Sáng sớm hôm sau Lâm Như thức dậy sớm,ăn sáng xong xuôi liền rời khỏi nhà.
Bấy lâu nay cô bị tai nạn phải ở nhà nghỉ ngơi nên không có thời gian quan tâm đến công việc của mình,muốn xem xem thử mấy bữa nay không có cô mọi người đã làm việc như thế nào dù gì thì bản thân cũng là chủ nên phải có trách nhiệm giám sát.Vừa thấy bóng dáng cô đến Lạc Ngũ Xuyên bỗng reo lên: -"Ôi trời! Lâm Như của chúng ta đến rồi kìa!"Các nhân viên khác nghe thế thì vội đưa mắt nhìn ra ngoài.
Đúng là Lâm Như rồi!Lạc Ngũ Xuyên vội vàng đi ra kéo tay cô đi vào trong.
-"Nhanh lên Lâm Như cô cần phải nhanh chóng xử lí chuyện này!"-"Này! Chờ đã!"Cô chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Lạc Ngũ Xuyên đã kéo cô vào trong.
Mới vào thì cô đã nghe thấy tiếng cãi vã lớn không biết là có chuyện gì.
Lạc Ngũ Xuyên buông tay cô ra rồi liếc mắt về phía kia.
Cô hướng mắt nhìn theo thì thấy một nhân viên đang bị một người phụ nữ nào đó chửi mắng.
Người phụ nữ đó giơ tay lên định tát vào người nhân viên đó thì cô liền nhanh chân đến nắm lấy tay người phụ nữ kia,trừng mắt nói:-"Cô nghĩ mình đang làm gì ở đây vậy? Đây là cửa hàng của tôi chứ không phải là sân nhà của cô đâu mà tưởng muốn làm gì thì làm."Cô ta quay qua nhìn Lâm Như vội giựt tay mình lại.-"Thì ra cô chính là Lâm Như chủ của cửa hàng này à? Đến đúng lúc lắm tôi còn định đi tìm cô đây!"-"Tìm tôi có chuyện gì?"-"Hỏi con nhân viên kia của cô đấy,nó dám lên mặt hỗn xược với tôi,tôi muốn cô đuổi việc nó!"Lâm Như nhìn qua người nhân viên đang sợ hãi đứng khéo nép ở một bên.
Cô nhìn rồi hỏi: -"Cô đã làm gì vậy?"Người nhân viên đó run bần bật rưng rưng nước mắt: -"Cô chủ thật ra em chỉ nói với cô ấy rằng có một bộ váy đã có một người khách khác đặt rồi nên mong cô ấy xem những kiểu khác nào ngờ cô ấy lại tức giận rồi đòi đánh em."Lâm Như nghe vậy liền quay qua nói với cô ta: -"Ồ! Thì ra là vậy! Nếu như bộ đó đã có khách đặt trước rồi thì cô có thể chọn những kiểu mẫu khác hà cớ gì cô lại nổi nóng rồi đòi đánh nhân viên của tôi."Cô ta liền hét lớn về phía Lâm Như,tỏ vẻ khinh bỉ: -"Này! Tôi nói cho cô biết nhé dù có là ai đã đặt nhưng tôi chính là khách vip ở đây,chính là Bạch Nhược Phi tiểu thư của Bạch gia tương lai sau này sẽ trở thành Âu nhị phu nhân nên liệu hồn làm sao coi được thì làm nếu không tôi sẽ không để yên cho các người đâu!"Khoan đã nào! Cái tên này sao nghe quen quen thế.
Lời nói của cô ta rất giống với người phụ nữ lúc trước cô gặp trong quân khu,bây giờ mới nhận ra rằng cô ta chính là người tự xưng "Thượng tướng phu nhân" đó.
Cô liền cười khẩy.-"Haha! Này cô gái! Nói mà không biết ngượng hay sao?! Lúc trước thì vỗ ngực nói mình đây là Thượng tướng phu nhân giờ thì lại quay qua chức Âu nhị phu nhân rồi à?! Cô đúng là chú hề phiên bản 4.0 nhỉ?!"Bạch Nhược Phi mặt đỏ bừng bừng,nắm chặt lại hai bàn tay trừng đôi mắt về phía Lâm Như.-"Mày nghĩ mày đang nói gì vậy con kia?! Mày có biết là mày đang chọc phải người có thể đá bay cái cửa hàng này của mày không?"-"Xin lỗi nhé chứ cái cửa hàng này không chỉ có một đây chỉ là một nhánh nhỏ thôi,mà cái trụ sở của tôi không phải là quán tạp hoá đâu mà muốn đá bay lúc nào thì đá.
Giờ thì mời về cho!"Bạch Nhược Phi giờ rất tức giận,lửa phừng hừng hực.
Cô ta đến bên mấy chiếc váy lôi xuống sàn.
Lâm Như giờ nhịn không nổi cô ta nữa bước nhanh tới chỗ cô ta,nắm lấy cổ tay của ả rồi dùng sức hất văng ả xuống đất.Bạch Nhược Phi bị Lâm Như hất văng nằm bò ở trên sàn,ả chống tay cố gắng đứng dậy thì bị một bàn chân nào đó dẫm mạnh lên bàn tay ả khiến ả đau điếng kêu lên.-"Aaaa! Đứa chó nào vậy?!"-"Đứa chó này này!"Giọng của một người phụ nữ vang lên toát lên sự quyền lực.
Người phụ nữ đó ngày càng dẫm mạnh hơn khiến ả ươm ướm nước mắt.
Mọi người xung quanh chỉ nhìn với đôi mắt sợ hãi chẳng dám làm gì hay nói gì.
Được khoảng hai phút người phụ nữ đó mới lấy chân ra.-"Sao nào? Không đứn dậy nổi nữa à?! Hồi nãy con mạnh miệng lắm mà sao giờ co rúm lại một chỗ như con chó thế!"Người phụ nữ đó lại bước tới gần Bạch Nhược Phi,ngồi xổm xuống dùng tay của mình nâng cằm của ả ta lên.-"Nào! Ngước mặt lên nhìn xem đây là ai rồi về bảo Bạch gia đến bắt tội tôi thử xem nào?! Hửm?!"Bạch Nhược Phi ngẩng đầu lên nhìn thì vẻ mặt bỗng biến sắc,sắc mặt bỗng tái nhợt,miệng mấp máy chẳng nói nên lời.-"Nói cho cô hay cái gia tộc họ Âu không phải là cái danh mà cô muốn dùng lúc nào là dùng được đâu! Vả lại chú nhỏ còn chưa quyết định rằng sẽ lấy cô hay không nên đừng lấy cái danh của Âu gia mà nói với thiên hạ kẻo người ta lại chê cười nhà họ Âu không biết dạy con dâu đấy! "Bạch Nhược Phi run người,ấp úng nói: -"Chị Diệp...em..."-"Cút về bảo Bạch gia dạy lại con đi! Tôi cũng không phải là chị em gì với cô.
Cút!"Bạch Nhược Phi lom khom người đứng dậy,ả đi bước được bước không một tí nữa là ngã sấp luôn rồi.-"Mami của con ngầu quá đi à!"****HẾT CHƯƠNG 29****Mọi người thử đoán xem người phụ nữ quyền lực ngầu lòi này là ai nào.
Gợi ý nha,người này chương trước mọi người đã từng gặp rồi á!(´⊙ω⊙`)→Nhấn sao để tui có động lực viết truyện tiếp nha!.
Danh Sách Chương: