• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 29: Ủy khuất

Hơn một tháng trước, là cô quá sơ suất, mới có thể gây ra sai lầm lớn vào buổi tối ngày đó, cô không có trách Phong Thánh, cô cũng không trách ai.

Chẳng lẽ là cô muốn như vậy sao, chẳng lẽ cô không ủy khuất sao?

Ủy khuất gì của cô đều nuốt vào bụng của chính mình, kết quả là, Phong Thánh – người đàn ông cướp đi lần đầu tiên của cô, lại có thể hãm hại cô như vậy, cô trêu ai chọc ai.

“Cô nói cái gì?” Phong Thánh nhíu mắt lạnh lại, phát ra nguy hiểm, chân dài nhấc một cái, thong thả lại kiên định tới gần Lạc Ương Ương.

Bị một mình anh lên đã loạn rồi?

Ý tứ của Lạc Ương Ương là, anh dâm, loạn?

Phòng tắm có một tấm gương to, trong gương Lạc Ương Ương bước bước nhỏ liên tục lui về phía sau, một mực thối lui đến dựa lưng lên vách tường, lui không thể lui.

Ngay sau đó, Phong Thánh từng bước ép sát đè ép lên chồng lên cô, anh hoàn toàn che đậy thân ảnh nhỏ của Lạc Ương Ương, trong gương nhìn không thấy tồn tại của cô chút nào.

“Anh, anh muốn làm gì?” Ngực rắn chắc của Phong Thánh vừa đè lên, nhịp tim Lạc Ương Ương liền không khống chế được hoảng loạn gia tốc.

Không phải hormone phân bố quá nhiều tạo thành thẹn thùng, cô là bị dọa.

Đôi mắt kia của Phong Thánh quá mức nguy hiểm, lạnh lẽo đến giống như ngâm trong băng lạnh của bắc cực, ý lạnh trực tiếp thẩm thấu vào trong lòng, lạnh đến xương, anh chỉ dựa vào một đôi mắt lạnh, khiến cho cô không có chút sức lực chống cự.

Phong Thánh nhẹ nhéo cằm nhỏ trơn mềm của Lạc Ương Ương, mặt không biểu tình không đáp hỏi lại: “Cô muốn tôi làm gì?”

“Buông, buông…… Buông tôi ra.” Phong Thánh dựa đến quá gần, hô hấp hơi nóng của anh phun ở trên mặt, kích thích đến Lạc Ương Ương không chịu khống chế run run lên.

Cô muốn đương nhiên là anh buông cô ra.

Đây chính là ở nhà, Phong Thánh hẳn là sẽ không xằng bậy đi?

“Cô rất sợ tôi?” Tay Phong Thánh siết ở trên cằm Lạc Ương Ương hơi dùng sức.

Rất nhiều người đều sợ anh, anh không cho là đúng, nhưng nhìn thấy Lạc Ương Ương sợ đến anh vừa tới gần liền run rẩy, anh có chút khó chịu.

“Không, không có!” Lạc Ương Ương hơi run run bả vai nhỏ cứng đờ lên, tiện đà thân mình nhỏ co rụt lại, ngoài miệng lại kiên cường đến không thôi.

Cô là sợ, cô sợ chính là Phong Thánh sẽ xằng bậy.

 

Chương 30: Cô rất sợ tôi?

Lần trước ở khách sạn Vương Triều, anh liền thiếu chút nữa xằng bậy.

Cũng là sau lần trước, làm Lạc Ương Ương minh bạch khắc sâu, sức lực nam nữ cách xa, cô hoàn toàn liền không phải đối thủ của Phong Thánh.

Nếu Phong Thánh thật muốn xằng bậy, cho dù cô giãy giụa như thế nào nữa, tựa hồ đều là làm việc mất công.

“Tôi đã từng nói với cô chưa, tôi không thích người khác nói dối ở trước mặt tôi?” Khuôn mặt lạnh lùng của Phong Thánh hơi nghiêng về trước, ánh sáng nguy hiểm trong mắt tựa hồ càng sâu.

Lạc Ương Ương cuống quít lắc đầu, cằm bị Phong Thánh dùng sức nhéo, cằm dưới đầu lay động liền đau, đau đến hốc mắt hơi ướt át cô, lấp lóe mắt to nho đen, đáng thương hề hề nhìn anh.

Cả đời này đến nay, cô từng nói với Phong Thánh, mười ngón tay đều tính ra, sao anh có thể sẽ nói anh yêu thích với cô.

Liền ở trong lúc hai người khẩn trương giằng co, phòng ngủ của Lạc Ương Ương đột nhiên truyền đến một đạo giọng nói ôn nhu: “Ương Ương.”

Mẹ!

Đôi mắt Lạc Ương Ương mở to một chút, không tiếng động mà ở trong lòng cả kinh hô một câu.Giây tiếp theo, Lạc Ương Ương liền càng luống cuống.

Làm sao bây giờ, mẹ vào đât, nhưng Phong Thánh còn ở nơi này.

Nếu như bị mẹ nhìn thấy Phong Thánh ở phòng cô, hai người còn lén lút tránh ở trong phòng tắm……

Lạc Ương Ương không cẩn thận liếc tới que thử thai trên gạch men sứ trắng tinh, cô không dám nghĩ tiếp nữa, tay nhỏ vừa nhấc ngón trỏ không tiếng động mà dựng thẳng lên ở trước môi phấn, trong ánh mắt nhìn về phía Phong Thánh, có cầu xin.

Không thể để mẹ phát hiện quan hệ của cô và Phong Thánh, tuyệt đối không thể!

Bằng không gia đình mới vừa xây hơn một tháng này, gia đình mới có thể làm mẹ cảm giác được hạnh phúc, liền hoàn toàn rách nát.

“Cầu tôi?” Phong Thánh duyệt vô số mắt lạnh của người, tự nhiên liếc mắt một cái liền đã xem hiểu ánh mắt của Lạc Ương Ương.

Cầu anh?

Lạc Ương Ương dại ra chớp mắt một cái, không để cho mẹ cô phát hiện, không nên là mục tiêu chung của hai người ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK