Tử Phong cũng cảm nhận được lần đầu trong 9 kiếp người, hắn cảm giác được sự vui vẻ hạnh phúc thật sự. Không phải lo lắng tu luyện, chém giết kiếm tài nguyên hay đề phòng ám toán. Nhìn gương mặt đám trẻ non nớt kia, hắn cảm thấy có trách nhiệm, trở thành chỗ dựa cho đám nhóc, chăm lo ăn ở cuộc sống, dạy dỗ bọn chúng. Chúng đã nhìn mình bằng ánh mắt tin tưởng mong chờ thay đổi cuộc sống cho bọn chúng, hắn sẽ cố gắng hết sức để dạy dỗ cho chúng. Hắn tự hứa với mình vậy.

Tiểu Vũ đã đến sau lưng hắn lúc nào, cũng tươi cười nhìn vào đám trẻ "Nhìn bọn chúng thật khiến chúng ta áp lực nặng nề lão sư nhỷ, có lẽ sau này chúng sẽ hùng bá một phương nhưng hiện tại chúng vẫn là đám trẻ non nớt, ngây thơ cần người dạy dỗ dẫn đường, ta tin tưởng vào chúng và cũng tin tưởng vào người". Nàng nhẹ nhàng nói, tay vuốt nhẹ mái tóc trong đêm sương. Khuôn mặt xinh đẹp, hơi ửng đỏ vì có hơi men.

"Ta cũng không dám tự nói mình là một lão sư giỏi, nhưng nhìn vào bọn chúng, ta sẽ cố gắng hết sức mình để cho bọn chúng trưởng thành, dùng hết tâm huyết mình để uốn nắn những cây non này đúng hướng, trở thành những người tốt đẹp nhất. Giống ta vậy". Hắn cười haha nói.

Tiểu Vũ cũng bật cười, giây phút này nàng lại không đá đểu lão sư, nhìn hắn thật lâu rồi nói "Ta tin ngài".

...

Nhân dịp 20 tháng 11 năm 2019, ngày lễ Nhà giáo Việt Nam ta xin kính chúc những thầy cô giáo, những người làm sư phạm một ngày lễ thật vui vẻ. Có lẽ những lời chúc của ta không thể truyền đến từng người. Nhưng tự bản thân mình có lòng nhớ về những người đã từng dạy dỗ ta, không ít thỳ nhiều, cũng đã giúp ta trưởng thành hơn, hiểu được nhiều điều hơn. Để ta có thể viết được những bộ truyện như thế này.

Không riêng gì những giáo viên dạy ta kiến thức trên lớp học. Ta cũng xin cảm ơn những con người đã dạy ta kiến thức trên trường đời rộng lớn. Cảm ơn vì những lần lừa dối để ta biết ta nên cẩn thận hơn, cảm ơn những lần chơi đểu để ta biết nhìn lại cẩn thận sau lưng hơn, cảm ơn sự bỏ rơi để ta biết ta cần trưởng thành hơn, cảm ơn sự phản bội để ta biết ta nên ít mong chờ hơn, cảm ơn những sự chửi mắng để ta biết nhẫn nhịn hơn,... Cảm ơn vì tất cả đã cho ta ngày hôm nay. Xin cảm ơn !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK